CHƯƠNG 705
Mà Trần Xuân Độ vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.
“Vèo!”
Dòng lửa nhanh chóng phun qua, hất bay điếu thuốc lá trong miệng Trần Xuân Độ!
Hai mắt Trần Xuân Độ chợt nghiêm lại, cũng trong nháy mắt đó, từ trên người anh phát ra một khí thế khủng khiếp!
Nhiệt độ không khí đột nhiên giảm nhanh, không khí chợt lạnh lẽo. Các binh lính siêu cấp có mặt tại đó không ngờ cảm nhận được thay đổi này một cách rõ ràng. Trong nháy mắt đó, bọn họ càng bắn mạnh hơn về phía Trần Xuân Độ!
Khi thấy vô số rừng súng mưa đạn bao phủ Trần Xuân Độ, anh… đã hành động rồi!
Bỗng nhiên… bóng dáng của Trần Xuân Độ chợt lóe lên!
“Phụt!” Dòng lửa lướt qua sát cổ anh! Suýt nữa bắn trúng!
May mắn tránh được!
“Vèo vèo!” Trong không trung, vô số dòng lửa vẫn bắn đến! Nhanh như tia chớp! Trong đêm khuya tối tăm, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy từng ánh lửa lướt qua nhanh tới mức mắt thường cũng khó có thể nắm bắt được!
Mười hai hướng xung quanh Trần Xuân Độ… có vô số dòng lửa nhanh chóng tấn công tới!
Vẻ mặt Trần Xuân Độ vô cùng nghiêm trọng… Phong tỏa vị trí từ mười hai điểm… điều này… không ngờ là chiến thuật chính thống của ban Phòng thủ tác chiến Yên Kinh dạy! Anh quá quen thuộc với chiến thuật này, bởi vì chiến thuật này đã từng được anh chính tay sửa đổi!
“Vèo…!” Một dòng lửa chợt bắn ra… phun thẳng về phía vai của Trần Xuân Độ! Khoảng không xung quanh anh đều bị dòng lửa vô tận bao phủ, muốn tránh cũng không thể tránh được!
Lúc này Trần Xuân Độ… rơi vào nguy cơ chưa từng có!
“Bịch!” Hai chân Trần Xuân Độ đạp xuống đất và đột nhiên nhảy lên cao, khóe miệng cong lên có chút thích thú!
Những binh lính siêu cấp này lại muốn dùng chiến thuật mà anh từng cải tiến để đối phó với anh, điều này quả thực là đang múa rìu qua mắt thợ!
Trong lòng Trần Xuân Độ chợt dâng lên một cảm giác buồn bã khó hiểu. Anh tất nhiên không có cách nào đoán được tổ chức mà mình từng phục vụ lại bao vây anh vào lúc này. Điều này đơn giản là sự giễu cợt trắng trợn!
“Giết!”
Rất nhiều binh lính siêu cấp lập tức xông đến tập kích… khẩu súng trong tay mỗi người dường như hòa làm một với linh hồn của bọn họ! Bọn họ đã từng trải qua cuộc rèn luyện khủng khiếp mà người bình thường khó có thể chịu được! Kỹ thuật bắn súng của bọn họ vô cùng chính xác, dễ dàng điều khiển theo ý muốn!
Vô số dòng lửa bay ra, ngọn lửa ngập trời! Cơ thể của từng binh lính siêu cấp lóe lên… tấn công thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Trong chớp mắt đó… sát phạt vô biên!
Con ngươi của Trần Xuân Độ đột nhiên co lại! Anh… cảm nhận được nguy cơ chưa từng có!
Từ khi anh trở lại nước C tới nay, đây là lần đầu anh đối mặt với nhiều chiến sĩ xuất sắc được cải tạo như vậy như vậy!
“Xoẹt!” Trần Xuân Độ bỗng nhiên vung con dao găm Long Nha trong tay lên, ánh dao tối tăm cắt qua không khí, một tiếng rồng ngâm trong trẻo vang vọng trong không trung!
Dưới vô số dòng lửa cuốn ra… cơ thể Trần Xuân Độ lóe lên, giống như muốn hóa thành một bóng mờ!
Đội trưởng nhìn thấy Trần Xuân Độ xông tới tấn công thì lập tức biến sắc!
“Chặn lại!” Đội trưởng quát lớn, khẩu súng trong tay lập tức bắn ra dòng lửa càng mạnh hơn!
Tiếng rồng ngâm không ngừng vang vọng trên không trung, bóng dáng của Trần Xuân Độ hóa thành cực hạn… rất nhiều dòng lửa đang ầm ầm lướt qua bên cạnh… Vào giờ phút này, anh nhanh chóng phá tan vòng vây, lùi lại!
Phía sau, mấy chục binh lính siêu cấp hung hãn xông lên truy kích! Vũ khí trong tay bọn họ điên cuồng bắn ra… mỗi giây, dòng lửa đều mang theo nguy hiểm vô cùng kinh người!
Khi hai người đối mặt giao đấu… Trần Xuân Độ lại nhanh chóng rời đi! Anh không muốn đấu với đám binh lính siêu cấp này! Anh không muốn gây ra mối thù sống chết với Phòng thủ tác chiến Yên Kinh !
“Vèo!”
Trần Xuân Độ cuối cùng phá tan vòng vây… Bóng người bay lên trong chớp mắt… lao ra khỏi khách sạn!
Các binh lính siêu cấp ra sức truy kích… Mà chờ tới khi rất nhiều binh lính siêu cấp đuổi theo ra ngoài, phát hiện Trần Xuân Độ đã ở bên ngoài hàng rào sắt to màu đen! Anh đứng ở đó, lãnh đạm nhìn bọn họ!
“Tôi chỉ nói câu này một lần, tôi không muốn đối địch với các anh nhưng không có nghĩa là các anh có thể tùy tiện giẫm đạp lên tình cảm của tôi và Phòng thủ tác chiến Yên Kinh ngày trước!” Trần Xuân Độ nói rõ từng câu từng từ, giọng điệu vô cùng lạnh lùng!