CHƯƠNG 770
Trần Xuân Độ ngồi trong xe, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc trực thăng đang bỏ trốn trên bầu trời, sát ý chợt loé lên trong mắt. Trong số những người mà Long Vương anh muốn giết, không ai có thể trốn thoát!
Xe ô tô phóng như bay, vận tốc của động cơ đã vượt quá giới hạn, tốc độ xe hơn ba trăm sáu mươi kilomet, chẳng khác gì bay sát mặt đất.
Chiếc trực thăng trên không vội vã chạy trốn, cố gắng dùng nhiều cách khác nhau để cắt đuôi chiếc xe bên dưới, nhưng nó vẫn bám sát như ác quỷ hổ dữ, không cách nào cắt đuôi được.
Lúc này bỗng có tiếng còi xe cảnh sát dồn dập vọng lại từ đằng sau, mấy chục chiếc xe cảnh sát lao nhanh theo sau.
Lực lượng cảnh sát Yên Kinh dùng hết toàn lực đuổi theo, cố gắng chặn đường Trần Xuân Độ.
“Chúng tôi là cảnh sát Yên Kinh! Chúng tôi là cảnh sát Yên Kinh! Chiếc xe đằng trước, anh đã vi phạm luật giao thông đường bộ, xin hãy dừng lại ngay lập tức! Xin dừng lại ngay lập tức! Nếu không chúng tôi sẽ áp dụng biện pháp xử lí!” Cảnh sát dùng loa nói, tiếng nhắc nhở trong loa phóng thanh vang vọng khắp con phố.
Nhưng Trần Xuân Độ lại không thèm chớp mắt, đạp mạnh chân ga, xe ô tô gầm rú phóng đi.
Tất cả những người qua lại trên đường đều sững sờ, ngơ ngác nhìn cảnh tượng có thể so sánh với phim bom tấn này, họ đang đóng phim sao?
Trên con đường phía trước cách đây mấy nghìn mét, hàng trăm lực lượng cảnh sát đã chặn chốt, rải đinh đầy đường.
Trong tích tắc, chiếc xe đã lao đến với tốc độ chóng mặt.
Khi nhìn thấy chướng ngại vật và đinh nhọn phủ khắp mặt đường, Trần Xuân Độ bỗng nheo mắt.
Anh xoay nhanh vô lăng, thân xe rung lắc dữ dội với tốc độ cao, cả chiếc xe nghiêng một góc vuông chín mươi độ, hai bánh xe nhấc cao lên khỏi mặt đất, ép sát toà nhà trên vỉa hè lao nhanh tới trước.
Chặn đường đã thất bại!
Trên đường, mấy trăm cảnh sát đồng thời đổi sắc mặt.
Ngay sau đó mấy chục xe cảnh sát phóng nhanh đuổi theo chiếc xe kia.
Cùng lúc đó, trên đường phố hỗn loạn, mấy chục chiếc xe hạng sang đột nhiên lao qua đường, chặn kín tất cả các lối đi ở phía trước.
Đây quả thật chẳng khác gì đường cùng!
Bỗng nhiên Trần Xuân Độ dùng sức đánh tay lái, xe lập tức đổi hướng làm khói bụi bay mù mịt, tránh được vô số viên đạn đang bay tới.
Vẻ mặt Trần Xuân Độ hết sức lo lắng, anh ngồi trong xe, mắt nhìn chằm chằm chiếc trực thăng trên trời, anh không thể để anh ta chạy thoát!
Chiếc xe gầm rú, phóng nhanh như bay.
Một bóng người bỗng dưng xuất hiện như ác quỷ, bật nhảy lên rồi đánh úp về phía chiếc xe.
“Đoàng!” Một tiếng nổ rung trời, người nọ giẫm mạnh lên xe, đầu xe bị lõm xuống, bộ hơi động cơ nổ tung, chiếc xe lập tức tắt máy.
Vẻ mặt của người nọ lạnh lùng đáng sợ, tràn đầy sát khí, đó là cận vệ của Lê Thần Vũ!
Gã đột nhiên giơ con dao dài lên, trong giây tiếp theo, con dao chém nhanh về phía chiếc xe trước mặt như tia laser.
“Keng!” Con dao phát ra ánh sáng lạnh chém qua không trung.
Vô số đốm lửa văng tung toé, chiếc xe cứ thế bị con dao chém đứt thành hai, cực kì kinh hoàng!
Trần Xuân Độ nhanh chóng né tránh lưỡi dao sắc bén, đưa mắt nhìn chiếc trực thăng bay càng lúc càng xa trên bầu trời, vẻ mặt anh vô cùng lạnh lùng. Anh di chuyển thật nhanh, hoá thành một cái bóng mờ đuổi theo nó.
“Mày đi đâu?” Gã cận vệ quát lớn, con dao chém mạnh làm rách cả không khí, vô số sát khí toả ra từ con dao, chém thẳng xuống đầu Trần Xuân Độ, một nhát ấy đủ để chém anh thành hai khúc!
Mấy trăm tên thuộc hạ nhà họ Lê xông tới từ xung quanh tạo thành cảnh tượng giết chóc đầy chấn động, họ bao vây Trần Xuân Độ, muốn giết anh ngay giữa vòng vây.
Con dao dài của gã cận vệ chém xuyên không khí, tràn ngập sát khí đáng sợ.
“Keng!” Bỗng nhiên con dao run nhẹ phát ra tiếng chói tai, nó lập tức dừng lại cách đầu Trần Xuân Độ vài centimet, không thể đi xuống dù chỉ nửa tấc.
Bởi vì hai tay Trần Xuân Độ đã kẹp chặt lấy con dao dài cực kì sắc bén này như kìm nhổ đinh!
Gã cận vệ biến sắc, hét lớn: “Đi chết đi!” Gã dồn hết sức bật nhảy lên để rút dao ra, lưỡi dao cắt một đường trên hai tay Trần Xuân Độ, máu túa ra ngoài.
Vòng vây chặt chẽ thu nhỏ lại, vô số lưỡi dao xẹt qua trông rất khủng khiếp.