Chàng Rể Trùng Sinh

Chương 221





Người phụ nữ của ta mà cũng dám động vào, người đúng là chán sống rồi! “Cái gì cơ chứ? Tâm Nhi quay lại rồi?”
Trong phút chốc, cả nhà họ đều kinh ngạc, từ từ phía xông vào đại sảnh, nháy mắt đã vây quanh Tân Liên Tâm và Diệp Thiên.

“Tâm Nhi của mẹ của Tần Liên Tâm vui mừng đến phát khóc, khoảnh khắc nhìn thấy con gái, mọi lo lắng của bà điều tan ôm lấy Tần Liên Tâm mà rơi những giọt nước mắt hạnh phúc.

Liên Tâm an ủi bà.

“Được rồi! Quay lại là tốt rồi! Trở về là tốt lắm Tần Chí Thành cũng rưng rưng nước mắt, mấy ngày hôm nay ông ta không có đêm nào được ngon giấc, tối nay cuối cùng cũng được yên tâm ngủ một giấc rồi.

Em của Tân Liên Tâm cả trai lẫn gái đều vỗ tay và nhảy căng hết cả lên.

“Anh rể à, anh thật là đỉnh.

Em đã xem buổi phát trực tiếp trận chiến của anh với tên võ sĩ vô dụng của Nhật Bản rồi, bị anh đuổi chạy cong đuôi như một con chó vậy, em còn đấu khẩu với đảm fan của tên Shinaki Sato trên diễn đàn, bọn nó bị em chửi đến mức thay đổi luôn rồi, bây giờ người hâm mộ của anh rể trên diễn đàn võ thuật quốc tế đã đạt tới con số 400 triệu rồi đó." Tần Lâm Văn vô cùng đắc ý nói.

“Đúng rồi đó anh bây giờ em cũng là fan của anh luôn rồi “Chị Liên Tâm tìm được chồng giỏi như anh rể đây, thiệt là ngưỡng mộ quá “Sau này em cũng sẽ tìm người giỏi như anh rể để Những bà dì nhỏ của Diệp Thiên thi nhau lên tiếng.

Shinaki Sato đứng bên cạnh chỉ muốn đào một cái hồ mà chui xuống, ông ta tất nhiên biết được rằng, sau khi trận đấu diễn ra, số người hâm mộ ông ta thu hút được nhờ vô số những thành tích chiến trước kia, giờ chỉ còn chưa tới một trăm người.

“Anh ơi, ông này là ai vậy ạ?” bây giờ Lâm Văn mới chú ý đến võ sĩ Shinaki Sato ở bên cạnh, không kìm được thắc mắc.

võ sĩ, Shinaki Sato." Diệp đáp.

“Cái
Lâm Văn và những người khác đều khẽ rung lên, sắc mặt lập tức thay
Đặc biệt là Lâm Văn, nhớ lại lúc nãy đã nói Shinaki Sato bị đuổi chạy cong đuôi như một con chó, thì không được mà toát mồ hồi hột, nếu như không có Diệp Thiên ở đây, không chúng cậu sẽ bị dọa đến ra mất.

Tuy Shinaki Sato đánh không thắng được Diệp Thiên, nhưng ông ta cũng là một tuyển thủ vô cùng đáng gờm, có tận ba trăm ngày người hâm mộ.

“Diệp Thiên, Vua võ sĩ Nhật Bản ông Tần Chí Thành khó hiểu nói.

Liên Tâm cười Saito và Diệp Thiên bây giờ là một phe rồi, ông ta bây giờ là tay sai của Diệp Thiên rồi, Diệp Thiên đang tính cho ông ta phụ trách bảo vệ an toàn cho nhà chúng ta “Cái gì?

Cả nhà họ lại bất ngờ một lần
Vua võ sĩ Nhật Bản đến làm bảo vệ cho nhà chúng ta?
Việc này có hoang đường quả không?
Bọn họ ai cũng không dám tin đây là sự
Ai cũng biết, Shinaki Sato là cao thủ đứng đầu một nước, còn nhà họ thì sao? Nếu như không có Diệp Thiên, thì muốn xách dép cho ông ta cũng không có cửa, vậy mà bây giờ Shinaki Sato đến nhà họ làm bảo vệ, nghe mà rợn cả người
Lúc này Shinaki Sato bước đến, cười nhẹ nhân nói đúng, tôi là tay sai của ông chủ, ông chủ muốn tôi làm gì thì tôi làm nấy, bắt đầu từ hôm nay, tôi chính là bảo vệ của nơi này, mong các ngài quan tâm giúp đỡ Nói xong, Shinaki Sato kh lưng cúi chào theo lễ nghị của người Nhật Bản.

Nhà họ Tần lúc này ai cũng đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác.

Nhưng rất nhanh, Tân Chí Thành lộ ra một nụ cười rạng rỡ nói: "Ngài Shinaki Sato chê cười rồi, chức bảo vệ thật sự không xứng với ngài đâu, nếu như Diệp Thiên đã giao phó cho ngài trách nhiệm bảo vệ an toàn cho gia đình tôi, thì ngài hãy làm khách của Tần gia đi, xem Tân gia như là nhà của mình, nếu cần gì thì ngài cứ nói, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức làm vừa lòng ngài.

“Cảm ơn ông Tần rất nhiều.

“Không có gì! Không có gì!”
Tân Chí Thành mừng rỡ, sau nhà nhà họ Tân có Diệp Thiên và Shinaki Sato bảo vệ, làm gì có ai có thể bắt nạt họ nữa.

Ông ta nằm mơ cũng không nghĩ được rằng, nhà họ Tần sẽ có ngày hôm nay.

“Tất cả đều là nhờ công của Tâm Nhi cả!” ông ta thở dài trong lòng.

Ai nói trong gia tộc bắt buộc phải vun vén cho một người con trai giỏi hết mọi lĩnh vực cơ chứ? Tôi nuôi dạy một đứa cháu gái mặt nào cũng đều ưu tủ, không phải cũng có thể làm cả dòng họ nở mày nở mặt hay sao?
Trong lòng Tân Chí Thành vô cùng đắc ý, không kiềm được mà hướng mắt về phía Tần Liên Tâm, ánh mắt càng nuông chiều hơn so với trước kia “Đúng rồi Tâm Nhi, mặt của con..." lúc bấy giờ ông ấy mới chú ý đến Liên Tâm đang đeo mặt nạ, xót xa hỏi.

Nghe ông ấy hỏi, tất cả mọi người đều đem sự chú ý đặt lên
Liên Tâm.

Đối mặt với người nhà, Tần Liên Tâm cũng không cần phải giấu giếm, ngay lập tức gỡ bỏ mặt nạ.

“Đây là
Cả nhà họ Tân bàng hoàng.

Tân Liên Tâm cởi bỏ mặt nạ, một bên là khuôn mặt của một thiếu nữ, sắc đẹp nghiên nước nghiên thành, còn bên kia không khác gì một bà lão 90 tuổi, da mặt nhăn nheo.


“Tầm Nhì tội nghiệp của ta." Mẹ của cô đau đớn mà bật khóc, đưa đôi tay lên vuốt ve khuôn mặt đầy vết chân chim của Tần Liên Tâm, đau lòng đến mức thở không nổi.

Con gái của mình lúc trước xinh đẹp biết dường nào, đoàn trang đến dường nào, vậy mà bây giờ...!“Ba mẹ yên tâm, con nhất định sẽ chữa khỏi cho Liên Tâm.

Diệp Thiên nói, vẻ mặt vô cùng kiên định.

Trải qua những ngày ở bên cạnh Diệp Thiên, Tần Liên Tâm được Diệp Thiên yêu chiều hơn, nên đã ôn nhu hơn rất nhiều, kẽ cười an ủi "Mẹ, Diệp Thiên có che con đâu, mẹ đừng lo lắng quá, con cũng tin là Diệp Thiên sẽ chữa khỏi cho con" “Vậy thì tốt!" bà cũng được an ủi phần nào, chỉ cần Diệp Thiên không ghét bỏ Liên Tâm.

Thì bọn họ cũng yên tâm phần nào.

Cô bé nhà từ nhỏ đến giờ chưa yêu lần nào, nhưng lại rất biết nằm giữ trái tim đàn ông đó chứ “Đúng rồi Tâm Nhi.” Tần Chí Thành bổng dựng nói: "Gần đây công ty không có việc gì cả, con không cần phải đến, con cử ở bên cạnh Diệp Thiên, cố gắng sinh cho ta một đứa cháu để ta ẩm bồng là được rồi.”
Tần Liên Tâm nghe xong, lập tức nhíu mày.

“Ông nội muốn ôm con của con với Diệp Thiên cũng đúng, nhưng nét mặt của ông không vui, chắc là công ty đã xảy ra chuyện gì rồi." Liên Tâm nghĩ trong lòng.

Thế nên cô hỏi.

"Ông ơi, có phải công ty đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không? Tần Chí Thành suy nghĩ một thoáng rồi nói:"Ba ngày trước, không biết tại sao, các xí nghiệp ở các nước Âu Mỹ, bao gồm cả Thái Lan, đột nhiên gây khó dễ cho Tập Đoàn Đệ Nhất chúng ta, nghiêm cấm hàng hóa của Tần Thị chúng ta nhập cảnh vào nước của họ, bây giờ ngoại trừ lĩnh vực bất động sản ra, thì toàn bộ đều đã bị tê liệt" “Tại sao lại như Liên Tâm sửng sốt.

Diệp Thiên nói: "Có thể nó liên quan đến việc anh đã giết các cao thủ người nước ngoài để cướp dược liệu, những cao thủ đều đến từ các nước Âu Mỹ và Thái Lan, bọn họ đều có chút thế lực ở đất nước của mình, nên việc bọn họ chết đã khiến cho các tập đoàn có thể lực của bọn họ tạo áp lực cho chúng ta, báo thù.

đầu.

Tần Liên Tâm kinh ngạc khi nghe những lời này, sau đó gật
Thực lực của những người đó rất mạnh, giống như Diệp Thiên, có một đám người đuổi theo anh ấy, đột nhiên những người đó bị giết, thì nhất định người của bọn họ sẽ vì chuyện đó mà đi rồi, nhưng bọn họ không phải là đối thủ của Diệp Thiên, chỉ có thể trút giận lên Tập Đoàn Đệ Nhất.

Nghĩ như thế, Liên Tâm nói: "Ông, ông nhịn một tí đi ạ, nhà máy mặt nạ của chúng ta sắp khánh thành rồi, tới mặt nạ được đưa lên thị trường rồi, những xí nghiệp đó sẽ bớt gây khó dễ cho chúng ta nữa, nếu mặt nạ cũng không được bán bên những nước đó, thì họ sẽ không chịu nổi áp lực của dư luận nhà máy của nước Đức cũng không bản thiết bị sản xuất mặt nạ cho chúng ta nữa rồi." Tần Chí Thanh nói.

“Chuyện này." Tần Liên Tâm nhất thời cứng họng.


Diệp Thiên cười:"Việc này không dễ dàng gì, cứ để cho An Kỳ của dòng họ Thẩm đi mua, sau đó giao lại cho chúng ta là được “Đúng rồi!” Liên Tâm lập tức nở nụ cười vui sướng, gọi cho Thẩm An Kỳ, cô ta cũng vui vẻ đồng ý ngay.

Mấy ngày sau, Diệp Thiên cũng như thường lệ, ban ngày thì đi tập luyện, ban đêm về nhà với vợ.

Giang Kỳ Sơn rất giữ chữ tín, sớm đã vận chuyển hơn hai mươi tấn Linh Thạch vào trong căn biệt thự bí mật, khiến linh khí trong căn biệt thự dồi dào như nước, khiến cho Diệp Thiên dễ dàng hấp thu được linh khí chuyển hóa để tu luyện.

Năm ngày sau, Thẩm An kỳ đến một công ty máy móc thiết bị lớn ở Hamburg, Đức.

Ai ai cũng biết, ngành công nghiệp chế tạo của Đức đứng hàng đầu trên thế giới, rất nhiều nhãn hiệu ô tô cao cấp được sản xuất ở đất nước này.

Tương tự vậy, họ cũng có công nghệ sản xuất thiết bị cơ khí rất tiên tiến.

Để sản xuất mặt nạ thì phải có một dây chuyền lắp ráp thiết bị hoàn chỉnh.

Diệp Thiên có thể nghiên cứu và phát triển mặt nạ dưỡng da, nhưng anh ta không thể sản xuất dây chuyền sản xuất mặt nạ, hơn nữa không chỉ một mà hơn cả chục dây chuyền, vì vậy anh ấy chỉ có thể mua nó từ một nhà máy sản xuất ở Đức.

Thẩm An Kỳ tất nhiên là đã đặt hàng qua điện thoại, nhưng nhà sản xuất đã tiến hành giảm xác dây chuyền sản xuất mặt nạ và cần một buổi gặp mặt.

Họ muốn xác định rằng họ không phải giao dịch với Tập Đoàn Đệ Nhất thì mới đồng ý bán.

Thẩm An Kỳ không còn cách nào khác ngoài việc đến gặp nhà sản xuất.

Tuy nhiên, cô không nói với Diệp Thiên và Tân Liên Tâm.

Dù sao thì Tân Liên Tâm hiếm khi nhờ cô giúp đỡ, tí chuyện này nếu không thể làm được, cô cảm thấy mình không có mặt mũi nào mà đối mặt bọn họ, làm sao có thể nói ra cơ chứ, vì vậy cô phải tự mình đi đến nhà máy.

Chỉ là cô không ngờ được là khi mới vừa bước vào nhà máy, cả tá người da đen lẫn da trắng đã bao vây cô.

“Các anh làm vậy là có ý gì?” Thẩm An Kỳ hỏi bằng tiếng Anh.

Một người đàn ông da trắng bụng phê nói: "Cô Thẩm, tôi là Victor,là chủ sở hữu của công ty này.

Tôi thực xin lỗi Tính mạng của gia đình tôi và nhân viên của tôi đều năm trong tay của"Thiên Nộ".

Nên tôi phải đành dụ có tới đây.

“Thiên Nô?” Khuôn mặt Thẩm An Kỳ lập tức biến sắc.


Tất nhiên, cô biết "Thiên Nộ” là một trong những tổ chức giết người nổi tiếng nhất thế giới, đại tôn sư trứ danh đã bị chúng đầu độc dã man.

“Đúng, Thiên Nộ” Một người đàn ông da trắng cười và nói: "Huyết tộc, dị tộc, Muay Thái quốc tế, giới võ thuật Nhật Bản, câu lạc bộ Yamaguchi, vv.

Đã treo giải thưởng 3 tỷ đô la Mỹ cho ai lấy được mạng của Diệp Thiên, không thể phủ nhận rằng, mạng của tháng đó thực sự có giá trị, nhưng tiếc là nó đã trở về Trung Hoa, hơn nữa Trung Hoa quả nghiêm ngặt, bọn tao khó mà hành động.

"Vì vậy, bọn tao đã cảnh báo các công ty lớn chấm dứt hợp tác với tập đoàn Đệ Nhất, dụ chủ tịch của Tập Đoàn Đệ Nhất, tức là vợ của Diệp Thiên, ra khỏi Nam Việt và bắt cô ta làm mồi nhử để dụ Diệp Thiên ra ngoài, rooif dùng dược tế “Tử Thần" của Thiên Nộ bọn tao sáng chế để đối phó với nó.

" "Đáng tiếc là người đi không phải là vợ của Diệp Thiên, mà là mày, người tình nhỏ của Diệp Thiên, thế nên bọn tao chỉ có thể dùng máy làm mồi nhử.

Mày đừng nói mày không phải tình nhân của hàn.

Bọn tao có rất nhiều chứng cứ để chứng minh điều đó.

Thuộc hạ của bọn tao đang nằm giữ rất nhiều bằng chứng chứng minh mày là người yêu của nó”.

Nói xong, người đàn ông da trắng nhẹ nhàng dùng tay nâng cảm Thẩm An Kỳ lên.

“Cút!” Thẩm An Kỳ tức giận tát hắn ta một cái.

Chất
Người da trắng bị Thẩm An Kỳ tát chết ngay tại chỗ.

Đùa thôi, Thẩm An Kỳ cũng là một võ sĩ có nội công thâm hậu, nên uy lực của củ tát đó cũng rất đáng sợ.

Tuy nhiên, hầu hết mọi người trong Thiên Nộ đều là những sát thủ được đào tạo bài bản, tuy bọn chúng không có bất kỳ kỹ năng võ thuật nào.

Nhưng thứ đáng gớm của bọn chúng là vũ khí và nhiều loại thuốc khác nhau để đối phó với các võ sĩ.

Vì vậy bọn chúng lấy mạng những võ sĩ dễ như trở bàn tay, nhưng nếu đấu tay đổi thì những thứ đó đều trở nên vô dụng.

“Fuck!” Một người đàn ông da đen tức giận, liền bản Thẩm An Kỳ bằng súng gây mê, Thẩm An Kỳ vốn muốn giết hết đảm bạn nó, nhưng đáng tiếc là cô ấy đã ngất đi trước khi kịp làm điều đó.

Ngay sau đó, cô bị bạn giết người Thiên Nộ mang đi.

"Cầu Chúa phù hộ cho cô ấy, Amen" Ông chủ Victor cầu nguyện.


— QUẢNG CÁO —