Sau khi ăn cơm tối xong thì Triệu Hùng đi vào phòng ngủ từ sớm.
Lý Thanh Tịnh nằm trên giường đang nghe âm nhạc cho thai nhi.
Bình thường vào lúc này thì Triệu Hùng thường ngồi uống trà và nói chuyện phiếm với bố vợ Lý Quốc Lâm. Hoặc là đi dạy Dao Châu và Văn Hải học thư pháp.
Lý Thanh Tịnh thấy Triệu Hùng đi vào phòng ngủ thì cho âm lượng nhạc nhỏ xuống, cô hỏi Triệu Hùng: “Hôm nay anh ngủ sớm vậy?”
Triệu Hùng tới bên giường ngồi xuống bên cạnh Lý Thanh Tịnh, anh cầm lấy tay cô và nói: “Thanh Tịnh, có phải em có chuyện gì đó giấu anh hay không?”
“Em giấu anh chuyện gì chứ/” Biểu cảm của Lý Thanh Tịnh mơ hồ, không để Triệu Hùng phát hiện ra điều gì.
“Vậy thời gian vừa qua anh luôn cảm thấy em có gì đó rất lạ.”
“Lạ ở chỗ nào chứ?”
Triệu Hùng nhất thời bị Lý Thanh Tịnh hỏi lại không biết trả lời sao.
Do dự một lúc Triệu Hùng mới nói: “Vậy tại sao em và Vân Nhã lại trở thành bạn của nhau! Với cả tại sao em lại đồng ý cho hai bọn anh có thể bình thường gặp gỡ nhau?”
Lý Thanh Tịnh nhìn Triệu Hùng và nói: “Em không coi Vân Nhã là bạn bè, chẳng nhẽ vẫn luôn coi cô ấy là kẻ địch à? Thay vì tiếp tục đối đầu với nhau thì nên thay đổi suy nghĩ khác thì hơn. Anh xem, bây giờ chẳng phải tốt hơn nhiều rồi sao? Nếu như anh không muốn gặp Vân Nhã nữa thì về sau đừng gặp cô ấy nữa.”
“Chuyện này...”
Triệu Hùng cười ngượng ngùng: “Thanh Tịnh, anh chỉ là cảm thấy em đang có chuyện gì đó giấu anh. Kể từ sau khi Vân Nhã và anh trở thành bạn bè với nhau thì anh luôn giữ khoảng cách với cô ấy. Không gặp thì không hay cho lắm.”
‘Em thấy anh hình như vẫn chưa dứt tình với Vân Nhã. Nhưng mà em nói cho anh biết, trong bụng em đang mang thai hai đứa con, đây là cốt nhục của anh. Nếu như anh không muốn con mình có một gia đình hoàn chỉnh thì anh ở ở bên ngoài làm chuyện linh tinh đi.”
Triệu Hùng giơ tay ra sờ bụng của Lý Thanh Tịnh rồi cười trừ nói: “Anh không muốn con cái của mình bị ảnh hưởng bởi lý lịch của mình đâu,anh muốn cho chúng có một gia đình hoàn chỉnh.”
‘Biết được là tốt. Cho nên anh bớt ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt đi.” Lý Thanh Tịnh cảnh cáo Triệu Hùng.
Buổi tối, Triệu Hùng đã leo lên giường nghỉ ngơi từ sớm rồi.
Lý Thanh Tịnh tất nhiên biết được Triệu Hùng muốn làm cái gì, cô cố ý nói với Triệu Hùng: “Hôm nay em mệt cả ngày rồi, anh đừng có mà động vào em.”
Triệu Hùng ôm lấy cơ thể mỹ miều của Lý Thanh Tịnh, anh ở bên tai cô thì thầm: “Thanh Tịnh chuyện giường chiếu giữa vợ chồng có thể thúc đẩy thêm tình cảm của vợ chồng.”
“Tình cảm bây giờ của chúng ta rất tốt rồi không cần phải thúc đẩy hơn nữa.”
“Nhưng mà đàn ông mà sống thiếu chuyện giường chiếu thì rất dễ ngoại tình lắm.”
“Anh dám.” Lý Thanh Tịnh xoay người lại, cảnh cáo Triệu Hùng.
Kết quả cô vừa mới xoay người lại thì môi đã bị Triệu Hùng hôn lấy.
Lúc này Lý Thanh Tịnh mới biết bản thân mình lại nhảy vào kế của Triệu Hùng một lần nữa. Cô nắm tay lại đấm lên trên người Triệu Hùng, sức lực ngày càng yếu.
Một đêm trôi qua!
Hôm nay đã là thứ sáu rồi, Triệu Hùng vẫn làm nhiệm vụ lái xe đưa bọn trẻ đi học.
Hồ Dân gọi điện thoại cho Triệu Hùng nói: “Cậu chủ, chủ tịch Kiều Kim của liên đoàn công thương thành phố muốn anh đi tới đó một chuyến.”
“Chủ tịch Kiều ư? Ông ta có nói rằng tìm tôi để làm gì không?”
“Không ạ, chỉ nói rằng có việc gấp muốn tìm cậu chủ.”
“Ồ, vậy ông bảo với ông ta nói rằng chính giờ tôi sẽ tới.”
“Vâng ạ!” Hồ Dân nghe lệnh.
Lý Thanh Tịnh thấy bộ dạng nghi hoặc của Triệu Hùng thì cô hỏi anh: “Triệu Hùng, làm sao vậy?”
“Kiều Kim chủ tịch của liên đoàn công thương thành phố tìm anh.”
“Chủ tịch Kiều tìm anh á?” Lý Thanh Tịnh nhướng mày không hiểu hỏi: “Vào lúc này ông ta tìm anh có việc gì?”
“Có thể là chuyện liên quan tới thương hội!” Triệu Hùng nói.
Các thương hội của các thành phố thường thuộc thẩm quyền của liên hội công thương. Mà Kiều Kim mới được điều tới đảm nhận cương vị. Triệu Hùng bở vì vẫn bận rộn chuyện ở bên ngoài cho nên vẫn chưa gặp qua Kiều Kim.”
“Có cần em đi cùng anh không?” Lý Thanh Tịnh hỏi anh.
Triệu Hùng lên tiếng an ủi Lý Thanh Tịnh: “Không cần đâu.”
“Anh cũng có phải là đi đàm phán gì đâu, chỉ là đi gặp mặt chủ tịch Kiều thôi mà.”
“Vậy anh nhất định phải chú ý hành vi cử chỉ và lời nói của mình đó nhá.”
“Em yên tâm đi!” Triệu Hùng gật đầu.
Sau khi Triệu Hùng trở Dao Châu, Văn Hải và Diệu Linh lần lượt tới trường thì mới bắt đầu đi tới liên đoàn công thương thành phố Hải Phòng.
Triệu Hùng đậu xe vào trong bãi đỗ xe, còn mình ngồi trong xe lướt điện thoại xem tin tức.
Đúng chín giờ Triệu Hùng mới mở cửa xe đi ra. Thì nhìn thấy hai người Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long đang đi từ liên đoàn công thương ra.
Nhìn thấy Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long thì Triệu Hùng nhăn mày lại, không ngờ rằng hai người này cũng ở đây.
Triệu Hùng cũng không ngờ rằng họ lại tới gặp Kiều Kim trước anh một bước.
Kiều Kim có thể coi như là cấp trên của Triệu Hùng, mà Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long tới đây chắc chắn là để tố cáo anh.
Triệu Hùng đẩy cửa xe đi ra, đi về phía Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long.
Sau khi Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long nhìn thấy Triệu Hùng thì sắc mặt của hai người đó cũng lập tức trầm xuống.
“Hội trưởng Triệu!” Viên Gia Lương rất bất ngờ khi gặp Triệu Hùng ở đây.
Triệu Hùng nhìn Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long rồi cười lạnh: “Hội trưởng Viên tới đây làm gì vậy?”
Viên Gia Lương hừ mũi một tiếng và nói: “Hừ, cần anh quản à?”
“Tất nhiên là tôi không quản được ông rồi. Chỉ là ông đừng có mà quên, đây là Hải Phòng chứ không phải Tuyên Quang, không phải địa bàn của ông. Tốt nhất là ông đừng có làm việc gì phạm pháp. Nếu không, tôi nhất định sẽ tống cổ ông vào trong tù đấy.”
Viên Gia Lương tức giận với Triệu Hùng: “Tên họ Triệu kia, bản thân anh vẫn nên tự cẩn thận thì hơn. Tuổi còn trẻ mà anh đã được làm hội trưởng cũng quả thực chỉ giỏi nói thôi! Để tôi xem cái vị trí hội trưởng này của anh ngồi được bao lâu.”
“Ồ, thì ra các người tới đây để tố cáo tôi với chủ tịch Kiều à? Hội trưởng Viên, chắc ông không giở trò bẩn thỉu đấy đâu nhỉ? Với cả chuyện giữa tôi và nhà họ An với nhà họ Niếp thì ông bớt nhúng tay vào đi. Nếu không đừng trách tôi hủy hoại ông.”
“Anh!...”
Viên Gia Lương chỉ tay vào Triệu Hùng ông ta vô cùng tức giận tới mức tim cũng co thắt lại, môi ông ta run rẩy: “Anh đợi đấy cho tôi, trẻ tuổi mà không tôn trọng tiền bối. Để tôi xem anh có thể bay nhảy được bao lâu.”
Niếp Cửu Long trừng mắt hừ lạnh với Triệu Hùng: “Tên họ Triệu kia, đúng đây là Hải Phòng. Nhưng nếu cậu vẫn tiếp tục bảo vệ Trọng Ảnh thì đừng trách nhà họ Niếp chúng tôi không khách sáo với cậu.”
“Cứ thả ngựa tới đây, tôi tiếp hết!”Trong ánh mắt của Triệu Hùng lóe lên một tia sáng, anh kiêu ngạo nói.
Niếp Cửu Long hừ lạnh nói: “Tuy rằng cuộc đối đầu giữa cậu và tập đoàn Khải Thời đã tạm thời dừng lại. Nhưng mà theo như tôi biết thì trong nước đã có mấy công ty liên thủ với nhau để đối phó cậu. Xem ra, kẻ thù của cậu vẫn nhiều lắm đó! Không biết nếu như thêm nhà họ Niếp và nhà họ An nữa thì cậu có đối phó được không đây?”
Triệu Hùng nhướng lông mày, sau đó nói: “Cứ thử là biết liền.”
Đôi mắt của Niếp Cửu Long âm u, ông ta nhìn chằm chằm Triệu Hùng: “ Tên họ Triệu kia, tốt nhất là cậu hãy khuyên Trọng Ảnh và An Như hủy bỏ hôn lễ đi. Tôi sẽ không để bọn họ kết hôn như ý đâu.’
“Chẳng nhẽ ông còn muốn cướp dâu à?” Ánh mắt của Triệu Hùng khinh thường nhìn Niếp Cửu Long.
Ánh mắt của hai người đấu nhau trong không trung, cuối cùng Niếp Cửu Long cũng phải thua.
Ông ta thậm chí không có dũng khí nhìn chằm chằm ánh mắt của Triệu Hùng. Ánh mắt sắc bén của Triệu Hùng giống như một lưỡi dao cứa đứt thịt ông ta.