Triệu Hùng nói số điện thoại Giản Văn Hùng cho bà xã Lý Thanh Tịnh.
Lý Thanh Tịnh như nhặt được chí bảo, cất kỹ phương thức liên lạc Giản Văn Hùng.
Kiếp nạn năm năm sau, luôn là chướng ngại không thể vượt qua trong lòng Lý Thanh Tịnh. Giản Văn Hùng này có thể đoán được mình có đại kiếp, chứng minh ông ấy chính là một đại sư mệnh lý chân chính.
Ngày hôm sau, sau khi Lý Thanh Tịnh bước vào công ty, chuyện làm thứ nhất chính là gọi điện thoại cho Giản Văn Hùng.
Giản Văn Hùng vừa mới trở lại thủ đô, thấy một số điện thoại xa lạ gọi điện từ thành phố Hải Phòng. Giản Văn Hùng do dự một chút, ấn nút trả lời cuộc gọi.
“Xin hỏi, ngài là có phải Giản Văn Hùng không?” Lý Thanh Tịnh ngữ khí cung kính, hỏi dò.
“Tôi là Giản Văn Hùng, xin hỏi cô là vị nào?” Giản Văn Hùng nghe ra giọng nói của một người phụ nữ, cảm thấy rất là nghi hoặc cùng không hiểu.
Lý Thanh Tịnh cao hứng lập tức giải thích nói: “Ngài Giản, tôi là vợ của Triệu Hùng, tôi tên là Lý Thanh Tịnh.”
“À, hoá ra là cô Triệu! Cô tìm tôi có việc gì sao?”
“Là như vậy! Hôm qua ông xã tôi trở về nói với tôi, nói ông biết đoán mệnh. Còn nói anh ấy là mệnh Phật Đăng Hoả, tôi là mệnh Đại Hải Chi Thuỷ. Trong số mệnh của tôi còn gặp phải một kiếp nạn, có phải như vậy hay không?”
“Đúng vậy! Tôi nhìn tướng mạo của chồng cô, hoàn toàn là theo mệnh lý suy đoán ra kết quả này.”
Lý Thanh Tịnh gấp giọng hỏi: “Vậy nhưng có phương pháp phá giải không?”
“Cái này sao...”
Lông mày Giản Văn Hùng khóa chặt, một bộ dạng ngưng trọng.
“Không có vấn đề gì, ngài có chuyện cứ việc nói thẳng!” Lý Thanh Tịnh trong lòng dâng lên một dự cảm bất tường.
Giản Văn Hùng thở dài, nói với Lý Thanh Tịnh: “Cô Triệu, tôi cũng không gạt ngươi. Tôi là nhà nghiên cứu kinh dịch đã nhiều năm, theo thuyết pháp trên sách, mệnh lý mỗi người là do trời định. Cô muốn hỏi tôi, có phương pháp phá giải hay không. Tôi có thể xác nhận nói cho cô, trên thế giới này có một loại cao nhân, gọi là thầy cải mệnh. mệnh lý của cô cùng anh Hùng không tương hợp, mạnh cùng với mạnh đi chung với nhau, biến số ở giữa quá lớn. Tôi còn chưa bao giờ thấy qua mệnh lý nào quái dị như vậy. Tôi chỉ biết phỏng đoán mệnh lý, lại không biết cải mệnh. Cho nên, tôi đối với chuyện này cũng bất lực.”
Nghe Giản Văn Hùng trả lời, trên mặt Lý Thanh Tịnh toát ra thần sắc thất vọng.
Cô vốn dĩ nhìn thấy một tia hi vọng lấp loé ở Giản Văn Hùng này, nhưng ánh sáng này vừa nẩy mầm, lần nữa lại bị tuyệt vọng áp chế. Tuy nhiên, Lý Thanh Tịnh nghe Giản Văn Hùng nói đến thầy cải mệnh cảm thấy hứng thú vô cùng.
“Ông Giản, vậy ông có biết thầy cải mệnh hay không? Nếu mệnh của tôi và mệnh của Triệu Hùng không hợp, bọn tôi có thể thông qua cải mệnh để cải biến hết thảy hay không?” Lý Thanh Tịnh hỏi Giản Văn Hùng.
“Bà chủ Lý, tôi khuyên cô tốt nhất đừng có suy nghĩ thay đổi vận mệnh này.” Giản Văn Hùng nói.
Lý Thanh Tịnh không hiểu hỏi: “Tại sao vậy?”
Giản Văn Hùng giải thích nói: “Nghịch thiên cải mệnh, vốn là chuyện trái với ý trời. Không chỉ có thể làm hao tổn tuổi thọ của thầy cải mệnh, cũng sẽ khiến cho những năm cuối đời của người cải mệnh sẽ mất bên đông, được bên tây. Cô có hiểu ý của tôi không?”
“Ý của ngài là nói, nếu như tôi thông qua cải mệnh hoá giải mất kiếp nạn. Như vậy liền sẽ có mới kiếp nạn đang chờ tôi?”
“Cũng không hoàn toàn là dạng này! Nói một cách đơn giản, chính là cô đạt được vật gì đó, thì chắc chắn phải mất đi vật gì đó khác. Nói cách khác, nếu như cô cải mệnh hoá giải mất kiếp nạn, có lẽ sẽ khiến cô mất đi thứ quý báu nhất trong đời người. Giống như một vài ngôi sao đi cải mệnh,nổi tiếng khắp nửa vùng trời, lại mất đi người nhà, bạn bè thân thiết; lại ví như người nào đó đột nhiên thông qua cải mệnh có được tài phú to lớn, có lẽ tuổi thọ của hắn sẽ hao tổn một nửa, người nhà có lẽ đều bị tai ương. Cho nên, không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không nên cải mệnh.”
Nghe Giản Văn Hùng, Lý Thanh Tịnh lâm vào một trận trầm mặc chưa từng có.
Nghe tới trên thế giới này có loại cao nhân như thầy cải mệnh này, Lý Thanh Tịnh lần nữa thấy được hi vọng. Thế nhưng là Giản Văn Hùng nói, cải mệnh chính là hành vi trái ý trời. Đạt được một vật, đồng thời sẽ mất đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời.
Điều này khiến cô lâm vào tình cảnh lưỡng nan!
Nhưng cũng may, lại khiến cho Lý Thanh Tịnh thấy được một tia hi vọng. Nếu như cái giá của việc cải mệnh nhỏ, còn có thể tiếp nhận; nếu như cái giá quá lớn, cô thà rằng không thay đổi mệnh.
Lý Thanh Tịnh cùng Giản Văn Hùng khách sáo hàn huyên vài câu, mới cúp điện thoại.
Bị những điều này ảnh thưởng, một ngày Lý Thanh Tịnh làm việc đều không có trạng thái. Trong đầu đều suy nghĩ đến kiếp nạn năm năm sau của mình, cùng với việc cải mệnh.
Thế giới này, thật đúng là thiên hạ rộng lớn, không thiếu cái lạ. Thế mà còn có loại cao nhân như thầy cải mệnh sư!
Ngay tại lúc Lý Thanh Tịnh đang suy nghĩ xuất thần, điện thoại đột nhiên reo lên.
Thấy là cậu trẻ Đào Yên Quân gọi điện thoại đến, Lý Thanh Tịnh lập tức nghe máy.
“Cậu trẻ, có chuyện gì sao?” Lý Thanh Tịnh đối Đào Yên Quân hỏi.
“Thanh Tịnh, việc hợp tác với tập đoàn Thành Hòe xảy ra chuyện. Cháu có thể tới công ty Đào Thị một chuyến hay không?” Trong điện thoại, Đào Yên Quân gấp giọng hỏi.
“Cậu trẻ, hợp tác cùng Thành Hòe xảy ra chuyện gì?”
“Cháu vẫn nên đến công ty Đào Thị nghe cậu nói rõ thôi! Vừa vặn, giám đốc từ của Thành Hòe cũng đang ở đây.”
Sau khi cúp điện thoại, Lý Thanh Tịnh gọi thư ký Đặng Gia Hân. Nói ngay lập tức đi đến Đào Thị.
Trong lúc Lý Thanh Tịnh và Đặng Gia Hân vội vàng chạy tới toà nhà kiến trúc văn phòng của Đào Thị, Đào Yên Quân đã sớm chờ đợi tại cửa.
Nhìn thấy Lý Thanh Tịnh, Đào Yên Quân vội vàng tiến lên đón.
“Thanh Tịnh, cháu đã đến?” Đào Yên Quân đối Lý Thanh Tịnh chào hỏi nói.
Lý Thanh Tịnh ừm! một tiếng, nhẹ gật đầu, hỏi Đào Yên Quân: “Cậu trẻ, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?”
Đào Yên Quân giải thích nói: “Chúng ta cùng tập đoàn Thành Hòe hợp tác, trước đó không phải đã quyết định phương án A sao? Nhưng tập đoàn Thành Hòe nói, chúng ta thi công không đúng, cậu lấy hợp đồng ra nhìn lại, trên hợp đồng lại trở thành phương án B. Cậu cũng không rõ đây rốt cuộc là chuyện thế nào? Cháu còn nhớ rõ lúc trước xem qua phần này hợp đồng đi?”
“Nhớ rõ! Rõ ràng là phương án A mà.”
“Nhưng bây giờ lại trở thành phương án B.” Đào Yên Quân xổ một câu nói tục: “Thật sự là gặp quỷ.”
“Tại sao có thể như vậy?” Lý Thanh Tịnh cũng bị kinh ngạc mà trợn mắt há mồm. “Đi, tới trước phòng làm việc của cậu, lấy hợp đồng ra cho cháu nhìn một cái.”
Ba người vội vàng tiến vào toà nhà kiến trúc của Đào Thị!
Hoạt động kinh doanh chính của nhà họ Đào chính là xây dựng cơ khí, cũng như trang trí và sửa chữa, chủ yếu trong lĩnh vực bất động sản.
Lý Thanh Tịnh cố ý muốn để công ty Đào Thị đổi nghành, nhưng cái này dù sao cũng là tâm huyết cả đời của ông ngoại. Nên nghiệp vụ kinh doanh chủ chốt thì vẫn giữ lại còn nghiệp vụ kiểu mới tạm thời còn chưa nghĩ ra muốn làm gì.
Sau khi đến văn phòng Đào Yên Quân, Đào Yên Quân lấy hợp đồng đưa cho Lý Thanh Tịnh xem.
Trên hợp đồng ngoại trừ có con dấu của công ty Đào Thị, vẫn có logo công ty của Lý Thanh Tịnh, cùng chữ kí của Đào Yên Quân. Những thứ này cũng không thể giả tạo, hợp đồng cũng là thật.
Nhưng thời điểm cùng tập đoàn Thành Hòe ký kết hợp tác, rõ ràng là ký kết phương án A, làm sao lại đột nhiên biến thành phương án B?