Sau khi Lý Thanh Tịnh nhìn qua hợp đồng, hỏi thư ký Đặng Gia Hân: “Gia Hân, video ghi chép lại hội nghị ngày đó còn không?”
“Còn! Nhưng mà chắc là nằm trong máy tính của tôi.” Đặng Gia Hân trả lời.
Lý Thanh Tịnh phân phó Đặng Gia Hân nói: “Gia Hân, cái hợp đồng này nếu như vấn đề nằm ở chúng ta thì tổn thất cực kì lớn. Cô chạy nhanh về công ty, lấy phần video ghi chép hội nghị này đến. Tôi đi trước ứng phó người của tập đoàn Thành Hòe một chút!
“Được, tôi liền trở về lấy.” Đặng Gia Hân lên tiếng, vội vàng rời đi.
Lý Thanh Tịnh nói với Đào Yên Quân: “Đi thôi, Cậu trẻ! Chúng ta đi gặp giám đốc Từ của Thành Hòe.”
Từ khi Đào Yên Quân cải tà quy chính sau khi ra khỏi tù, Lý Thanh Tịnh bắt đầu uỷ quyền một chút cho Đào Yên Quân đến tham dự kinh doanh cùng quản lý công ty Đào Thị.
Gặp phải quyết sách quan trọng, Lý Thanh Tịnh đều sẽ tự mình tham dự.
Công ty Đào Thị cùng tập đoàn Thành Hòe hợp tác, Lý Thanh Tịnh đều tự mình tham dự chuyện này.
Tập đoàn Thành Hòe là công ty ở vùng khác đến thu mua một toà nhà chưa xây xong ở địa phương.
Tại lần hợp tác trước đó, Lý Thanh Tịnh để người cẩn thận khảo sát qua cái công ty này, từ tư chất, thực lực, đến tài chính đều không có vấn đề. Thật không nghĩ đến công trình triển khai gần một phần ba, lại xuất hiện vấn đề trên hợp đồng.
Sau khi đi vào phòng họp, giám đốc Từ Anh Mão của tập đoàn Thành Hòe đã sớm chờ ở nơi đó.
Thấy Lý Thanh Tịnh tới, Từ Anh Mão đứng lên. Đối Lý Thanh Tịnh chào hỏi nói: “Giám đốc Lý, cô đã đến!”
Từ Anh Mão khoảng chừng bốn mươi tuổi, khả năng bởi vì bảo dưỡng tỏng thời gian dài mà nhìn qua cũng chỉ giống hơn ba mươi tuổi.
Vóc người rất chính khí, không giống như là người gian trá.
Nhưng thương trường cũng như chiến trường, trên hợp đồng xuất hiện vấn đề, để Lý Thanh Tịnh không thể không đề phòng Từ Anh Mão này.
“Giám đốc Từ, chào ông! Để cho ông chờ lâu.” Lý Thanh Tịnh chủ động hướng Từ Anh Mão vươn tay ra.
Hai người bắt tay, hàn huyên một phen rồi chia ra ngồi xuống.
Từ Anh Mão nói với Lý Thanh Tịnh: “Giám đốc Lý, khoảng thời gian này, tôi luôn bận bịu với dự án của Thành Hòe tại bên ngoài trấn. Tôi sở dĩ chọn cùng tập đoàn Đào Thị hợp tác, là căn cứ vào việc tán thành thực lực của quý công ty. Nhưng khi ký kết thi công, rõ ràng là phương án B, các người làm sao lại thi công thành phương án A? Hiện tại lối kiến trúc của phương án A đã không lưu hành, điều này làm cho tập đoàn Thành Hòe của tôi bán nhà ở như thế nào được nữa? Tập đoàn Đào thị các người, sao có thể làm ra chuyện như vậy được?”
“Giám đốc Từ bớt giận! Tôi nhớ được thời điểm chúng ta định phương án, rõ ràng là phương án A. Hợp tác mà, đương nhiên muốn lấy hợp đồng làm chuẩn, chúng tôi nào dám làm loạn thi công.”
Chát!
Từ Anh Mão đập bản sao hợp đồng song phương trên mặt bàn, đẩy hướng Lý Thanh Tịnh nói: “Giám đốc Lý, tôi sẽ không vô duyên vô cớ oan uổng quý công ty đâu? Bên trên hợp đồng này, giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng, chính cô nhìn một cái. Chẳng lẽ hợp đồng song phương của chúng ta, còn không giống như vậy?”
Lý Thanh Tịnh cầm lấy hợp đồng nhìn lên, phía trên quả nhiên tiêu chuẩn thi công cũng là phương án B.
Thật sự là gặp quỷ!
Nhớ kỹ thời điểm nói chuyện hợp tác, rõ ràng giảng tốt tiến hành theo kế hoạch thi công của phương án A. Làm sao lại biến thành phương án B chứ?
Lý Thanh Tịnh trăm mối vẫn không có cách giải, hiện tại chỉ có thể gửi hi vọng ở video lúc bàn hợp đồng, sẽ có chứng cứ tương quan. Cho nên, Lý Thanh Tịnh cần phải hối thúc Đặng Gia Hân mau tới mới được.
“Giám đốc Từ, tôi nghĩ ở trong nhất định có hiểu lầm gì đó. Chuyện hợp đồng lớn như vậy, chúng tôi làm sao có thể lầm?” Lý Thanh Tịnh giải thích nói.
“Hiểu lầm?” Từ Anh Mão trừng mắt: “Cái này giấy trắng mực đen viết rõ ràng, cô nói tôi hiểu lầm các cô?”
“Không! Tôi không có ý tứ. Mà là nói, lúc nhà họ Đào chúng tôi ký kết, rõ ràng bản hợp đồng là A, chúng tôi cũng không hiểu rõ làm sao biến thành bản hợp đồng B?”
Sau khi Từ Anh Mão nghe Lý Thanh Tịnh, không khỏi cười lạnh một tiếng, nói: “Giám đốc Lý, tôi nghe nói cô tại giới kinh doanh Hải Phòng thế nhưng là một người phụ nữ mạnh mẽ. Không chỉ nắm trong tay công ty nhà họ Đào, bản thân mình cũng có hai công ty. Tôi có phải là đang bịa ra lời nói dối, cô đem hợp đồng của các người lấy ra nhìn một cái, chẳng phải chân tướng rõ ràng.”
Lý Thanh Tịnh thấy Từ Anh Mão bộ dạng hùng hổ dọa người tư thế, nói: “Tôi đã nhìn qua hợp đồng, quả thật là bản thi công phương án B.”
“Vậy là không đúng rồi!” Từ Anh Mão đúng lý không tha người, nói: “Bởi vì tập đoàn Đào thị các người thi công sai lầm, tạo thành tổn thất lớn tập đoàn Thành Hòe. Tôi chuẩn bị gửi văn kiện luật sư cho tập đoàn Đào thị các người, khởi tố nhà họ Đào các người. Đương nhiên, nếu như các người nguyện ý giải quyết riêng, vậy liền bỏ ra tiền bồi thường tương ứng. Nếu không, tôi sẽ kiện cho tập đoàn Đào thị các người táng gia bại sản.”
Đào Yên Quân nghe xong liền khẩn trương, nổi trận lôi đình chỉ vào Từ Anh Mão mắng: “Tên họ Từ kia, nhất định là các ngươi động tay động chân trên hợp đồng, muốn hãm hại nhà họ Đào.”
“Tôi hãm hại nhà họ Đào các ngươi? Từ Anh Mão cười lạnh một tiếng, nói: “Đào Yên Quân, ông không có đầu óc sao? Trong kinh doanh, tất nhiên, chúng ta phải nói về các quy tắc của thương trường, và mọi thứ phải được thực hiện theo hợp đồng. Nhà họ Đào các người thi công sai lầm, làm trễ nải kỳ hạn công trình của tôi không nói, còn lấy loại thái độ này đến nói chuyện với tôi. Xem ra, chúng ta không cần thiết nói chuyện. Vẫn là lên toà án gặp đi!”
Lý Thanh Tịnh thấy Từ Anh Mão đứng lên, muốn rời khỏi. Lên tiếng nói: “Giám đốc Từ, chuyện này quá kỳ quặc. Tôi đã sai người trở về lấy video ngày nói chuyện hợp tác đó. Tin tưởng rằng, video sẽ trả lại toàn bộ chân tướng quá trình. Coi như ông muốn kiện công ty nhà họ Đào chúng tôi, cũng không vội ở mấy phút này đâu nhỉ!”
Từ Anh Mão một lần nữa ngồi xuống, đốt điếu thuốc lá. Híp mắt nhìn Lý Thanh Tịnh, tự tin nói: “Được thôi! Tôi ngược lại muốn xem xem, nhà họ Đào các ngươi còn có thể giở ra được trò gì?”
Gần khoảng hai mươi phút, Đặng Gia Hân cầm một cái USB vội vàng chạy về.
Lý Thanh Tịnh để Đặng Gia Hân đem USB c ắm vào máy tính, kết nối với hình chiếu trên màn hình.
Một lát sau, hình ảnh hai bên hợp tác hiện ra.
Điều khiến Lý Thanh Tịnh chán nản là hai bên không hề đề cập đến việc hợp đồng bản A hay bản B. Bởi vì khi ký hợp đồng, phải sau nhiều cuộc họp và bàn bạc thì hợp đồng mới được ký kết. Các cuộc họp trước đây đều dưới hình thức họp không chính thức. Thậm chí, khi ký hợp đồng, Từ Anh Mão đã đổi chỗ ngồi với lý do trời nắng chói và không nhìn thấy nội dung chữ viết tay trên hợp đồng.
Trước đó, ký kết thời điểm, Lý Thanh Tịnh cũng chưa từng hoài nghi hành động này của Từ Anh Mão có vấn đề. Trải qua chuyện hợp đồng rối loạn này, lại thêm hành vi quỷ dị của Từ Anh Mão, khiến cho Lý Thanh Tịnh sinh nỗi băn khoăn.
Nhưng từ trong video, quá trình ký kết, ngoại trừ hành vi đáng ngờ kia của Từ Anh Mão, cũng không có gì không ổn.
Xem xong đoạn video, Từ Anh Mão đứng lên đối với Lý Thanh Tịnh âm thanh lạnh lùng nói: “Giám đốc Lý, cô muốn dùng cái này làm bằng chứng, có phải là thiếu chút điểm thuyết phục. Ở lại nhìn cái này, quả thực là đang lãng phí thời gian của tôi. Tôi cho các người thời gian ba ngày, có thể tới tìm tôi giải quyết riêng, chúng ta nói chuyện phương án bồi thường. Nếu không, các ngươi liền đợi nhận văn kiện từ luật sư của tôi đi!
Hừ!
Từ Anh Mão lặng lẽ quét mắt nhìn Lý Thanh Tịnh cùng Đào Yên Quân một chút, giận giữ mà rời khỏi phòng họp.