Sau khi đến "Dưỡng Niên Các" của Cửu gia, Ngô Tranh đã đợi sẵn ở lối vào của khu nghỉ dưỡng.
Sau khi Ngô Tranh mở cửa xe cho Lý Thanh Tịnh và những người khác, ông ta kính cẩn chào hỏi Triệu Hùng: "Ông Triệu!"
Triệu Hùng gật đầu và giới thiệu với Ngô Tranh: "Ngô Tranh, đây là vợ tôi, Lý Thanh Tịnh."
"Bà Triệu, xin chào!"
“Xin chào!” Lý Thanh Tịnh lễ phép đáp.
Lý Diệu Linh thấy Triệu Hùng không giới thiệu mình, cô liền tự giới thiệu với Ngô Tranh: "Anh Ngô Tranh, tôi tên là Lý Diệu Linh, là em vợ của Triệu Hùng."
“Xin chào!” Ngô Tranh gật đầu với Lý Diệu Linh.
Ngô Tranh có một vết sẹo rất rõ ràng trên mặt, khi nhìn thì trông có vẻ như rất ác độc.
Ngô Tranh làm một động tác "Mời!" với Triệu Hùng và những người khác, sau đó nói: "Ông Triệu, mời đi lối này! Cửu gia đã đợi ông rất lâu rồi."
"Được rồi, ông dẫn đường đi!"
Triệu Hùng bế con lên, dẫn bà xã Lý Thanh Tịnh và cô em vợ Lý Diệu Linh đi theo phía sau Ngô Tranh.
Trên đường đi, mọi trạm kiểm soát trong biệt thự đều có vệ sĩ.
Lý Diệu Linh âm thầm sửng sốt, loại tình huống này dường như chỉ có trong phim truyền hình hoặc là phim điện ảnh. Không ngờ căn biệt thự này lại được canh phòng nghiêm ngặt đến như vậy.
Triệu Hùng giải thích với bà xã Lý Thanh Tịnh rằng biệt thự của Cửu gia không mở cửa cho người ngoài mà chỉ dành cho một số người thân và bạn bè đến mà thôi.
Lý Thanh Tịnh đã từng nghe đến tên của "Cửu gia", và đương nhiên cô biết Cửu gia là ai. Nhưng cô không thể nào ngờ được rằng Triệu Hùng lại có quan hệ tốt với Cửu gia đến vậy.
Vừa đến nơi nghỉ ngơi trong sân của biệt thự, họ liền nhìn thấy một người lớn tuổi nhưng lại vô cùng khỏe mạnh, tươi cười bước lại gần.
Triệu Hùng chào hỏi và bắt tay với Cửu gia. Sau đó, lần lượt giới thiệu bà xã Lý Thanh Tịnh và cô em dâu vợ Lý Diệu Linh của mình với Cửu gia.
Khi Lý Diệu Linh đang đi lên núi, cô được chị gái Lý Thanh Tịnh dặn dò rằng cần phải thể hiện sự kính trọng với Cửu gia.
Hai chị em cùng lúc kính cẩn chào Cửu gia: "Xin chào Cửu gia!"
Cửu gia cười ha ha ha nói: "Chào các cháu! Ồ, hai cô cháu gái này của Lý Hữu Chiến đây sao? Quả thật sự xinh đẹp."
Lý Diệu Linh nhìn thấy đôi lông mày nhân từ của Cửu gia, không hề dữ dằn như những lời đồn đại. cô mở to mắt nhìn Cửu gia và hỏi: "Cửu gia, ông quen với bố của cháu sao?”
"Đương nhiên là quen rồi! Chỉ là tính cách của bố các cháu có chút nhu nhược, cho nên vừa nhìn thấy ta liền không muốn nói chuyện. Hai đứa các cháu, còn tốt hơn nhiều so với bố của các cháu."
Sau đó ánh mắt của Cửu gia lại rơi vào trên người của Triệu Dao Châu. Ông giương cánh tay ra nói với Triệu Dao Châu: "Cháu chính là Triệu Dao Châu sao?"
“Cửu gia gia, xin chào ông!” Triệu Dao Châu chào Cửu gia với giọng nói trưởng thành.
"Ai da! Xin chào cháu! Dao Châu, ông bế cháu một lát có được không?"
Triệu Dao Châu đi tới chỗ Cửu gia, sau khi Triệu Dao Châu được Cửu gia bế lên, liền vui đến mức không ngậm được miệng!
"Dao Châu, sau này cháu phải thường xuyên cùng bố và mẹ đến nhà Cửu gia gia chơi nhé! Cửu gia gia sẽ cho người làm những đồ ăn ngon cho cháu."
"Cửu gia gia, có những món nào ngon ạ?"
"Thịt cừu nướng nguyên con, cá hầm, còn có cả món gà đất chính hiệu nữa."
Triệu Dao Châu vỗ tay kêu to: "Nếu những món ấy ngon thì sau này cháu sẽ bảo bố và mẹ lại đưa cháu đến đây chơi!"
“Dưỡng Niên Các” của Cửu gia, đối với một thành phố như Hải Phòng mà nói thì nó như một vùng đất thuần khiết giống như thiên đường vậy.
Hoa cỏ và cây cối ở đây đều được sửa chữa lại, nhìn rất nhẹ nhàng.
Triệu Hùng bảo bà xã Lý thanh tịnh và em vợ Lý Diệu Linh đưa con gái đi chơi, hai người họ liền đưa Triệu Dao Châu đi tham quan.
Căn biệt thự nghỉ dưỡng này rất rộng, có ao để câu cá, có nơi chăn cừu, nơi nuôi gà,có trường đua, trường bắn, hoa cỏ hay cây xanh đều có.
Triệu Dao Châu bị hương tỏa ra ở xung quanh hấp dẫn, nắm lấy tay Lý Thanh Tịnh chạy đến chỗ dùng để nướng cừu nguyên con.
Nhìn những đầu bếp đang nướng cừu, họ rắc nhiều loại gia vị khác nhau lên toàn bộ con cừu. Triệu Dao Châu thèm đến nỗi chảy nước miếng, cô bé hỏi Lý Thanh Tịnh: "Mẹ, cái này là nướng cho chúng ta ăn sao?"
"Ừ! Đợi mốt lát nữa chú nướng xong thì chúng ta sẽ được ăn!"
Lý Diệu Linh nói với chị gái Lý Thanh Tịnh: "Chị, ở đây thật sự thích quá đi mất thôi. Em không ngờ rằng ở thành phố Hải Phòng của chúng ta còn có một nơi vừa đẹp vừa thoải mái như thế này."
"Đây là biệt thự riêng của Cửu gia. Nó không được mở cửa với những người ngoài đâu! Vì vậy, cô nhóc được hưởng phước của anh rể như em, nên biết điều một chút đi!"
"Vâng! Nếu chị em của em mà biết em được đến nơi này của Cửu gia, chắc chắn họ sẽ vô cùng ngưỡng mộ và ghen tị! Không được, em phải đăng lên vòng bạn bè, cho bọn họ thèm mới được!” Vừa nói xong, cô lấy điện thoại từ trong túi áo ra, bày đủ loại tư thế, bắt đầu chụp ảnh.
Lý Thanh Tịnh từ lâu đã không còn lạ gì với những hành động điên rồ của cô em gái Lý Diệu Linh này nữa!
Triệu Hùng đang cùng Cửu gia uống trà!
Cửu gia nói với Triệu Hùng: "Nếu mẹ của cậu nhìn thấy hôm nay cậu có một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc như thế này thì bà ấy chắc chắn cũng sẽ rất vui mừng!"
Triệu Hùng đang định uống trà, nghe được những lời này, động tác của anh đột nhiên cứng đờ. Vì thế mà một vài giọt trà đã bị tràn ra khỏi cốc.
Triệu Hùng chưa bao giờ nói với Cửu gia về mẹ của mình. Tại sao Cửu gia lại nói câu này với mình?
Anh nghiêm nghị nhìn Cửu gia với đôi mắt sâu thẳm, sau đó hỏi: "Cửu gia, ông biết mẹ của tôi sao?"
Cửu gia gật đầu, thở dài một hơi, hỏi Triệu Hùng: "Mẹ của cậu chưa từng kể gì với cậu về chuyện của bà ấy sao?"
Triệu Hùng lắc đầu!
Cửu gia nói: "Tần Uyển, mẹ của cậu từ nhỏ đã rất cố chấp!"
Triệu Hùng nghe Cửu gia gọi mẹ mình là "Tần Uyển" giống như cách một người trưởng bối xưng hô với một người hậu bối của mình vậy.
Từ sau khi về nước, anh chưa từng nghe một ai nhắc đến mẹ mình.
Triệu Hùng kích động nắm lấy tay Cửu gia và nói: "Cửu gia, có phải ông đã biết chuyện gì đó không?"
"Triệu Hùng, tên của mẹ cậu là gì?"
"Là Tần Uyển!"
"Vậy bà ấy đã bao giờ nhắc về nhà mẹ đẻ với cậu chưa?"
“Chưa bao giờ!” Triệu Hùng lắc đầu.
Cửu gia nhìn ánh mắt tràn đầy tình yêu thương của Triệu Hùng, nói: "Vậy cậu có biết tại sao lúc đầu tôi không động vào cậu không?"
"Không phải vì Trần Thiên Trung, ông ấy..."
Cửu gia ngắt lời Triệu Hùng, nói: "Đúng vậy! Trần Thiên Trung đến và nói cho tôi biết cậu chính là con trai của Tần Uyển!"
“Vậy ông biết thân thế thật sự của tôi sao?” Triệu Hùng ngạc nhiên hỏi.
Cửu gia cười, sau đó nói: "Tôi không chỉ thân thế của cậu, mà còn biết tất cả mọi thứ về cậu. Vậy cậu có biết tôi họ gì không?"
Triệu Hùng nhất thời sửng sốt, anh chỉ biết ông ấy là "Cửu gia", nhưng thật sự không hề biết họ hay là tên của Cửu gia là gì.
Cửu gia nói từng chữ: "Tên đầy đủ của tôi là Tần Cửu! Người trong giang hồ đều gọi tôi là Tần Cửu gia!"
"Họ của ông cũng là Tần sao?"
Triệu Hùng kích động đứng lên! Đôi mắt của anh đầy sự kinh hoàng, anh không thể nào tin được.
"Cửu gia, ông đã là họ Tần, vậy quan hệ giữa ông và mẹ tôi là gì?"
Cửu gia nước mắt lưng tròng, nói: "Tần Uyển là cháu gái ruột của tôi!"
Triệu Hùng nghe xong những lời này, cả người đều ngơ ngác!
Triệu Hùng chưa bao giờ nghe người mẹ Tần Uyển của mình nói về thân thế của bà ấy. Thế nhưng Cửu gia lại nói bà ấy chính cháu gái ruột của Cửu gia.
Cái này... Sau một hồi kinh ngạc, Triệu Hùng quỳ xuống trước mặt Cửu gia.
Xét theo thế hệ thì Triệu Hùng nên gọi Cửu gia là "Ông ngoại Cửu"!
"Ông ngoại Cửu, xin ông hãy nhận của Triệu Hùng một lạy!"