Ngay khi tay của người đàn ông khó khăn lắm muốn sờ lên gương măt của Lý Thanh Tịnh.
Một tay của Lý Thanh Tịnh đã hắt tay kia của người đàn ông văng ra: “Hai tên lưu manh nhà các người, nếu không cút đi thì tôi sẽ báo cho cảnh sát!”
“Báo cảnh sát sao?” Hai người đàn ông liếc nhau một cái, không khỏi cười ha ha.
“Người đẹp, chúng tôi cũng mới ra tù giam không lâu, còn là khách quen ở đó. Chúng tôi còn chưa chơi đùa qua một người phụ nữ xinh đẹp như vậy giống cô đâu!”
Ngay khi người đàn ông vừa dứt lời đã nghe thấy một tiếng “ba!”, đai thắt lưng trên tay Triệu Hùng quất lên trên mặt của người đàn ông đang nói chuyện.
Mặc dù Triệu Hùng không thể sử dụng nội công, nhưng sức lực vẫn bằng một người đàn ông trưởng thành. Thậm chí còn bởi vì thường xuyên rèn luyện, mà sức lực cũng lớn hơn một bậc với người đàn ông trưởng thành.
Nếu như đối mặt với cao thủ trên bảng Võ Thần, cho dù là cao thủ nhân bảng không quan trọng thì Triệu Hùng đều không phải đối thủ của người ta. Nhưng đối với hai cái tên lưu manh này, Triệu Hùng cũng không đem hai người bọn họ vào mắt.
Bởi vì biên đọ động tác quá lớn, cho nên khi Triệu Hùng rút dây da ra, lại dẫn đến một trận ho kịch liệt!
“Khụ khụ khụ!...” Hai người đàn ông liếc nhau một cái, đã nghe thấy một người đàn ông trong đó nói: “Trước tiên cứ giải quyết cái tên quỷ bị bệnh lao này đã!”
Không đợi đến khi hai người kia tiến lên, Triệu Hùng lại liên tiếp rút vài roi ra ngoài, quất lên khuôn mặt của hai người kia đến da tróc thịt bong.
Lấy tu vi đệ nhất Thiên Bảng của ông cụ Khổng Côn Bằng, một roi xuống dưới đều có thể đánh nứt một cái bàn thạch to bằng mặt thớt.
Trước khi Triệu Hùng bi thương đã có thể đem một cấy cối lớn cỡ khoảng cái chén ăn cơm. Coi như đã mất hết nội lực, người bình thường cũng không thể chống đỡ được bộ Cửu Long tiên pháp này.
Khi Triệu Dao Châu nhìn thấy sức mạnh của Triệu Hùng quất cho hai tên lưu manh phải kêu to oa oa, vỗ tay kêu lên: “Bố thật tuyệt! Bố đánh người xấu đi.”
Hai người đàn ông lấy sức mạnh của hai người cũng không đánh lại được một tên quỷ bị bệnh lao, cho nên mỗi người đã móc ra con dao sắc bén ở bên trong ngực.
Dưới ánh đèn, con dao phát ra ánh sáng lạnh lẽo!
Lý Thanh Tịnh vội vàng ôm lấy con gái Triệu Dao Châu trốn ở đằng sau lưng của Triệu Hùng.
“Triệu Hùng, anh có thể trụ được không?”
Ý của cô là trên người Triệu Hùng đang có vết thương có thể dọn dẹp được hai người kia hay không.
Một trận ho khan của Triệu Hùng qua đi, anh nói câu: “Em cứ yên tâm đi, Thanh Tịnh! Đối phó hai cái tên lưu manh này vẫn là không có vấn đề gì.”
“Anh chỉ là một con quỷ bị bệnh lao đã cưới được một cô vợ xinh đẹp như vậy. Ông trời thật là là mắt mù! Vui một mình, không bằng vui chung!”
Triệu Hùng rất ít khi mắng chửi người khắc, nhưng hai người này mở miệng ra đều là những từ ngữ ô uế, anh lạnh giọng nói: “Các người đã thích chơi như vậy, làm sao không chơi mẹ ngươi đi?”
“Đâm anh ta.”
Hai người đó chém con dao về phía Triệu Hùng.
Triệu Hùng dùng một chiêu Vô Ảnh Tiên ba chiêu bóng roi đầy trời quất về phái hai người kia.
Hai người đàn ông căn bản không phân rõ cái nào là bóng roi, cái nào là roi thật.
“Ba ba!... Ba!...” Trên mặt của hai người kia, không chỉ trên người bị đang, mà ở trên cổ tay cũng bị trúng hai roi.
Dưới cơn đau, con dao ở trong tay của bọn ho nhanh chóng rơi xuống đất.
Triệu Hùng trừng mắt nhìn hai người nói: “Nếu như tôi là quỷ bị bệnh lao, cũng không cho phép các người chỉ tay vào vợ của tôi!”
Triệu Hùng nắm lấy đai lưng xông về phía trước, hai tên lưu manh kai thấy tình thế không tốt, bị dọa đến quay người trực tiếp chạy trốn.
Nếu như trước đó anh không bị tổn thương thì hai roi của Triệu Hùng có thể nhẹ nhàng giải quyết đối phương.
Trong cái đêm hôm khuya khoắt, nếu như anh đuổi theo bọn họ, thì sẽ lo lắng cho vợ Lý Tình cùng với con gái Tiểu Dao Châu sẽ gặp phải nguy hiểm, vậy nên đành phải từ bỏ!
“Khụ khụ khụ!...”Một trận ho khan lại qua đi, Lý Thanh Tịnh vỗ nhẹ lên trên lưng của Triệu Hùng nhẹ nhàng hỏi: “Mức độ ho khan này của anh cũng quá dữ dội đi, có cần ăn một chút thuốc trị họ không?”
Triệu Hùng lắc đầu nói: “Cũng không có tác dụng, anh bị chính là nội thương. Bác dĩ Di đã kê đơn thuốc cho anh rồi, nói sẽ có trợ giúp đối với việc ho khan cùng bệnh tình, lúc sau về nhà anh sẽ uống thuốc. Chúng ta đi thôi!”
Một nhà ba người trở về Lâm Phủ gia viên.
Sau khi hai tên lưu manh đã chạy trốn nhìn thấy một nhà ba người Triệu Hùng đi vào Lâm Phủ gia viên. Một người trong đó căm giận thầm nói: “Chúng ta bị một cái tên quỷ bị bệnh lao kai đánh thành dạng này, nếu như bị truyền đi thì thật sự là mất mặt.”
“Đại ca, không bằng chúng ta đi thăm dò xem tên kia sống ở đâu đợi sau đó sẽ tính sổ với anh ta. Cho dù không thu thập được anh ta, thì đem vợ của anh ta ra chơi đùa cũng tốt.”
Sắc mặt của hai người bọn họ đều âm u, rất nhanh đã đạt được một thỏa thuận ngầm, thề phải mối báo thù đã bị Triệu Hùng quất roi này.
Sau khi một nhà ba người Triệu Hùng trở về đến nhà, Lý Thanh Tịnh rót cho Triệu Hùng một chén nước, để anh tranh thủ thời gian uống thuốc.
“Triệu Hùng, bác sĩ Di cái nội thương của anh ngoại trừ tìm người thần bảng giúp anh đả thông hai mạch Nhâm Đốc, thì cũng không có biện pháp khác sao?” Trên mặt Lý Thanh Tịnh tràn đầy sự lo lắng.
Triệu Hùng lắc đầu, nói: “Chỉ có một biện pháp này thôi! Anh chỉ sợ anh sẽ ho khan đến khi anh khỏe trở lại, Thanh Tịnh nếu như khiến cho em ngủ không ngon giấc, anh đi ra ghế sô pha ngủ đi.”
“Anh nói gì vậy, chúng ta đã là vợ chồng, sao có thể để cho anh ngủ ở trên ghế sô pha.” Lý Thanh Tịnh kéo lấy bàn tay to của Triệu Hùng, nói: “Trước kia anh vẫn thường xuyên luyện công nửa đêm, chúng ta đều ở bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều. Mặc dù bây giờ anh bi thương, nhưng chúng ta rốt cục có thể thời gian dài ở bên nhau.”
Trên mặt Lý Thanh Tịnh hiện lên sự ngại ngùng, dưới ánh đèn, loại vẻ đẹp làm say mê lòng người.
Ở trong mắt Triệu Hùng thì Lý Thanh Tịnh giống như là một ly rượu hương thơm đạm đà, càng uống càng mê người! Càng uống càng say lòng người.
Hoa Di còn đặc biệt căn dặn Triệu Hùng để anh “cấm chuyện phòng the”. Nếu như muốn phá giới, e rằng cho dù có cao thủ thần bảng cũng không thể trị vết thương cho anh.
“Thanh Tịnh, anh muốn nói một chuyện này hco em biết!”
Lý Thanh Tịnh nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc của Triệu Hùng, một đôi mắt đẹp nhìn vào trên mặt Triệu Hùng hỏi: “Anh cứ nói đi, em nghe đây!”
“Bác dĩ Di nói là anh không thể có chuyện phòng the cho đến khi nội thương cỉa anh được chữa khỏi! Nếu không, vết thương có thể không được chữa khỏi.”
“A!...”
Lý Thanh Tịnh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Sau đó, cắn chặt lấy môi dưới, nhỏ giọng nói: “Triệu Hùng, anh có khả năng đã hiểu lầm lời nói vừa rồi của em. Em nói là, mặc dù anh đang bị thương, nhưng vẫn có thể ở bên cạnh mẹ con em.”
Khi Lý Thanh Tịnh đang giải thích câu nói này, gương mặt xinh đẹp giống một quả táo đỏ ửng lên. Cũng không biết là do thẹn thùng hay là trong phòng quá nóng!
“Em đi lấy nước rửa chân cho anh, tắm sớm một chút rồi đi ngủ đi!” Lý Thanh Tịnh nói xong câu này, thì đứng dậy thong thả đi ra bên ngoài.
Nhìn tahays vẻ quyến rũ nền nhã của vợ Lý Thanh Tịnh, Triệu Hùng không khỏi kinh ngạc ngẩn người.
Trước kia đều là anh đi lấy nước rửa chân cho vợ Lý Thanh Tịnh, không nghĩ đến việc phong thủy luân chuyển, vợ Lý Thanh Tịnh sẽ đích thân lấy nước rửa chân cho anh.
Sau khi hai người rửa mặt xong, đã sớm đi lên trên giường nghỉ ngơi!
Bởi vì Triệu Hùng bị ho khan, nên anh nghĩ cách vợ Lý Thanh Tịnh xa một chút.
Mặc dù bệnh này của anh không lây được, nhưng mỗi khi anh ho khan đều sẽ phun ra một số lượng lớn vi khuẩn từ trong miệng.
Lý Thanh Tịnh chủ động đến gần bên cạnh Triệu Hùng, sâu kín nói: “Anh cách em xa như vậy làm cái gì?”
“Thanh Tịnh, anh sợ ho khan sẽ làm ảnh hưởng đến em.”
“Em không sợ! Về sau mỗi lúc trời tối, em đều muốn anh ôm em ngủ.”