Chào Cậu Bạn Cùng Bàn

Chương 17: 17




- Giang Hạ Lam này, cậu nghĩ sao về việc chỉ trong ba tháng mà từ một người học kém lại đỗ được đại học Hải Hà vậy?
Vừa ăn trưa, Cố Gia Hy vừa lúng túng hỏi.

Giang Hạ Lam buông đũa, quay sang nói với Cố Gia Hy:
- Hải Hà đâu phải là trường muốn vào là vào được đâu.

Giống như việc cậu có thể kết hôn cùng với các idol Hàn Quốc, hay là cậu có thể xây nhà trên mây không ý.

Mạc Quang Thành từ đằng sau nhích chiếc ghế lên gần hai người, hắn nói:
- Sao đấy sao đấy? Cố Gia Hy, đừng áp lực điểm số quá, cố hết sức là được.

Cố Gia Hy mỉm cười rồi gật đầu.

Tống Thiên Hoàng khẽ liếc nhìn cô một cái rồi quay đi.

Sau buổi học hôm ấy, Cố Gia Hy bước đến chỗ học thêm.

Vừa vào lớp, không khí ngột ngạt cùng những người bạn mới khiến cô có chút khó thở.

Sau khi giới thiệu, đi về chỗ ngồi của mình.

Cố Gia Hy nhìn xung quanh căn phòng.

Tất cả học sinh trong đây có vẻ rất thoải mái.

Trong số họ không có nổi một người học bài chăm chỉ.

Họ tập trung vào những thứ vui riêng của chính bản thân mình mà không hề để tâm đến sự tồn tại của người khác.

Nhận lấy tờ đề mà người "thầy giáo" phát, cô bắt đầu làm bài.

Ngày hôm sau vẫn tiếp tục diễn ra những chuyện như vậy.

Thấy quá vô lý, Cố Gia Hy liền lên tiếng:
- Thưa thầy, tại sao thầy vẫn chưa giảng bài mà cứ làm đề vậy ạ?
Người "thầy giáo" tỏ vẻ khó chịu nói:
- Giải xong bộ đề này rồi giảng.


.........!
Đã qua mấy ngày Tống Thiên Hoàng và Cố Gia Hy đã không mấy nói chuyện và gặp nhau.

Cứ tan học là cô lại biến mất.

Đứng trước cửa nhà cô, cậu gõ cửa.

Cố Trạch bước ra ngoài mở cửa, thấy cậu, ông giật mình:
- Thiên Hoàng à? Có chuyện gì sao?
Tống Thiên Hoàng cúi đầu lễ phép:
- Cháu chào bác.

Cố Gia Hy có ở nhà không ạ? Cháu có chút chuyện muốn gặp bạn ấy.

Cố Trạch nhíu mày:
- Con bé không nói gì với cháu à? Hy Hy đang đi học thêm ở bên ngoài rồi.

Chắc phải muộn lắm mới về đó.

Nghe ông nói, Tống Thiên Hoàng cau mày.

Không ngờ Cố Gia Hy lại đi học thêm ở bên ngoài.

- Vậy bác có biết cậu ấy học ở đâu không ạ?
- Cái này thì Hy Hy không nói với bác.

- Vâng.

Cháu cảm ơn.

Vậy cháu xin phép về đây ạ.

Về đến nhà, lấy chiếc điện thoại ra, cậu gọi ngay cho Giang Hạ Lam:
- Cậu có biết Cố Gia Hy đang ở đâu không?
.....!
"Cốc, cốc, cốc"
Người quản lý của chỗ học thêm bước ra ngoài, thấy cậu, ông ta vui vẻ:
- Cậu bé, muốn đăng kí học đúng không?
Tống Thiên Hoàng khẽ gật đầu.

Ông ta liền nói tiếp:
- Em học lớp mấy? Trường nào?
- Lớp 10, Kim Đại.

- Điểm của em hiện tại là bao nhiêu?
- Quan trọng sao?
- À không, em có muốn tìm hiểu thêm không hay để anh giới thiệu sơ qua cho em nha.

- Không cần đâu.

Tôi muốn học thử một tiết.

- Được.

Em muốn vào học ở lớp nào? Ở đây chia làm ba loại......!
Còn chưa kịp nói xong, Tống Thiên Hoàng đã nói ngay:
- Trực tiếp vào lớp kém nhất đi.

Dẫn Tống Thiên Hoàng vào lớp, Cố Gia Hy tròn mắt nhìn.

- Cả lớp yên lặng một chút nào.

Hôm nay lớp ta sẽ có một bạn mới.

Chúng ta cùng giúp đỡ nhau nha.

Đi đến ngồi ở bàn đằng sau Cố Gia Hy, cậu nhận đề, rồi hỏi:
- Vậy bao giờ mới giảng bài vậy?

Người quản lý đứng bên cạnh liền lên tiếng:
- Em có câu nào không hiểu thì thầy giáo sẽ giảng cho em.

- Tất cả đều không hiểu.

Người "thầy giáo" kia cau mày khó chịu nhìn Tống Thiên Hoàng.

- Thầy Ngô, giảng bài đi.(Người quản lý khẽ lên tiếng)
Cầm lấy tờ đề, "thầy giáo" Ngô bắt đầu giảng:
- Mọi người chú ý, câu một chọn A câu này là kiến thức cơ bản của hàm số lượng giác, áp dụng công thức là được.

Câu hai chọn D, câu này thì lấy x thay vào hàm số y, sau đó trị tuyệt đối lấy được số mới rồi nhân ba......!
- Tại sao không nhân trong ngoặc, bình phương lên rồi nhân ba.

Người quản lý nghe cậu nói liền nhíu mày:
- Bạn học sinh này, để thầy giáo giảng bài đã rồi không hiểu chỗ nào chúng ta có thể trao đổi thêm.

Đặt tờ đề xuống bàn, Tống Thiên Hoàng bắt đầu nói:
- Đầu tiên, khi tôi vào lớp này tôi không hề thấy giấy chứng nhận mở lớp học của bộ giáo dục hay của xã phường.

Các người là làm ăn phi pháp hay có ý định gì khác? Thứ hai người "thầy giáo" này không hề thấy có thẻ giáo viên hay bằng cấp gì.

Chắc chắn không phải thầy giáo mà là sinh viên đi làm thêm.

Thứ ba là cái đề này, nói là đề thi đại học năm ngoái nhưng lại có rất nhiều câu từ đề năm trước nữa.

Đây vốn là đề được chắp vá lại.

Cả lớp học sau khi nghe Tống Thiên Hoàng phân tích liền nháo nhào lên, còn Cố Gia Hy cảm thấy vô cùng bất lực mà cúi đầu xuống.

- Đồ lừa đảo, mau trả tiền đây.

- Trả tiền đây....!
Người quản lý tức giận, quát:
- Cậu kia, rốt cuộc cậu muốn gì?
Tống Thiên Hoàng rời bàn, đứng bên cạnh cô, cậu dõng dạc nói:
- Tôi chỉ muốn mấy người trả lại tiền đã lừa của cô ấy.

Cố Gia Hy nghe vậy liền bật dậy, thu dọn đồ.

Khi đối diện với Tống Thiên Hoàng cô nhíu mày:
- Tôi học kém nhưng không có nghĩa tôi bị ngốc.

Tôi mới chỉ học thử hai tiết thôi.

Nếu không ổn tôi sẽ xin nghỉ.

Tôi đã đóng tiền đâu.


Nói xong cô liền rời đi, Tống Thiên Hoàng đứng hình mất vài giây rồi ngay tức khắc đuổi theo cô.

- Gia Hy, Gia Hy...!
Gọi mãi mà bước chân của cô không dừng lại.

Cậu tức giận quát:
- CỐ GIA HY.

Lúc này, Cố Gia Hy mới quay lại nhìn cậu.

Tống Thiên Hoàng bước lại gần cô rồi nói một tràng:
- Cố Gia Hy, cậu làm vậy là có ý gì hả? Cậu thà đến đây học cũng không muốn hỏi bài tôi.

Tôi có thể giúp cậu mà.

Chả lẽ tôi còn không bằng mấy người lừa đảo này sao?
- Được.

- Hả?
Một câu nói của Cố Gia Hy khiến cậu ngơ ngác.

- Chả phải cậu nói cậu sẽ giúp tôi sao? Vậy bắt đầu từ bao giờ.

- Ngày mai.

- Được.

.

Truyện chính ở == TRUMtг uyeИ.VИ ==
Dứt lời, cô quay lừng rời đi rồi khẽ mỉm cười.

Tống Thiên Hoàng ngơ ngác mấy giây rồi cũng nở nụ cười đuổi theo cô:
- Tôi với cậu cùng về.

Buổi tối hôm ấy, Cố Gia Hy khẽ bước đến, cất phong bì tiền vào túi áo cho Cố Trạch cô khẽ nở nụ cười hạnh phúc..