Ninh Hạo Bân lắc đầu, nói: “Các anh không nên xem thường bản thân mình cũng đừng đánh giá thấp người khác. Thế giới rộng lớn như vậy, dưới trời đất này có bao nhiêu người tài giỏi. Các anh đã biết rõ về năng lực của ông chủ, mà người có thể được ông chủ khen ngợi lại vô cùng ít ỏi. Hơn nữa, tôi tin tưởng rằng, họ đều là những người thật sự có tài. Chưa nói đến những điều khác, chỉ riêng sự phát triển của trụ sở nước ngoài trong khoảng thời gian này, cho dù có sự hỗ trợ về công nghệ của Hi Vọng Mới chúng ta nhưng trong thời gian ngắn như thế mà có thể nâng quy mô tài sản vượt qua trụ sở trong nước thì các anh cảm thấy nếu không có bản lĩnh thì làm được như vậy không? Cùng một điều kiện như vậy, có mấy người trong các anh có thể làm được?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng có chút chán nản.
Ninh Hạo Bân nói không sai, nếu cho họ cùng một điều kiện, cũng không thể làm mọi việc hoàn hảo đến vậy.
Quy mô hiện tại của trụ sở nước ngoài, nửa tháng trước đã chính thức vượt qua trụ sở trong nước, mà thời gian thành lập của nó còn không lâu bằng thời gian Ninh Thần bán hàng trên Taobao. Đam Mỹ Sắc
Trong thời gian ngắn mà có thể mở rộng quy mô tài sản đến mức độ như vậy, ngoài sức thu hút do công nghệ của Hi Vọng Mới đem lại, cũng không thể xem nhẹ các phương thức quan hệ công chúng, ngoại giao, lôi kéo thương mại của đội ngũ Thiên Cơ do Cổ Ngôn Tài dẫn dắt.
“Nhưng, họ có năng lực thì sao, dựa vào đâu mà vừa xem đã sửa phương án của chúng ta. Những phương án này đều là do chúng ta thức liền mấy đêm để làm mà!”, có người không phục nói.
“Họ đã sửa đổi thì chắc chắn là có lý do, xem trước đã rồi nói”, Ninh Hạo Bân nói. Anh ta ngừng lại một lát rồi lại nói tiếp: “Nếu thật sự không phù hợp thì tôi sẽ báo cáo lại với ông chủ, không cần phải lo lắng”.
Thật ra, tuy rằng anh ta tỏ ra rất bình tĩnh nhưng sâu trong lòng vẫn có sự kiêu ngạo của mình.
Cổ Ngôn Tài vừa tới đã nói phải sửa đổi điểm chiến lược, thực sự khiến Ninh Hạo Bân cảm thấy khó chịu. Nhưng sự tôi luyện của mấy năm nay khiến anh ta không giống như thùng thuốc nổ lúc trước, động vào là nổ.
Toàn bộ tài liệu được viết bằng tiếng Anh, có rất nhiều từ vựng chuyên môn, cho dù là những thành viên ở trong đội của anh ta cũng sẽ gặp phải một số từ đặc biệt mà họ chưa từng gặp.
Bên tai không ngừng vang lên những câu hỏi của những người khác đang hỏi nhau, mà sau khi hiểu sâu hơn về tài liệu này thì Ninh Hạo Bân cũng dần cau chặt đôi mày lại.
Anh ta hiểu rõ, Cổ Ngôn Tài và những người khác đều là người trong nước, nếu viết báo cáo thì cũng nên viết bằng tiếng mẹ đẻ.
Nhưng mà bây giờ, toàn bộ tài liệu tiếng Anh rõ ràng là để thể hiện trình độ của họ.
Nếu đến cả tài liệu này cũng không hiểu vậy thì đừng nói đến hợp tác cùng nhau, mà còn không đủ tư cách để làm cấp dưới.
May mà hai năm nay, ngoài việc bận rộn trong công việc, thời gian rảnh rỗi, Ninh Hạo Bân thường xem sách báo nước ngoài.
Anh ta không dự liệu được Hi Vọng Mới lại có thể phát triển đến quy mô như hiện tại, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, bất cứ doanh nghiệp nào, sau khi lớn mạnh thì sớm muộn cũng sẽ vươn ra nước ngoài, đi khắp thế giới.
Nếu đã như vậy thì tương lai, anh ta có thể sẽ phải tiếp xúc với nước ngoài, vậy thì phải chuẩn bị trước cũng coi như phòng trước cũng không có hại gì.
Vì thế, Ninh Hạo Bân có thể xem hiểu được tài liệu này, thỉnh thoảng có một, hai từ vựng quá chuyên môn xem không hiểu còn những phần khác điều hiểu hết.
Mà sau khi xem xong phần tài liệu này, chút kiêu ngạo trong lòng Ninh Hạo Bân cũng biến mất không còn dấu vết.
Nếu nói lúc trước, anh ta vẫn có chút khó chịu với người khác, vậy thì bây giờ, anh ta đã bị thuyết phục rồi.
Trong phần sửa tài liệu, Cổ Ngôn Tài đã giải thích chi tiết tại sao phải dùng những điểm chiến lược này, thậm chí mở rộng thêm về cách sử dụng chúng.
Anh ta còn xếp hạng tất cả điểm chiến lược dựa trên quan điểm riêng của mình.
Trong khoảng thời gian trước đi công tác ở nước ngoài, nhóm Giản Tư Tư đã có phân tích sơ bộ với tư bản nước ngoài, phân tách ra một số lĩnh vực lớn.
Mà những lĩnh vực gần như khớp với xếp hạng của Cổ Ngôn Tài.
Điều này chứng tỏ, Cổ Ngôn Tài hiểu rất rõ về điểm chiến lược, ít nhất là hiểu nhiều hơn là mấy người Ninh Hạo Bân.
Không chỉ Ninh Hạo Bân nhìn ra những điểm này mà những người khác đều nhìn ra điểm này.
Trước đó, cả xe còn xôn xao bàn tán thì bây giờ đã yên lặng đi nhiều.
Những người được Ninh Hạo Bân lựa chọn đến trụ sở nước ngoài đều không phải là những nhân viên bình thường. Tất cả mọi người đều có năng lực cá nhân mạnh mẽ trong lĩnh vực này.
Họ có thể nhìn ra, khả năng của Cổ Ngôn Tài và đội ngũ Thiên Cơ thông qua tài liệu này. Và chính điều đó khiến trong lòng họ có cảm giác thất bại.
Một lát sau, Ninh Hạo Bân vỗ tay, thu hút sự chú ý của mọi người, nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa, anh Cổ đến trụ sở nước ngoài sớm hơn chúng ta rất nhiều, nên chắc chắn họ sẽ quen thuộc tình hình ở nước ngoài hơn. Cho nên, phân tích đối với những việc này cũng chính xác hơn nên họ có quyền hơn so với chúng ta. Nhưng tôi vẫn nói câu đó, chúng ta là người đến sau, không bằng họ là điều bình thường. Nhưng, chúng ta cần duy trì tính tích cực, tự học, sớm thích nghi với môi trường này. Nhớ kỹ, chúng ta là đại diện cho trụ sở ở trong nước, tuyệt đối không được mất mặt! Một khi mất mặt thì không chỉ chính chúng ta xấu hổ mà còn khiến ông chủ mất hết thể diện. Bởi vì được sự cho phép của anh ấy mà chúng ta mới đến được đây. Đó là sự tín nhiệm của ông chủ và cũng là trọng trách mà Hi Vọng Mới đã giao phó cho chúng ta!”
Những lời này khiến cho rất nhiều người cảm thấy sôi sục.
Đúng vậy, đội ngũ Thiên Cơ đến sớm hơn rất nhiều, biết nhiều hơn cũng là điều thường tình. Nhưng họ cũng không phải là những kẻ yếu, chỉ cần nghiêm túc học hỏi thì không lâu nữa, nhất định sẽ vượt qua họ!
Đến lúc này, bộ đàm trong túi Ninh Hạo Bân rung chuông, đây là là thiết bị liên lạc mà Cổ Ngôn Tài đưa cho anh ta trước khi lên xe.
“Anh Ninh, theo chỉ thị của ông chủ thì chúng ta không có nhiều thời gian để lãng phí. Cho nên, chúng ta sẽ trực tiếp đến điểm chiến lược thứ nhất theo dự định, tiến hành mở rộng cải tạo từ trong ra ngoài”, giọng nói của Cổ Ngôn Tài vang lên trong bộ đàm.
Ninh Hạo Bân ấn nút để đàm thoại, nói: “Không vấn đề, anh cứ sắp xếp là được”.
Có thể là thái độ của Ninh Hạo Bân quá ổn, khiến Cổ Ngôn Tài không có cách nào khiêu khích, một lát sau, anh ta mới nói: “Sẽ mất một thời gian nhất định mới tới được điểm chiến lược đã định, trước đó, các anh có thể nghỉ ngơi một lát. Đợi đến nơi rồi thì chắc không có thời gian để nghỉ ngơi đâu”.
“Được, cảm ơn anh đã quan tâm”.
Sau khi cuộc đàm thoại kết thúc, Ninh Hạo Bân để bộ đàm vào túi áo, sau đó vỗ vỗ tay, nói lớn: “Các anh đã nghe thấy rồi chứ, đợi sau khi xuống xe, chúng ta phải lập tức lao vào công việc, không có thời gian dư thừa nào. Cho nên, tranh thủ thời gian này, nếu ngủ được thì hãy ngủ một lát!”
Nói thì nói vậy, nhưng giờ phút này ai cũng hưng phấn thì có mấy người ngủ được chứ.
Ninh Hạo Bân cũng không khuyên nhủ họ, dù sao tuổi trẻ đang sung sức, nhiều người chơi game hai, ba ngày không ngủ cũng không sao, nghỉ hay không cũng không vấn đề gì.
Khoảng năm giờ sau, xe bus chạy vào một trang trại.
Nơi này rất hẻo lánh, xung quanh cũng đều là trang trại, gần như không thể nhìn thấy gì khác.
Nhưng tầm quan trọng ở đây thì không gì sánh bằng.
Một trong những công ty của tư bản nước ngoài đang xuất khẩu ngũ cốc, mà đây chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng.
Tổng giá trị xuất khẩu của hai công ty có thể đạt tới hơn chục tỷ đô mỗi năm!
Nghe có vẻ không nhiều, nhưng ngoài việc xuất khẩu ngũ cốc, còn cung cấp cho các công ty khác.
Vì thế mà những trang trại này có quan hệ rất mật thiết, đây cũng là lý do tại sao Cổ Ngôn Tài lại chọn nơi này.
Tưởng chừng đơn giản và không quan trọng, thực ra trong bố cục tổng thể, nó có vai trò phát động toàn cục.
Có thể ngay cả tư bản nước ngoài cũng không rõ, trang trại của họ quan trọng như thế.
Nó giống như con ốc vít trên động cơ máy bay, so với các thiết bị có độ chính xác cao thì nó không có gì đáng nói, nhưng một khi con ốc này bị rơi ra thì cả động cơ sẽ không thể hoạt động bình thường, thậm chí còn có thể báo hỏng!
Sau khi xuống xe bus, Cổ Ngôn Tài đưa họ đi vào trang trại ngay lập tức, người phụ trách trang trại đã ra đón tiếp.
Đến lúc này, Ninh Hạo Bân mới biết, trang trại này đã bị Cổ Ngôn Tài dùng một số cách thức để thu mua, bây giờ họ chính là chủ ở đây!
Điều này khiến Ninh Hạo Bân càng chắc chắn về tính cách của Cổ Ngôn Tài, thật sự là người sẽ không thương lượng với ai quá nhiều, ít nhất là trước khi được anh ta coi trọng thì anh ta sẽ không thương lượng với người nào đó bất cứ điều gì.
Nếu không, Cổ Ngôn Tài sẽ không mua trang trại này trước mà không thông báo trước với anh ta.
“Vụ này tốn bao nhiêu tiền vậy?”, Ninh Hạo Bân đi trên đường mới hỏi.