Sau khi trở lại văn phòng của đội ứng phó, Giản Tư Tư chỉ nói một câu với những vị chủ tịch đang ở đây.
“Tổng giám đốc Ninh bảo tôi nói với các vị, ông chủ đang đưa quân ra nước ngoài chuẩn bị cho lần hành động lớn đầu tiên. Nếu ai trong các vị muốn lùi bước thì chúng tôi cũng không phản đối. Nhưng vẫn câu nói đó, hệ thống của Hi Vọng Mới ra thì dễ nhưng vào thì khó, hi vọng các vị sẽ suy nghĩ thật kỹ”.
Một nhóm chủ tịch đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng không hé môi nói một lời.
Họ không rõ những lời Giản Tư Tư nói là thật hay giả, nhưng cho dù khả năng chỉ có một phần chục ngàn thì ai mà dám mạo hiểm chứ?
Họ hiểu rõ hơn ai hết năng lực của Hoắc Khải. Người đàn ông này là người có thể tạo kỳ tích.
Nói không chừng, ba thành quả mà anh nhắc tới trong buổi tiệc hôm đó đúng là đã có tiến triển, có thể chuyển thành lợi nhuận thực tế.
Nếu không, Hi Vọng Mới dựa vào đâu mà đến bây giờ vẫn lớn lối như vậy?
Không đền bù thì thôi, còn nói gì mà các vị muốn đi chúng tôi cũng không ngăn cản?
Theo lý mà nói, thì gặp chuyện lớn như vậy, tình hình vô cùng nguy cấp, họ nên gắng sức lôi kéo đồng minh mới phải chứ?
Kết quả là, những suy đoán của mọi người đã bị Giản Tư Tư dập tắt.
Tuy nhiên, Giản Tư Tư cũng không lừa họ, sau khi nguồn vốn mới hàng ngàn tỷ từ nước ngoài rót vào trong nước, vẫn chưa có cơ hội phát huy tác dụng. Ninh Hạo Bân bên kia đã kết hợp với Cổ Ngôn Tài mở ra tấn công giai đoạn đầu.
Tuy rằng điểm chiến lược đã được xác định dựa trên phán đoán của Cổ Ngôn Tài kết hợp với phân tích của nhóm Giản Tư Tư nhưng trong một tháng này, họ vẫn án binh bất động.
Không phải vì công tác chuyển hóa các điểm chiến lược quá rườm rà, cũng không phải là vì sợ hãi điều gì, mà Cổ Ngôn Tài cho rằng, hoặc là không đánh, còn nếu đánh thì nhất định phải khiến đối thủ thật đau đớn.
Nhất là với tư bản nước ngoài quy mô lớn như vậy, nếu lần đầu anh không đánh cho chúng thật đau, khiến chúng sợ hãi thì có lẽ sẽ không còn cơ hội lần hai.
Chỉ cần đối phương có cơ hội lấy lại hơi sức để đối phó với anh thì phe mình có thông minh đến đâu cũng không phải đối thủ của chúng.
Tuy rằng xã hội này phải dựa vào cái đầu để kiếm tiền, nhưng nói cho cùng thì sức mạnh của đồng tiền vẫn rất lớn.
Khoản vốn mới mấy ngàn tỷ chính là thời cơ tốt nhất mà nhóm Cổ Ngôn Tài chờ đợi.
Tư bản nước ngoài đã đưa hết thế mạnh ra rồi, bây giờ đến lượt họ xuất chiêu.
Hàng chục điểm chiến lược đã chuẩn bị cả một tháng, đến giờ thì tổng lực phát động tấn công vào các công ty tư bản nước ngoài.
Cách thức tấn công rất đơn giản, đó chính là bao vây và đàn áp.
Trong một tháng này, Cổ Ngôn Tài và Ninh Hạo Bân chạy đôn chạy đáo muốn đứt hơi. Bằng nhiều phương pháp và cách thức khác nhau, họ đã thuyết phục được rất nhiều người tham gia bao vây và đàn áp.
Một, hai công ty thì chưa là gì, nhưng nhiều thành viên hợp lại thì lại rất đáng sợ.
Tư bản nước ngoài muốn chia cắt Hi Vọng Mới, nhưng các công ty khác cũng muốn chia cắt chúng.
Bởi vì những công ty này biết rằng, mình không chen chân nổi vào cuộc cạnh tranh cấp độ này, cũng không thể kiếm chác được lợi ích gì từ nó. Nếu như vậy thì tội gì không xẻ thịt những đối thủ cạnh tranh này mà kiếm miếng chứ?
Một trong những điểm thành công nhất của Cổ Ngôn Tài và nhóm Ninh Hạo Bân chính là phân tách tư bản nước ngoài một cách rõ ràng, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy, mình chỉ đối phó với một công ty độc lập, mà không phải một quỹ vốn siêu lớn.
Điều này khiến các thành viên trong đội hình bao vây và đàn áp giảm bớt được gánh nặng tâm lý rất nhiều, hành động khi tấn công cũng đủ dứt khoát.
Khi phát động tấn công, tất cả những công ty quan trọng của tư bản nước ngoài đều nằm trong phạm vi bao vây và đàn áp.
Nhóm của Cổ Ngôn Tài đã dựa theo đặc điểm của những công ty này để lập một kế hoạch bao vây, đàn áp chi tiết. Đầu tiên là cắt đứt chuỗi vốn của đối thủ, sau đó đến chuỗi cung ứng, cuối cùng là hệ thống phân phối đầu cuối.
Sự kết hợp đánh chặn trên ba phương diện chỉ trong ba giờ đồng hồ đã khiến những công ty kia rối tung lên.
Ngân hàng thúc giục hoàn tiền, nhà cung cấp tuyên bố ngừng cung cấp, hệ thống phân phối báo cáo lại bị quản lý thị trường kiểm tra, tạm thời không thể hoạt động kinh doanh bình thường.
Nếu chỉ có một, hai công ty gặp chuyện, có lẽ tư bản nước ngoài cũng chỉ coi là chuyện nhỏ, dù sao hệ thống vốn siêu lớn của chúng cũng đủ để đối phó với những rắc rối nhỏ như vậy.
Nhưng, khi mấy chục công ty quan trọng đều gặp chuyện cùng lúc thì chúng cũng khá hoảng loạn, khẩn cấp gọi cho cấp dưới, lệnh cho họ dùng tốc độ nhanh nhất để điều tra rõ xem có chuyện gì.
Nhưng những công ty mà tư bản nước ngoài kiểm soát trải rộng trên toàn thế giới, mà với việc áp dụng chiến thuật đợi quân địch mỏi mệt rồi tấn công đã giúp Cổ Ngôn Tài và Ninh Hạo Bân có tốc độ nhanh hơn đối thủ rất nhiều.
Đến khi người của tư bản nước ngoài điều tra rõ ràng toàn bộ chuyện này thì đã tốn gần 12 giờ.
Trong thời gian 12 giờ này, đội quân bao vây và đàn áp với công tác chuẩn bị từ đầu đã nhanh chóng chiếm được một phần thị trường.
Thời gian trì hoãn càng lâu thì thị phần mà họ chiếm được càng lớn.
Đương nhiên, tài sản của các công ty đã được tích lũy theo thời gian, không phải ép một, hai ngày là chúng sẽ phá sản.
Nhưng Cổ Ngôn Tài và Ninh Hạo Bân cũng không muốn những công ty này phá sản. Khi chúng đang sứt đầu mẻ trán, muốn phát huy vai trò của quan hệ công chúng thì Vương Vũ Hành đã đưa đội quân Âm Phủ, bắt đầu tấn công quy mô nhỏ vào thị trường thứ cấp của những công ty này.
Đội quân Âm Phủ đã làm chuyện này từ trước rồi, nhưng Blue chip chưa được thu thập đủ, nên tạm thời chưa để làm mạnh tay.
May mà tư bản nước ngoài cũng không ngờ tới đội quân Âm Phủ ở trong nước lại kìm chân chúng trong nước lại có sức lực để với tay ra nước ngoài, cho nên chúng vẫn chưa phát hiện ra những mánh khóe của thị trường thứ cấp.
Đến khi chúng phát hiện ra thì cũng đã muộn rồi.
Mà bây giờ, tư bản nước ngoài đang dốc sức để giải cứu hàng chục công ty.
Nhưng đội hình bao vây và đàn áp rất lớn, từ các công ty cho đến truyền thông, hàng loạt vũ khí được ném ra khiến chúng chao đảo.
Dù quan hệ công chúng có tốt đến đâu thì cũng chỉ có thể trừng mắt ra đứng nhìn mọi chuyện cứ thế diễn ra.
Mà chúng quen giải quyết những rắc rối này bằng đám phán thương mại, nhưng đội hình bao vây và đàn áp lại không có ý muốn đàm phán, vẫn chiến đấu hết mình.
Những người lãnh đạo của các công ty không còn cách nào, đành phải đưa tư bản nước ngoài ra làm lá chắn, thể hiện chỗ dựa vững chắc của mình.
Điều này thật sự khiến nhiều người phải kiêng dè, có ý định rút lui, nhưng tiếp sau đó, trụ sở Hi Vọng Mới ở nước ngoài lại đưa ra một thông báo.
Lý tưởng của Hi Vọng Mới là hội nhập toàn cầu, cùng nhau tiến bộ, chinh phục biển rộng trời cao!
Theo tiền đề này, Hi Vọng Mới bằng mọi giá hoàn thành mục tiêu hội nhập toàn cầu, cho nên, họ sẽ thu mua một số công ty nước ngoài.
Đây là phương án thu mua đầu tiên của Hi Vọng Mới ở nước ngoài. Điều khiến mọi người kinh ngạc là liên quan đến vụ thu mua này không phải là một công ty hay hai công ty mà lên tới mười mấy công ty.
Mười mấy công ty này đều là xương sống của tư bản nước ngoài và mỗi công ty đều nhận được thư thu mua.
Tuy rằng tất cả mọi người đều hiểu rõ những thư thu mua này cũng không có nhiều ý nghĩa.
Hi Vọng Mới có đủ tiền mua chúng hay không còn phải xem lại, hơn nữa ngay cả khi họ đủ tiền thì sao.
Có rất nhiều ngành công nghiệp quan trọng, nếu bị nước ngoài thu mua thì cần phải tiến hành thẩm duyệt, về điểm này thì khá giống với thủ tục ở trong nước.
Mà thời gian thẩm duyệt, có khi lâu có khi nhanh, còn có thể không được thông qua.
Đợi đến khi xét duyệt xong, nhanh thì cũng mấy tháng mà lâu thì phải mất mấy năm.
Nhưng, thông báo nhìn có vẻ khó hiểu này của Hi Vọng Mới lại có tác dụng thực sự là để nói cho những công ty tham gia trận bao vây, đàn áp biết Hi Vọng Mới chúng tôi sẽ đồng hành cùng với các bạn trong cuộc chiến này.
Nhờ ích lợi của một số dự án lớn, hiện tại, Hi Vọng Mới đã trở thành một gã khổng lồ trong thương nghiệp với quyền lực rất mạnh mẽ, bao gồm rất nhiều lĩnh vực kinh doanh phủ sóng rộng khắp. Tất cả các công ty trên thế giới đều hi vọng có thể hợp tác được với họ.
Nhưng trụ sở nước ngoài của Hi Vọng Mới lúc trước có yêu cầu rất cao đối với đối tác, trong một trăm công ty tới đàm phán thì chưa được một công ty.
Bây giờ, họ đã chủ động thu mua, điều này khiến giá cổ phiếu của những công ty này tăng đột biến.
Mấy ông chủ lớn của tư bản nước ngoài nhìn thấy giá cổ phiếu tăng mạnh thì không thấy vui mừng mà con mắt như muốn rơi ra.
Chúng có cảm giác, đây không phải là chuyện tốt.
Vì Hi Vọng Mới đã đề ra thư thu mua, rất có thể là khi thu mua không thành công thì sẽ ra tay trên thị trường thứ cấp giống như họ đã làm lúc trước.
Mà nếu chúng muốn ngăn cản điều này, bắt buộc bảo đảm kiểm soát được một phần Blue chip trên thị trường cấp hai.
Nhưng, trước đó không có mấy công ty của tư bản nước ngoài đã từng kiểm soát Blue chip. Chúng vẫn luôn cầm tiền của mình đi mua cổ phiếu của người khác, ai ngờ đến cổ phiếu của mình lại bị người khác nhòm ngó chứ.
Bây giờ chúng đã nghĩ tới điều này, nhưng kiểm soát Blue chip thì bắt buộc phải có tiền.