"A, ưm ưm...... Anh Ôn Tầm......" Dương vật nóng hổi chiếm trọn lỗ hậu của Mạnh Tân, vạch ra thành ruột nhỏ hẹp, hai cơ thể đầm đìa mồ hôi kề sát nhau, dâm dịch nhờn nhẫy tràn ra từ chỗ giao hợp.
Mồ hôi mằn mặn trên trán chảy xuống lông mi, Mạnh Tân nhắm nghiền mắt, có thể cảm nhận được rõ ràng đối phương đang di chuyển trong cơ thể mình. Đầu lưỡi trơn ướt linh hoạt của Trần Ôn Tầm quét qua cổ họng cậu, cậu cố điều chỉnh nhịp thở như Liêu Thâm dạy, nhưng sau vài lần hôn vẫn bị ngạt làm mặt đỏ bừng.
"Mạnh Tân......" Đôi mắt đào hoa của Trần Ôn Tầm tràn ngập dục vọng, đút trọn dương vật vào người cậu rồi ôm cậu, nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu, sau đó lại cúi đầu hôn lên mí mắt ướt sũng vì khóc, "Cho anh thấy dáng vẻ đáng yêu của em khi lên đỉnh đi."
Gậy thịt dưới thân mạnh mẽ ra vào như pít-tông, khi đâm rút kịch liệt thành ruột bị ép ra nhiều nước dâm hơn, đầu gối Mạnh Tân gập lại, mũi chân hầu như không chạm đất, cặp mông run rẩy lơ lửng trong không khí, giọt nước óng ánh lăn dọc khe mông rồi nhỏ xuống đất.
"Ưm, a......" Sống lưng Mạnh Tân như bị điện giật, eo vô thức co rút, tai chẳng còn nghe được gì nữa, một tay níu tóc dài của Trần Ôn Tầm, tay kia để lại mấy vết cào trên tấm lưng trắng nõn của đối phương.
Đã hết đau...... Nhưng bụng dưới tê dại, toàn thân nóng như sắp tan ra, cảm giác lỗ hậu chảy dâm dịch liên tục khiến cậu rất không quen.
Giọng Trần Ôn Tầm bị dục vọng làm trầm thấp hơn bình thường, tựa như yêu tinh dưới biển đang mê hoặc thủy thủ trẻ tuổi, dụ dỗi đối phương cùng chìm xuống biển sâu với mình.
Tóc dài xõa tung của y phất qua mặt Mạnh Tân, cậu rên khẽ một tiếng, đôi môi hơi sưng vì bị bọn họ hôn, lúc thở dốc có thể nhìn thấy răng trắng bên trong.
Phản ứng ngây ngô nhưng vẫn đủ gợi tình.
Thật đáng yêu. Càng ngắm càng thích.
Trần Ôn Tầm không hề hối hận khi đưa ra quyết định này.
Cảm giác mới mẻ Mạnh Tân mang đến khiến cuộc sống tĩnh lặng như nước đọng của y gợn sóng lăn tăn, nếu chuyến du lịch này chỉ có y và Liêu Thâm thì chắc chắn sẽ không để lại quá nhiều kỷ niệm đẹp.
Liêu Thâm là sự lựa chọn tốt nhất trong thời niên thiếu của y, nhưng đó đã là quá khứ.
Nếu cứ mãi níu giữ quá khứ, tình cảm giữa họ sẽ trở thành gánh nặng.
Xem ra Liêu Thâm cũng không phản đối việc kéo Mạnh Tân vào, ngoài miệng càm ràm mấy câu nhưng thân thể lại phản ứng rất thành thật.
"Đừng sợ." Trần Ôn Tầm hôn lên gò má ửng hồng của Mạnh Tân rồi liếc nhìn dương vật đã vểnh cao của bạn trai bên cạnh, nhịn không được cười thầm, nghĩ bọn họ không hổ là tình nhân, trong chuyện này đạo đức đều thấp như nhau.
Y định xuất tinh bên ngoài, nhưng khi sắp rút dương vật ra khỏi lỗ nhỏ của Mạnh Tân, hai chân thiếu niên bỗng nhiên kẹp chặt eo y.
Đôi môi bị hôn sưng đỏ của Mạnh Tân hé mở, dường như rất muốn y ở lại, còn ngoan ngoãn gọi y là "anh", khuôn mặt đẹp trai ửng đỏ, có vẻ rất háo hức chờ mong tinh dịch của y.