Trước kia hắn là sinh viên thể thao, cơ bắp cuồn cuộn, sau khi đi làm vẫn tập gym đều đặn nên dễ dàng đè Mạnh Tân dưới người. Thể trạng Mạnh Tân không yếu nhưng không biết cách thoát khỏi tình huống bị khống chế này, cũng không thoát được khoái cảm mãnh liệt đang dâng lên dưới người.
Sâu quá, cảm giác như mỗi tấc trong chỗ sâu đều bị vật cứng nóng hổi vạch ra...... Eo cậu không kìm được run rẩy, vừa muốn thoát khỏi cảm giác bị xâm chiếm vừa mong đối phương đút vào sâu hơn. Mồ hôi tí tách rơi xuống sàn gỗ, ngón tay nắm chặt của Mạnh Tân dần thả lỏng, thất thần thở dốc, khóe môi đọng nước bọt nuốt không hết, chỗ kết hợp của hai người bị đâm rút trào ra vô số bọt trắng tanh nồng.
Cậu vốn thân thiện dễ gần nhưng không ngờ mình sẽ "thân thiết" với hai anh trai quen biết trên đường như vậy.
Thật sự có thể làm chuyện này sao......
"Ưm, ưm a......" Cậu xụi lơ thở dốc, lại bị người đàn ông bế lên, dương vật mới bắn xong của Liêu Thâm tuột khỏi lỗ hậu, tinh dịch đặc sệt chảy ra từ lỗ nhỏ chưa khép kín, cửa huyệt non mềm lưu luyến khép mở như muốn bị vạch ra lần nữa.
Trần Ôn Tầm lại tuốt cho cậu, ngón tay thon dài bao bọc dương vật hồng hào vuốt ve lên xuống, đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát rãnh quy đầu mẫn cảm khiến phần thân tiết ra nhiều dịch nhờn hơn.
"Sướng lắm đúng không?"
Thật sảng khoái...... Hoàn toàn khác xa lúc mình tự tuốt...... Dưới bụng như có thứ gì đó rung lên, không khó chịu mà chỉ làm cậu hơi choáng, trong đít như có thứ gì đó sắp chảy ra.
Răng cậu bị thanh niên vạch mở, đối phương liếm mút môi cậu như đang nhấm nháp miếng thạch, đầu lưỡi dây dưa phát ra tiếng nước lép nhép. Vừa hôn Trần Ôn Tầm xong, mặt cậu lại bị Liêu Thâm xoay về phía mình, không cho cậu thời gian thở dốc.
Mạnh Tân chưa kịp thẹn thùng đã bị hôn mụ mẫm, hai người đàn ông kẹp cậu ở giữa, có chui hướng nào cũng trốn không thoát, gần như tan ra trong lòng bàn tay nóng hổi của đối phương.
Trần Ôn Tầm liếm sạch tinh dịch của cậu trên tay mình rồi thỏa mãn chĩa dương vật vào rốn cậu, dịu dàng hỏi: "Dù sao hôm nay cũng không có kế hoạch nào, làm đến lúc ăn tối luôn nhé?"
Đôi mắt đen của người đàn ông phản chiếu dáng vẻ hứng tình của cậu, chỉ cần hơi dao động thì cậu sẽ bị cái bẫy ngọt ngào này nuốt chửng, biến thành một chiếc bánh mì ngọt nhét đầy kem.
70.
Ngoài cửa sổ trời đã tối hẳn.
Liêu Thâm ra ngoài đặt đồ ăn, lúc quay lại Trần Ôn Tầm đã tắm rửa sạch sẽ cho Mạnh Tân, đang cầm khăn lau tóc cậu.
Mạnh Tân mặc áo thun rộng, câu được câu không tán gẫu với Trần Ôn Tầm, nét mặt vẫn tươi cười như mọi khi, hoàn toàn không để bụng chuyện xảy ra ban ngày.
Không quan tâm chút nào sao? Khi Liêu Thâm đưa sữa chua cho Mạnh Tân, trong lòng hơi thấp thỏm.
Mặc dù rất sướng...... Nhưng khi bình tĩnh nghĩ lại, hắn vẫn cảm thấy bọn họ làm quá mức, rất sợ Mạnh Tân tỉnh táo lại sẽ kéo vali đi ngay trong đêm.
"Thật tuyệt làm sao!" Mạnh Tân không hề tức giận mà hai mắt lóe sáng như sao, huơ tay trầm trồ, "Mới đầu còn hơi sợ nhưng về sau sướng ghê luôn......"
Cậu còn khen ngợi cơ bắp Liêu Thâm: "Lần đầu tiên có người bế em dễ dàng vậy đấy!"
71.
Liêu Thâm nhìn Mạnh Tân ăn cơm ngon lành rồi lại nhìn Trần Ôn Tầm mỉm cười ngắm Mạnh Tân bên cạnh, không rõ mình đang ăn giấm của bên nào, cuối cùng nhịn không được thì thầm với Trần Ôn Tầm: "Cậu chẳng bao giờ lau tóc cho tôi cả."
"Tóc đầu đinh của cậu hất mấy lần là khô rồi còn gì?" Trần Ôn Tầm thu lại nụ cười, lạnh lùng nhìn hắn rồi nghiêng người nói vào tai hắn, "Xin đừng quấy rối bạn trai cũ nữa."