Chỉ Là Thèm Anh

Chương 4



Nếu như từ góc độ của người ngoài nhìn vào, chính là Alpha rốt cục cũng chọn xong phòng vừa mới cất bước, liền bị một đoàn tàu hung hãn chạy phía sau lao tới.

Tuy rằng người kia sức lực không hề yếu, nhưng Vinh Kinh thân hình cao to, rất nhanh ổn định thân thể, chỉ là mũ đội trên đầu bị rơi xuống đất.

Bị mùi thơm ngây ngất kia ảnh hưởng, đầu anh choáng váng, đôi mắt ngập tràn tơ máu, anh biết tình trạng của mình không ổn chút nào, hơn nữa trong cơ thể có cái gì đó đang rục rịch, giống như muốn phá tan ràng buộc nhô ra.

Trên thân thể là cảm xúc mãnh liệt anh không cách nào khống chế, nhưng không có nghĩa hành vi cũng thế.

Trong chớp mắt anh cắn xuống đầu lưỡi, máu tươi vị rỉ sắt làm cho anh giữ lại cho mình một tia tỉnh táo.

Bốn phía rất yên tĩnh, cùng trung tâm thương mại náo nhiệt so sánh rõ ràng, sự va chạm của hai loại giới tính tạo nên những tia lửa lặng lẽ , mỗi một dây thần kinh đến linh hồn đều đang run rẩy.


Ngay lúc đối phương sắp ngã sấp xuống, Vinh Kinh với tầm nhìn mơ hồ liền chú ý tới, nhẫn nhịn sự choáng váng, trước tiên anh đỡ người kia đứng thẳng, sau đó không lưu luyến chút nào mà buông tay ra, cứ như vậy, sự tiếp xúc trong nháy mắt cũng có thể cảm giác được đối phương đang run rẩy, e ngại cùng cự tuyệt.

Đối phương không chút nào cảm nhận được sự tử tế của Vinh Kinh, đặc biệt khi phát hiện mình vô tình đụng phải Alpha, cảm xúc bài xích tràn ngập toàn thân. Dư quang mơ hồ nhìn thấy mũ tiếp ứng rơi xuống đất, ngay khi đứng vững liền chạy nhanh vào gian chỉ dành cho Omega, như thể đằng sau có sói đang truy đuổi.

Vinh Kinh dựa vào ý chí cường hãn mà đứng thẳng như đinh đóng cột.

Khi cảm giác đau đã che phủ toàn bộ nhận thức, mới buông lỏng hàm răng trước sau cắn chặt đầu lưỡi.


Đó chính là pheromone của Omega sao, đúng là trăm nghe không bằng một thấy.

Quả thực có thể bức người đến điên, chẳng trách những người thuộc giới tính này đều cần thiết được bảo vệ.

Không bảo vệ được họ, sẽ khiến cho xã hội rung chuyển.

Tàu hoả kia tuy rằng toàn thân từ trên xuống dưới bao bọc quá chặt chẽ, gương mặt đều bị tổ hợp mũ lưỡi trai thêm khẩu trang che chắn, mà tám phần mười chính là Omega. Vinh Kinh trước chỉ theo tài liệu miêu tả, biết rằng rất nhiều pheromone của Omega cực kỳ dụ người, nhưng dụ người thế nào thì chỉ có một số văn bản mô tả khan hiếm, nhưng anh cũng có thể cảm nhận được từ ký ức của nguyên chủ.

Chỉ là bên trong ký ức của nguyên chủ nào có như vậy. Hoặc là do anh số may, đụng phải một loại pheromone vô cùng lợi hại?


Hơn nữa ký ức là ký ức, không phải bản thân anh lĩnh hội được, lần này xem như là lần đầu anh chân chính ngửi thấy, thật sự là có chút... không chịu nổi.

Người của thế giới này thật khiêm tốn, đây chỉ là rất dụ người sao, này là muốn mạng người ta luôn à.

Vinh Kinh đi vào gian Man A giải quyết nhu cầu sinh lý, cho đến khi anh ra ngoài, vẫn như trước có hơi chóng mặt lắc đầu, một tay ấn chặt huyệt thái dương.

Mặc dù là đến gần chỗ mà tình huống phát sinh nghiêm trọng nhất lúc nãy, hơn nữa hệ thống làm sạch không khí trong trung tâm thương mại rất tốt đã làm mùi vị đó tiêu tán một ít, nhưng sự khó chịu trong cơ thể vẫn không tiêu.

Anh tự nhận mình là người có sức ý chí tốt, đời trước cũng là vừa có thể hưởng lạc cũng có thể chịu được cực khổ, khi nhìn thấy tóm tắt giới thiệu sáu loại giới tính anh hoàn toàn có tự tin vượt qua, thực tế lại đập vào mặt, chứng minh rằng anh đã quá ngây thơ rồi!
Tuỳ tiện tiến vào một thế giới hoàn toàn mới, anh vẫn luôn không muốn tự mình phán đoán những sự việc mà mình không biết rõ.

Vinh Kinh liếc nhìn vào gian Man O cách đó không xa, lại ngửi thấy mùi vị ấy trong không khí, vẫn còn lưu lại một ít, vì là nhà vệ sinh dành cho khách quý, người biết đến nơi này cũng không nhiều, nhưng là khó đảm bảo không có người khác đến đây, anh dự định lập tức đi mua bình khí phun sương ngăn mùi gần đó, xoá đi mùi hương trong không khí, nếu không vạn nhất người bên trong kia gặp nguy hiểm thì sẽ không tốt chút nào. (editor: TvT anh tốt bụng quá đi à)

Mới vừa đi mấy bước, nghĩ tới điều gì, liền quay trở lại gian Man O thuộc về Omega nam.

Cố Hi không lâu trước đó xuống xe bảo mẫu liền có cảm giác có điểm không thoải thoải mái, làm phát ngôn trang sức đứng một hồi lại càng hoa mắt chóng mặt. Y tưởng là do quá mức mệt mỏi gây nên, đang ở phòng nghỉ ngơi một lúc. Lại dùng bình xịt ngăn khí bản tăng mạnh, không nghĩ nhiều để trợ lý và mọi người chờ trên xe, vì phòng ngừa bất trắc, mang theo thuốc ức chế đi ra.
Y từ trước đến giờ độc lập, một đường thông qua đường chuyên dụng cho nhà vệ sinh khách quý, nhưng không ngờ càng lúc càng khó chịu, mỗi một bước đi như giẫm lên bông, suýt chút nữa là không đi được.

Y tưởng là kỳ phát tình đến, sở dĩ y không khẳng định ngay là bởi vì tuổi ấu thơ cùng thiếu niên thiếu quần áo lại thiếu ăn, y mắc chứng rối loạn ăn uống, dân gian nói là bệnh kén ăn. Vốn chỉ là một căn bệnh nhẹ nhưng vì cứ trì hoãn việc trị liệu, kéo dài đến sau này, có một lần suýt thì tử vong.

Sau khi lượm lại cái mạng, kỳ phát tình của y lại trở nên cực kỳ không ổn định, có lúc mấy năm không đến, có lúc một tháng ba lần.

Lần này, y đã một năm rưỡi chưa tới kỳ phát tình, đối với cảm giác này thậm chí cảm thấy hơi xa lạ.

Omega chưa trưởng thành thì nửa năm sẽ có bảy ngày phát tình, khoảng thời gian này Omega có điều kiện sẽ ở nhà chờ đợi thời gian trôi qua, mà phần lớn Omega cũng có sự nghiệp học hành của mình, rất khó muốn dừng lại là có thể dừng lại. Lại như Cố Hi, nếu như y dừng, phí bồi thường đắt đỏ khi vi phạm hợp đồng có thể ép y đến không thở nổi, y chỉ có thể dùng thuốc ức chế để chịu đựng qua thời gian này.
Dù cho phần lớn thuốc ức chế gây nên thương tổn rất lớn đối với thân thể, cũng sẽ làm như vậy.

Lúc y đến gần nhà vệ sinh, đã khó chịu đến mức trước mắt mơ hồ, nếu như không phải bình phun sương tăng cường có tồn tại, hơi thở của y tại thời điểm bắt đầu sẽ khiến cho một bầy sói đói chụp mồi. Cũng bởi vì thực sự quá choáng, y chỉ là mơ hồ nhận biết được phía trước có đồ vật gì đó, hình như là đồ vật giống cọc gỗ.

Không nghĩ tới cái cọc gỗ kia là vật còn sống, không chỉ là vật còn sống, lại còn là một Alpha khí tức nội liễm, một cú va chạm kia Cố Hi liền tuyệt vọng.

Tại sao cố tình lại là Alpha.

Y biết pheromone của mình vốn khác biệt với Omega khác, dù cho có trở ngại do phun sương che lấp, chỉ toả ra một chút, uy lực như trước vẫn không tầm thường.
Nhưng người đối diện chính là Alpha, y cắn răng rút ra con dao nhỏ mang theo bên người, nếu như Alpha này cho rằng có thể bắt nạt được y, vậy thì mười phần thiển cận.

Không nghĩ tới đối phương chỉ là giúp đỡ một chút khi y ngã sấp xuống sàn, liền buông tay ra.

Rõ ràng vừa nãy cách gần như vậy, tuyệt đối là ngửi thấy được.

Y không kịp ngẫm nghĩ nữa, thu hồi dao lại, chỉ muốn rời đi thật nhanh. Lại tại dư quang trông thấy được thứ rơi xuống sàn nhà đá hoa cương kia là mũ tiếp ứng, càng lúc càng sợ nhảy vào nhà vệ sinh.

Vinh Kinh cũng không biết tình huống ngàn cân treo sợi tóc này, chính mình thiếu chút nữa bị đối phương nhất đốn hảo đao hầu hạ.

Cố Hi đi vào phòng riêng, không một chút nghĩ ngợi, mở ra thuốc ức chế vẫn luôn giấu trong tay áo, thuần thục cắn một cái mở ra ống tiêm dùng một lần, tay run run đem chất lỏng đưa vào tĩnh mạch bên trong, thở hổn hển mấy cái, lại lấy ra bình xịt chặn mùi, phun về tuyến thể phía sau cổ.
Làm xong tất cả những thứ này, y hữu khí vô lực ngồi ở trên bồn cầu, chờ đợi thuốc ức chế hiệu quả, chịu đựng thân thể đang kèm theo một chút đau đớn.

Cố Hi nhíu mày, nhanh chóng nhắm mặt lại.

Vào thời điểm dày vò này, mơ hồ nghe thấy một loạt tiếng bước chân tới gần, đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt sắc bén xuyên thấu qua khe cửa, nhìn về phía cửa ra vào.

Đệch, quên mất đóng cửa!

Vừa nãy thực sự quá gấp, y nơi nào có thể nhớ được.

Cố Hi thật sự có điểm hoảng rồi.

Alpha kia có phải là nhận ra hắn? Không, có lẽ chỉ là bị pheromone của y hấp đẫn, y gặp qua không ít Alpha lúc thường mặt ngoài hào hoa phong nhã, bề ngoài ra vẻ đạo mạo, mà vừa ngửi thấy pheromone của y liền bùng nổ, sau khi ăn mấy lần thiệt thòi, liền không dám nảy sinh bất kỳ ảo tưởng nào nữa.
Dùng trạng thái của y bây giời, đối kháng chính diện quả thực là nói chuyện viễn vông.

Nghe xa xa tiếng bước chân càng ngày càng gần, âm thanh giẫm trên sàn nhà như đang nhảy múa trên đầu quả tim y.

Càng ngày càng gần!

Cố Hi gắt gao nhìn chằm chằm qua khe cửa, không biết cánh cửa này có thể chịu đựng được mấy lần Alpha công kích.

Y lần nữa rút ra dao nhỏ phòng thân, liền khom người lấy cây chích điện nhỏ đặt ở bên trong giày. Giơ lên, nắm chặt chúng nó như thể đây là lần cuối cùng y dựa dẫm chúng, hô hấp đều thả nhẹ, sợ bị nghe đến.

Ngay khi Cố Hi võ trang đầy đủ chuẩn bị nghênh chiến, lại nghe tiếng bước chân tại cửa ngừng lại, giọng nói ôn nhã vang lên: "Thưa ngài, đụng vào người ta thì cũng nên nói một tiếng xin lỗi đi?"

Thái độ người kia không giống như y nghĩ là đang kích động, mà lộ ra sự ôn hoà khó tưởng tượng, Cố Hi như trước im lặng không lên tiếng, không có thả lỏng cho dù một khắc.
Vinh Kinh lo lắng người hôn mê, liên hô một tiếng: "Thưa ngài."

Ba.

Cố Hi phô trương thanh thế mà đánh một chưởng vào của.

Như thể tỏ rõ, y không dễ chọc.

Vinh Kinh thầm nói, có sức sống như thế, khẳng định không té xỉu.

Anh lại đây vốn là chỉ để hỏi thăm đối phương có cần giúp đỡ hay không.

Nếu không đáp lại, chính là âm thầm từ chối, người trưởng thành mà, đều hiểu nghệ thuật không được làm phiền.

Anh ấn ấn đầu đang choáng váng, chậm rãi đóng cửa lại, ngăn trở hết thảy khí tức tiết ra ngoài, giữ cho đối phương môi trường an toàn nhất có thể.

Tuy rằng không nghe được lời xin lỗi, Vinh Kinh cũng không quá tính toán, không cần thiết vì một vấn đề nhỏ liền bám vào không tha.

Suy nghĩ lại một chút, lại đóng cửa hết năm cái gian cách vách còn lại, như vậy sẽ không bị bất ngờ, cho dù có người đến ngửi thấy được gì, cũng không lập tức tìm tới đầu nguồn.
Mới vừa đóng lại cánh cửa cuối cùng, liền thấy một đôi trai xinh gái đẹp thời thượng cười nói đẩy cửa tiến vào.

Vinh Kinh mí mắt run một cái, hiện tại trong không khí vẫn còn chút mùi vị hơi loãng, anh bước nhanh tới chặn tại trước mặt bọn họ: "Nhà vệ sinh bên này tạm thời không thể dùng."

Hai người mặc trang phục đẹp đẽ, liền biết không giàu thì cũng quý, muốn hỏi nguyên nhân, lại ngửi thấy một tia mùi vị như có như không.

Nữ O chỉ cảm thấy mùi hương dễ ngửi, nhưng bởi vì đã rất nhạt rất nhạt, ngửi càng giống như một loại nước hoa nào đó hoặc là do đã xoá bớt bởi bình xịt chặn mùi. Nhưng vị nam A này không giống cô, hắn có thể cảm ứng được đó là khí tức của O, lại là cực phẩm O.

Nam A hướng về không khí ngửi nhiều thêm mấy cái, trong nháy mặt lộ ra vẻ say mê, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ như chim dữ động dục, như thể đang tìm nơi tản ra mùi hương.
Vinh Kinh mí mắt giật lên, nghĩ đến tàu hoả Omega kia, vừa nhìn liền biết trạng thái dị thường, lúc này cũng không phải việc không liên quan tới mình.

Tuy không quen biết gì người ở bên trong, Vinh Kinh thậm chí cũng không biết người đụng phải mình dáng dấp ra sao, anh chẳng qua cảm thấy thân là con người, không thể đạo đức cơ bản nhất đều đem đi vứt cho chó ăn.

Nữ O chưa từng thấy nam A có bộ dáng này: "A Đạt, anh làm sao vậy!? Đừng doạ em!"

Nam A mắt điếc tai ngơ, mùi thơm ngọt ngào kia gần trong gang tấc, Alpha tại thời điểm "Đi săn" khứu giác đặc biệt nhạy bén. Trong nháy mắt, khí tức mạnh mẽ của nam A hiện lên, khiến da thịt Vinh Kinh cảm thấy một trận kim đâm.

Vinh Kinh cảm thấy không ổn, ánh mắt ôn hoà chợt loé một tia quyết tuyệt.

Anh tạm thời có thật nhiều nghi vấn chưa giải được, mà điều này cũng không gây trở ngại cho anh dễ dàng làm ra phản ứng thoả đáng, anh đi đến bên người vị nam A kia, thừa dịp bạn gái vị kia không chú ý, một con dao nhanh chóng gọn gàng bổ xuống (editor: dao này là dao ảo nha :))))
Vị nam A kia nào chịu nổi được một đòn toàn lực từ Vinh Kinh liền ngã xuống, bị Vinh Kinh thoải mái tiếp được, trên gương mặt bình tĩnh ôn hoà liện lộ ra vẻ kinh ngạc, khẽ gọi nói: "Này anh, anh làm sao lại ngất xỉu!"

Vinh Kinh nhìn qua quá vô tội, khiến người ta không hoài nghi anh ra tay.

Vinh Kinh giống như thật chuyên nghiệp mà mở mí mắt của người đàn ông ra, lại nghe tiếng tim đập, quan sát sắc mặt, an ủi người bạn gái đang khóc nấc: "Đừng khóc, chỉ là hạ đường huyết, ngất đi tạm thời thôi, chút nữa sẽ tốt lên. Hạ đường huyết có thể sẽ dẫn đến tinh thần uể oải, nhìn vật không rõ, cho nên sau khi tỉnh lại có thể sẽ ăn nói linh tinh ,mời cô tại thời điểm đó trấn an được anh ta." Vinh Kinh đem bệnh tình người ta khuếch đại cùng thêm thắt, tốt nhất có thể đem người đi ra ngoài.
Anh bĩnh tĩnh thong dong, ngay lúc nữ O lo đang hoang mang lo sợ, cô cảm giác được nơi nào đó có điểm không đúng, nhìn Vinh Kinh ngữ khí tràn ngập an ủi, chỉ biết lăng lăng gật đầu, cảm thụ được sự trầm ổn đáng tin cậy của đối phương.

Lúc này cô mới chú ý tới cái vị nhiệt tình này đích thực là đại soái ca, nữ O mặt hơi đỏ lên, đối với Alpha xa lạ có chút câu nệ: "Cái kia, phiền anh rồi."

Vinh Kinh cười nói không sao đâu, khiêng người đàn ông lên, cùng bạn gái hắn đi ra bên ngoài cầu cứu viện.

Sau khi mang theo bọn họ ra ngoài, Vinh Kinh liếc nhìn về phía nhà vệ sinh, triệt để đóng lại cửa ra vào, đi không bao lâu liền đụng phải đội an ninh vừa xử lý xong xung đột, đem người đàn ông cho bọn họ, cô gái trong lòng thiên ân vạn tạ rời đi.

Vinh Kinh cũng không lập tức rời đi, tại cửa hàng Watsons lầu một mua được bình khí ngăn mùi cần thiết, anh có biết Watsons, trước đây từng cùng chị em trong gia đình tình cờ đi dạo ngang qua. Khi nhân viên cửa hàng đề cử các loại mùi hương, thần sai quỷ khiến thế nào lại nhớ đến lúc đụng nhau, mơ hồ ngửi được mùi hương pheromone nhàn nhạt, bật thốt lên: "Chuông gió màu xanh."
Anh mở lại cửa ra vào, bên trong rất yên tĩnh, sáu cái cửa phòng kia như cũ vẫn đóng chặt.

Cũng không biết Omega kia đã đi chưa, tuy nhiên để phòng ngừa vạn nhất, anh vẫn là bịt mũi, lấy bình xịt ngăn mùi phun một chút vào không khí.

Xác định không còn mùi hương nữa, lần thứ hai mở cánh cửa ra, do dự một chút, anh mò lấy biển báo "đang lau dọn" bị giấu bên cạnh, thả trước cửa mới rời khỏi.

Vinh Kinh chạy về chỗ tổ chức sự kiện, anh muốn đi xem buổi ra mắt, muốn thấy Cố Hi ngoài đời.

Vinh Kinh mặc dù đối với ký ức của mình chấp niệm không quá lớn, nhưng nếu vừa vặn có thể gặp gỡ, vẫn là ôm một chút hy vọng, nói không chừng có thể nhớ tới điều gì đó giúp anh trở lại thế giới cũ.

Mười mấy phút trước, Cố Hi nghe tiếng cửa phòng Man O đóng lại, cũng đã triệt để tuyệt vọng.
Y cho là đối phương đã khoá cửa, cố tình vào lúc này lại bị cơn choáng váng tập kích, y lần thứ hai tỉnh tỉnh mê mê.

Đợi đến khi ý thức trở về, lại phát hiện bốn phía không một chút động tĩnh, im lặng.

Mấy thứ như khoá cửa, tấn công, đùa giỡn toàn bộ đều không có.

Y lấy điện thoại di động ra, run run tay chột dạ, phát ra định vị cấp cứu cho trợ lý của mình, Mặc Điểm.

TV 4D bên cạnh đang phát quảng cáo, hoa mỹ mà chiếu lên gương mặt tràn đầy ướŧ áŧ của Cố Hi, làm cho y thoạt nhìn lại càng thêm yêu diễm mỹ lệ.

Mãi đến khi thuốc ức chế hoàn toàn hiệu quả, y xác định hiện tại mình có đủ sức để tử chiến đến cùng, mới hít sâu vào một hơi rồi mở cửa phòng riêng ra.

Trong phòng Man O không có một bóng người, trong ánh mắt của y xẹt qua một tia bất ngờ,
Y thậm chí còn mở ra mỗi một gian cách vách, xác định không có ai trốn ở bên trong.

Cố Hi nhíu mày đi ra, phát hiện các phòng vệ sinh khác cửa ra vào đều bị đóng lại, trong không khí còn có mùi hương nhàn nhạt của bình xịt ngăn mùi, cũng không dễ ngửi lắm, mà như cũ vẫn nhận ra được là phiên bản thấp hơn của chuông gió màu xanh.

Y không cách nào hình dung ra cảm xúc của mình bây giờ, có chút thở phào nhẹ nhõm, cũng có chút giống như đang mơ.

Trong một không gian bị bịt kín, thật sự chỉ có một mình y.

Không cách nào diễn tả được cảm thụ của mình, như thể có cơn gió thổi qua khắp nơi trong trái tim y, nhưng cơn gió hôm nay nhẹ nhàng quấn lấy y với một chút hơi nước ấm áp, êm ái đem y gói lại.

Lông mày Cố Hi càng nhíu chặt hơn, làm sao... có thể?

Vẻ mặt y từ căng thẳng cảnh giác, đến nghi hoặc, lại tới không thể nào tin được.
Y không tin trên cõi đời này còn có lòng tốt vô duyên vô cớ, tất cả lòng tốt đều được yết giá rõ ràng.

Hoặc vì danh, hoặc vì lợi, hoặc vì ham muốn.

Mà trong mắt rất nhiều Alpha, y chính là chiến lợi phẩm danh lợi đỉnh cao.

Lúc này, cửa ra vào truyền đến tiếng mở cửa, kèm theo một trận lầm bầm: "Là ai đem cái biển đang lau dọn bỏ ra ngoài thế này, như vậy người ta làm sao đi vệ sinh được đây?"

Trợ lý nhỏ Mặc Điểm cẩn thận hướng vào bên trong nhìn xung quanh.

Nhìn thấy thân ảnh Cố Hi, liền thở ra một hơi, đi chưa được mấy bước, liền phát hiện Cố Hi kia căn bản không chú ý đến cậu, trái lại cả người đứng ở đằng kia y hệt như một pho tượng, cau mày, dường như đang suy tư một nan đề thế kỷ.

Mặc Điểm ba chân bốn cẳng chạy lại: "Anh vừa nãy phát định vị làm em sợ muốn chết, em vốn là định đi mua một ít đồ ăn cho bữa khuya, nhìn thấy liền lập tức tới ngay, anh, anh anh không sao chứ?"
Mặc Điểm cẩn thận dò xét Cố Hi, sợ mình không chú ý một cái, cục cưng quý giá của mình bị bắt nạt thì sao, cậu thực sự quá rõ ràng mỗi ngày Cố Hi đối mặt bao nhiêu áp lực.

Mà lần này, sao lại... có vẻ lên tinh thần hẳn so với lúc ngồi trên xe?

Cố Hi lúc này mới chú ý tới trợ lý đến, y mang theo mê mang mà nhìn sang: "Nếu như, có Alpha ngửi thấy được pheromone của tôi, lại không có phản ứng gì..."

"Cái gì, pheromone của anh, kỳ phát tình đã tới chưa?" Trời ạ, 557 ngày trôi qua, kỳ phát tình của Cố Hi cuối cùng cũng đã tới, "Nếu anh còn chưa tới kỳ, em còn muốn dẫn anh đi đến khoa nội tiết khám thử kia!"

Đại đa số Omega có kỳ phát tình đều là cố định, nếu là chu kỳ bất định, thì cũng giống như con gái tới tháng, nếu không chú ý tới sẽ xảy ra chuyện lớn.

Mặc Điểm lại nghĩ tới điểm mấu chốt, sốt sắng lên: "Anh anh anh anh vừa nãy một đường vẫn tốt chứ, có đụng tới người nào sao, có người làm anh bị thương sao!? Anh không thoải mái vẫn cứ nên cho em đi cùng đi!"
Cậu là Beta nên không cảm giác được, nhưng cậu từng thấy pheromone của Cố Hi sẽ khiến Alpha trở nên biết bao nhiêu điên cuồng. Nếu như cõi đời này pheromone cũng có thể phân cấp, liền có thể phân ra hai loại, Cố Hi và ngoại trừ Cố Hi.

"Tôi không sao, rất an toàn." Cố Hi vỗ vỗ đầu của trợ lý nhỏ, liền liếc nhìn biển báo đang lau dọn ở bên ngoài, "Cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi vừa rồi của tôi."

"Chuyện anh nói là không thể nào, đây căn bản không phải Alpha phản ứng hay không phản ứng, đây là bản năng rồi! Hơn nữa anh cũng biết, pheromone của anh... thậm chí đến O còn không đỡ nổi. Giả thiết vạn nhất thật sự có, thì Alpha này có thể là BO nguỵ trang, hoặc là...không lên được." Mặc Điểm xoè hai tay tại chỗ, chân thành nói.

Cố Hi chính là hormone di động, hung khí chết người của nhân gian, A nào có thể chịu được thì chính là không bình thường.
Ánh mắt Cố Hi mê mang, dừng lại một chút.

Có chút cảm thấy chính mình quá tự luyến, lại có chút...tự nhiên hiểu ra.