Chí Tôn Chiến Thần

Chương 468: Đáng đời! 



Chiều này của ông ta quả thật quá độc ác.

Sao có thể nỡ xuống tay tàn nhẫn với cháu gái ruột của mình như thế?

Đinh Mộng Nghiên tốt bụng nhưng không ngu ngốc, sau khi nghe Giang Sách phân tích sâu, cô cũng hiểu được mức độ nghiêm trọng của chuyện này.

E rằng lần này ông ta thật sự muốn lấy mạng của cô!

"Ông nội!"

Đôi mắt của Đinh Mộng Nghiên lấp đầy lửa giận.

Advertisement

Nhà họ Đinh, tòa nhà văn phòng, văn phòng chủ tịch.

Đinh Trọng nhàn nhã thoải mái ngồi trên ghế, trên mặt đều là ý cười vui vẻ.

Hôm nay đã là ngày thứ hai mà vẫn không có tin tức của Đinh Mộng Nghiên như cũ. Nhìn như thế, đoán chừng là dữ nhiều lành ít.

Ông ta không cần tự ra tay mà chỉ dùng một chiều mượn dao giết người” đã có thể giải quyết Đinh Mộng Nghiên, điều này khiến ông ta cảm thấy rất thoải mái.

Lúc này, Đinh Phong Thành và Đinh Tử Ngọc đẩy cửa xông vào.

Đinh Trọng không vui quở trách: "Làm gì mà vội vàng hấp tấp như vậy?"

Đinh Phong Thành vội nói: "Ông ơi, cháu vừa nhận được tin nói Mộng Nghiên đang trên đường trở về!"

"Cái gì?"

Đinh Trọng sờ rấu lẩm bẩm: "Sao nó có thể trốn khỏi tay Thiệu Hồ Tử được? Không thể nào."

Đinh Tử Ngọc đoán: "Có khi nào khẩu vị của tên Thiệu Hồ Tử kia quá đặc biệt nên không có hứng thú với Mộng Nghiên không?"

Đinh Trọng thở dài.

Không thể trừ khử được Đinh Mộng Nghiên theo kế hoạch ban đầu khiến ông ta có chút

không vui.

Nhưng mà...

Ông ta lại nhanh chóng nở nụ cười: "Nếu nó có thể quay lại thì thế nào? Đoán chừng chỉ là chạy trốn trối chết mà thôi. Nó tuyệt đối không thể hoàn thành nhiệm vụ mà ông giao được"

"Không đủ hàng, không đủ tiền, nó lấy cái gì để hoàn thành nhiệm vụ?"

"Đợi lúc nó vừa về tới, hừ hừ, để xem ông trừng phạt nó thế nào! Ông sẽ bắt nó phải nhả ra hết 10% cổ phần công ty nhà họ Đinh, sau đó đuổi nó ra khỏi nhà họ Đinh."

Đinh Tử Ngọc và Đinh Phong Thành liếc nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười.

Đinh Mộng Nghiên, cô có thể trở về thì đã sao? Chẳng qua là từ hố lửa này nhảy sang một hố lửa khác mà thôi.

Ai bảo suốt ngày cô cứ đi theo Giang Sách, không cho ông nội chút mặt mũi chứ?

Đáng đời!

Hai mươi phút sau, người đã đến nơi.

Đinh Trọng đứng dậy, phất tay áo nói: “Đi thôi, đi hỏi tội!”

"Đill"

Đinh Phong Thành và Đinh Tử Ngọc đi sau lưng Đinh Trọng, cả ba xuống lầu để gặp Đinh Mộng Nghiên.

Vừa ra khỏi cửa đã thấy một chiếc Ferrari đậu cách đó không xa. Trên xe có một nam một nữ mở cửa bước xuống, đúng là Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên.

Trong mắt Đinh Trọng đầy vẻ khinh thường.

Bên này, sắc mặt Đinh Mộng Nghiên cũng không có gì tốt. Sau khi biết được bộ mặt thật của Đinh Trọng, cô hận ông nội mình vô cùng.

Vốn là máu mủ tình thâm chung một nhà, sau nhiệm vụ ở Công viên Long Dương lần này đã hoàn toàn trở mặt thành thù!

"Mộng Nghiên về rồi à!”

"Đúng vậy, ông nội!"

Vừa nhìn thấy mặt nhau, mùi thuốc súng tại hiện trường đã bốc lên nồng nặc.

Đây cũng là lần đầu tiên Đinh Trọng cảm nhận được hơi thở tức giận nồng đậm đến thể từ Đinh Mộng Nghiên trước nay vẫn luôn hiền lành và tốt bụng. Ông ta biết, lần này ông ta đã hoàn toàn làm mất lòng Đinh Mộng Nghiên.

Nhưng vậy thì sao?

Xét cho cùng, Đinh Mộng Nghiên chỉ là con cháu của nhà họ Đinh và là một nhân viên của công ty sản xuất nhiệt Đinh mà thôi. Cô tức giận thì có ích lợi gì?

Đinh Trọng lạnh lùng nhìn Đinh Mộng Nghiên: "Nhiệm vụ của cô hoàn thành thế nào rồi?"

Thật ra những lời này hoàn toàn là hỏi thừa.

Bởi trong suy nghĩ của Đinh Trọng, không thể hoàn thành nhiệm vụ là chuyện đã chắc chắn. Sở dĩ ông ta mở miệng hỏi như vậy cũng chỉ vì làm theo khuôn sáo mà thôi.

Thậm chí ông ta đã chuẩn bị sẵn lời thoại dùng để hạ nhục Đinh Mộng Nghiên trước mặt mọi người, mắng cho cô không ngóc đầu lên được, để cô cút khỏi nhà họ Đinh. Tất cả đều đã nằm trong tính toán của Đinh Trọng.

Lúc này ông ta chỉ còn chờ một câu trả lời thất bại từ Đinh Mộng Nghiên nữa thôi.

Nhưng mà...

Đinh Mộng Nghiên lại nhẹ nhàng nói: "Hàng đã mua xong, hiện tại đang trên đường vận chuyển tới đây. Dự kiến tất cả sẽ đến nơi trước tám giờ tối nay."

"Cái này."