Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 775





**********
Chương 775
Matsushita đá một cước vào người anh ta: “Cứt của mình thì dù có khó ăn cỡ nào cũng phải ăn cho tôi, trong vòng ba ngày mà không mở khóa được thì xem tôi xử lý cậu như thế nào!”
Ngày hôm sau.

Nhà họ Phương.

Một đám người đang gọi video với Thẩm Thị Thu Mai Hoắc Tử Hoa.


và “Thu Mai, Tử Hoa, ở bệnh viện dã chiến sống có tốt không?” Thẩm Thị Thu ân cần hỏi.

Thẩm Thị Thu Mai cười đáp: “Tốt lắm mẹ, y thuật của Tử Hoa tốt lắm, đồng nghiệp và người bệnh đều rất sùng bái anh ấy, nên đối xử với anh vô cùng tốt, biết con là vợ của anh thì cũng đối xử rất tốt với con.

Nghe thấy cô ấy nói như vậy, mọi người đều rất vui.

Sau khi trò chuyện đến tầm một tiếng.

“Bố mẹ, anh, chị dâu, dì nhỏ...vừa nãy nhận điện thoại, Tử Hoa và con có vài người đồng nghiệp bị điều đến bệnh viện dã chiến tiền tuyến, giờ cũng phải thu dọn đồ để xuất phát rồi, có thời gian chúng ta lại nói chuyện sau nhé, tạm biệt”
Thẩm Thị Thu Mai vẫy vẫy tay.

Nghe thấy lời này, mọi người đều bắt đầu lo lắng.

“Thu Mai, đi đến bệnh viện dã chiến tiền tuyến liệu có nguy hiểm không con?”
Tiêu Vĩnh Nhã lo lắng hỏi.

Thẩm Thị Thu Mai cười đáp: “Bố yên tâm, dạo gần đây đều thắng lớn, đã đánh vào trong biên giới Hung Nô rồi, đánh đến mức liên quân hơn hai mươi nước cũng dần dần phải rút lui rồi, nhưng bọn họ không đầu hàng nên phải đánh đến khi họ đầu hàng mới thôi, vì thế nên bọn con đến bệnh viện dã chiến tiền tuyến rất an toàn, bọn họ sẽ không đánh tới chúng con”
Tiêu Thanh nghe xong nhíu mày.


Anh biết “quân lệnh như núi”, Thẩm Thị Thu Mai bọn họ không đi không được.

Chỉ đành khuyến khích các em: “Tử Hoa, chăm sóc tốt cho Thu Mai đấy, nhất định phải chú ý an toàn.” “Em biết rồi anh
Hoắc Tử Hoa cười đáp.

Vừa kết thúc cuộc gọi video, Lý Nam Hương và Mục Quốc đã dẫn Mục Hải Long tới.

An “Cái thằng Mục Hải Long này còn dám đến gặp tôi sao, không sợ tôi đánh chết cậu à!”
Ngô Tuệ Lan nhào qua, đập Mục Hải Long một trận.

“Mợ hai, con sai rồi!”
Mục Hải Long quỳ xuống đất, ôm chân Ngô Tuệ Lan nói: “Mợ hai, con trả ba nghìn tỷ bị lỗ cho mợ, xin mợ bảo Tiêu Thanh mở lại tài khoản của tôi với Thương hội Nhật Bản có được không?”
Nhất thời Ngô Tuệ Lan hơi rung động, nhìn về hướng Tiêu Thanh.

“Mẹ kệ anh ta” Tiêu Thanh đáp: “Gia tộc Rothschild chuẩn bị đầu tư Nhân Đông rồi, qua vài ngày nữa tin tức sẽ truyền ra, thế lực của Nhân Đông chắc chắn sẽ vươn xa, tiền lỗ của mẹ sẽ sớm quay về thôi.” “Mục Hải Long chính là một tên súc sinh, xem như lần này anh ta gặp họa rồi, chỉ cần tài khoản bị khóa thì bố vợ anh ta nhất định sẽ đánh chết anh ta.” “Có lý lắm!” Ngô Tuệ Lan gật đầu, đáp: “Mục Hải Long, cái tên súc sinh nhà mày hại bà đây suýt chút nữa nhảy lầu, giờ nên đến lượt mày bị áp lực mà lên sân thượng nhảy lầu rồi.

“Muốn bà đây bảo Tiêu Thanh mở khóa ư, không có cửa đâu nhé, tao dù không cần ba nghìn tỷ thì cũng mong mày chết đi!”
Thái độ bà ta rất cương quyết! “Mợ hai, đừng mà!” “Tuệ Lan, cứu Hải Long đi mà, xin cô đấy!”

Mục Hải Long, Lý Nam Hương, Mục An Quốc đều nài nỉ Ngô Tuệ Lan.

“Cút cút cút!”
Ngô Tuệ Lan tức giận đáp: “Lúc Hải Long nó hố tôi sao hai người không kêu nó đừng hại tôi nữa, bây giờ cậu ta xảy ra chuyện thì lại chạy đến xin tôi cứu, cũng không phải là Bồ Tát, không thể cứu cậu ta được, nếu như cậu ta chết thì cũng không liên quan gì đến tôi!”
Sau đó, đám người nhà Mục Hải Long bị đuổi ra khỏi nhà họ Phương.

"Ha ha!"
Ngô Tuệ Lan vui vẻ cười lên một tiếng, “Con rể, con giỏi quá, chỉ cần một cuộc điện thoại đã ép Mục Hải Long đến bước đường cùng rồi, tiếp theo đến lượt cậu ta phải nhảy lầu rồi, hạ ha ha...!
Đúng vào lúc này, Mục An Phong dẫn một người con gái rất xinh đẹp đến nhà họ Phương.

“An Phong, đây là...."
Ánh mắt của mọi người đều đổ lên người con gái ấy.

Mục An Phong ngại ngùng nói: “Bố mẹ, anh chị, đây là bạn gái con Lưu Vũ Hân, bụng bị con làm to rồi, người nhà cô ấy muốn đánh chết con, con phải làm sao đây?".