Tuy bị bóp cổ không thở được nhưng hắn ta vẫn phát ra một giọng nói yếu ớt, không ngừng kích thích, khiêu khích Dương Thanh: “Tao thừa nhận mày rất lợi hại, nhưng điều này cũng không thay đổi được sự thật mày là một con kiến của thế tục!
“Mặc dù mày may mắn giết được Tông chủ của Thiên Hải Tông, nhưng mày đến nơi này, thì chính là tự tìm đường chết!”
“Các cường giả của Hợp Hoan Tông bọn tao sẽ sớm tới đây, chờ lát nữa tao sẽ để mày tận mắt chứng kiến người phụ nữ yêu dấu của mày bị tao chơi đùa như thế nào!”
“Còn đứa con gái yêu quý kia của mày, tao sẽ đưa nó đến Thần Đan Tông ở thành Thanh Long để luyện thành đan dược, để chữa lành chân cho anh Hoàng của tao!”
“Dương Thanh, tao sẽ để mày trải nghiệm thử thế nào là tuyệt vọng thực sự, ha ha ha..”.
Nghe lời nói của Thân Vạn Dương, mọi người có mặt lập tức hiểu ra vì sao Dương Thanh lại đến Hợp Hoan Tông gây chuyện, đồng thời cũng biết được thân phận của Dương Thanh.
“Thì ra người thanh niên này chính là cường giả đã giết chết Võ Xương, đúng là rất dũng cảm, cũng rất mạnh mẽ”.
đáng tiếc, Hợp Hoan Tông có nhiều cường giả, cậu ta đến một mình thì chắc chắn sẽ chết!”
“Cho dù có Ngô Hùng Bá chống lưng cho cậu ta, thì cậu ta cũng không thể là đối thủ của Hợp Hoan Tông”.
Trong lúc mọi người ở đây đang thảo luận, Dương Thanh dùng một lực nhẹ trên tay.
“Rắc!”
Mọi người đều trợn mắt há mồm khi nghe thấy tiếng xương gãy giòn.
'Thân Vạn Dương mở to hai mắt, nhưng lại hoàn toàn không có hơi thở.
Rồng có vảy ngược nếu chạm vào sẽ chết, mà vảy ngược của Dương Thanh chính là vợ và con gái của anh, lời nói của Thân Vạn Dương chắc chắn đã khiến
Dương Thanh không thể tiếp tục kìm nén sát ý trong lòng.
Cho đến khi chết Thân Vạn Dương cũng không nghĩ tới Dương Thanh lại thật sự dám giết hắn ta.
Ngay cả Ngô Hùng Bá đi cùng Dương Thanh cũng ngạc nhiên không kém. Trong mắt mọi người có mặt, lần này Dương Thanh thật sự đã làm ra chuyện tày trời, không chỉ hủy hoại Thiếu tông chủ của Thần Đan Tông ở thành Thanh
Long mà còn giết chết Thiếu tông chủ của Hợp Hoan Tông.
Nhìn khắp toàn bộ giới cổ võ, ngay cả những Tông chủ của các tông môn lớn cũng không có dũng khí để làm ra hành vi như vậy.
“Tên này chết chắc rồi!”
Vào lúc này trong đầu mọi người đều có cùng một ý tưởng.
Mặc dù thực lực vừa rồi mà Dương Thanh biểu hiện ra, mặc dù có thể so sánh với Thiên Cảnh Lục Phẩm trung kỳ, nhưng trong Hợp Hoan Tông cũng có không ít người có thực lực như vậy, bọn họ cho rằng hôm nay Dương Thanh sẽ không thể còn sống mà rời khỏi nơi này.
Dương Thanh không thèm để ý tới, sải bước đi vào bên trong Hợp Hoan Tông.
Lúc này, hai trưởng lão của Hợp Hoan Tông vội vàng chạy tới chặn đường anh.
“Tên nghiệt súc thế tục như cậu, dám giết Thiếu tông chủ của chúng tôi!”
Nhìn thấy Thân Vạn Dương đã chết, hai vị trưởng lão kinh hãi, sau khi tỉnh táo lại thì lập tức bộc phát toàn bộ sức mạnh, cùng nhau tấn công Dương Thanh.
Một tiếng động lớn vang lên, chỉ thấy hai bóng người bay ngược ra ngoài như diều đứt dây.
Chủ nhân của hai bóng người này rõ ràng là hai vị trưởng lão của Hợp Hoan Tông, sau khi ngã xuống đất, bọn họ nghiêng đầu rồi bất tỉnh.
Cảnh tượng này khiến tất cả những người có mặt đều bị sốc, mọi chuyện hoàn toàn trái ngược với dự đoán của bọn họ.
Bọn họ không khỏi há hốc mồm, có nằm mơ cũng không ngờ được rằng ngay cả một đòn của Dương Thanh mà hai vị cường giả này cũng không đỡ được.