Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Chương 64: Bảo cô vén váy xem miệng nhỏ trong quán lẩu



Lục Hoài Chuẩn lập tức thấy cô không đúng lắm, còn có hơi kỳ quái sờ tới sờ lui, quả thật sờ đến thứ gì đó vô cùng cứng, bèn hỏi cô: "Phía bên trong em là chuyện gì đây? Sao anh sờ được cái thứ gì cứng vậy nè? Em mặc thứ gì bên trong? Nhét cái gì bên trong rồi?"

Chủ yếu là hai người đã có quá nhiều kinh nghiệm về phương diện này, cho nên rất khó để không nghĩ theo hướng này. Có khả năng là vì nhét thứ gì bên trong, nên mới sẽ như vậy.

Lục Lâm Vãn thấy dáng vẻ anh vội vàng muốn hỏi cho ra lẽ, khẽ cắn vành tai anh, nói rằng: "Bên trong em đặt thứ gì, không phải lát nữa về rồi anh sẽ biết ngay hay sao?"

Lục Hoài Chuẩn trực tiếp ôm lấy cô bằng một tay, một tay kia nhấc vali, hai người cùng rời đi.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy anh mệt mỏi đến đây, muốn dẫn anh đến chỗ nào gần đây ăn bữa cơm. Hai người đều không thích ăn cơm Tây, cho nên định đi ăn món Trung, bên đây có rất nhiều quán ăn Trung Quốc.

Bây giờ Lục Lâm Vãn vẫn có thể kiên trì được, vừa rồi chỉ là nóng quá, nên cảm giác như phía dưới đều sắp tan ra rồi.

Nhưng nghĩ đến cảm giác mát mẻ đằng sau thì thấy không có gì là không thích hợp nữa, dẫn anh đến quán lẩu ăn.

Ở sân bay Lục Hoài Chuẩn còn có thể sờ tới sờ lui, anh nghĩ cả buổi trời cũng không biết cô đã nhét thứ gì bên trong. Sau khi đến quán lẩu thì gọi món.

Anh cũng ngại hỏi thẳng, dù sao thì đây cũng là quán ăn Trung Quốc, ở đây đa số đều là người Trung, để người ta nghe thấy thì không tốt, cho nên anh đã trực tiếp gửi tin nhắn wechat hỏi cô: "Em nhét thứ gì bên trong, cho anh xem thử nào."

Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này lại ngượng, không dám cho anh xem, dù sao thì đang ở bên ngoài, bị nhìn thấy thì chết dở.

"Đừng mà... về rồi hãy xem. Đang ở trong quán ăn đấy, bị người ta thấy cũng không hay."

Lục Hoài Chuẩn không đồng ý, tiếp tục nói: "Cho anh xem đi, anh muốn biết bên trong em đang nhét thứ gì, mặc đồ gì. Anh nghĩ muốn nát óc cũng nghĩ không ra. Không có ai biết chúng ta đang làm gì, anh sốt ruột lắm. Vì vậy vén lên cho anh xem nhé."

Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này cũng hết cách. Nhìn dáng vẻ sốt ruột của anh, cô nhìn trái nhìn phải, xác định không có ai thì mới yên tâm vén phía dưới cho anh xem.

Lục Lâm Vãn cố ý mặc váy là để cho tiện, không ngờ bây giờ lại tiện cho anh nhìn.

Mới ban đầu cô còn thẹn thùng một chút, vì vậy vén chiếc váy có hơi dài lên một cách chầm chậm. Cô vén chiếc váy lên đến bụng, phía dưới hoàn toàn lộ ra cho anh nhìn.

Lục Hoài Chuẩn một mực nhìn chằm chằm phía dưới của cô. Cô lại vén váy lên chút nữa, lập tức nhìn thấy thứ đồ được nhét bên trong. Vậy mà lại là kẹo, là mấy viên kẹo liền, cô nhét thứ đồ này bên trong miệng nhỏ.

Lục Hoài Chuẩn tựa như bị cô chọc cho vừa tức vừa buồn cười, mắt nhìn chằm chằm cô không hề dời. Tuy rằng rất dâm đãng, nhưng mà anh rất thích.

"Không phải như anh nghĩ đâu. Không phải em cố ý nhét kẹo vào trong, đây là nội ý tình thú, em đặc biệt mua cho anh xem đấy." Lục Lâm Vãn sợ anh nghĩ nhiều, cho rằng mình dâm đãng, cố ý nhét kẹo vào trong, nên đã giải thích một phen.

Lục Hoài Chuẩn thấy cô giải thích, nhìn chằm chằm phía dưới của cô. Nói chứ đúng là nhìn cũng giống một chiếc quần lọt khe thật, bên trong còn nhét kẹo.

Miệng nhỏ của cô còn thật tham ăn, ăn luôn cả viên kẹo vào sâu bên trong.

Anh thấy rất gợi tình, và rất thích.

Lục Lâm Vãn tùy tiện vén lên cho anh nhìn một cái rồi thôi, sau đó lại thả xuống, bởi vì nhân viên phục vụ còn phải bưng món ăn lên, để cho nhân viên phục vụ nhìn thấy thì xấu hổ chết.

Lục Hoài Chuẩn vừa nghĩ đến phía dưới của cô đang nhét cái thứ đó, thì không bình tĩnh nổi, chỉ muốn nhanh chóng ăn xong rồi về là có thể quất rồi.

Lục Lâm Vãn quả thật cũng đói rồi, cô rất thích ăn lẩu, nên ăn cũng nhiều. Hai người ăn uống no nê thì đi về.



Cô cảm thấy dạo gần đây hình như mình mập lên không ít, cũng không biết vì sao, có thể là do hạnh phúc quá nên mập thôi.

Cô dẫn Lục Hoài Chuẩn về căn chung cư của mình. Cô tìm một căn chung cư nhỏ gần trường học, không to lắm, khẳng định là không to bằng căn chung cư ở Mỹ của anh. Giường cũng không lớn, nhưng mà hai người ngủ thì vẫn được.

Nhìn cái dáng vẻ gấp gáp kia của Lục Hoài Chuẩn, vừa đến nơi đã lập tức mở cửa ra, còn chưa kịp thay dép đã ngồi xổm xuống sờ váy của cô.

Lục Lâm Vãn bị dáng vẻ gấp gáp đấy của anh dọa cho hết hồn. Cứ như vậy mà vội vã ngồi xổm xuống, xốc váy cô lên, cô cũng có chút bó tay.

Lục Hoài Chuẩn ngồi xổm xuống xốc váy cô lên. Dù sao thì bên trong toàn là kẹo, nên khẳng định là sẽ tan ra.

Anh lập tức muốn kiểm tra xem có tan ra hay không.

Không ngờ là thật sự tan ra rồi, khe hở ở giữa là tan nhanh nhất.

Những viên kẹo ở giữa đã tan đến nỗi chỉ còn thừa lại chút đỉnh.

Lục Hoài Chuẩn lấy kẹo ra khỏi miệng nhỏ của cô. Một viên nhỏ nhỏ sau khi được lấy ra xong thì gãy mất, một trước một sau nối tiếp nhau.

Lúc nãy đang ăn cơm, Lục Lâm Vãn đã cảm thấy thứ đồ trong người mình nhất định là gãy rồi, bởi vì cô cảm thấy ở giữa dường như không có vật chắn, bây giờ thì bị anh lôi ra rồi.

Lục Hoài Chuẩn cảm thấy phía dưới của cô chắc là ngọt lịm, vì vậy nhịn không được mà kê miệng lại, liếm thử một chút. miệng nhỏ mang theo vị kẹo sẽ thế nào đây. Anh liếm một chút, quả thật rất ngọt, vị ngọt và béo ngậy.

Lục Lâm Vãn thấy anh vội vã như vậy, làn váy chặn trên đầu anh, anh thì ở phía dưới, nâng mông, liếm miệng nhỏ cô, liếm hết một lượt những chỗ khi nãy viên kẹo đã cọ qua.

Lục Lâm Vãn không nhìn thấy được anh, bởi vì chiếc váy đã che anh lại mất. Chính bởi cái loại không thấy được này, phía dưới còn bị đầu lưỡi anh liếm láp kích thích, làm cho cô thở không ra hơi.

Lục Hoài Chuẩn liếm đã đời một lúc thì cởi váy của cô xuống, sau đó đứng dậy xốc áo cô lên nhìn thử xem.

Bởi vì lúc anh ôm cô thì đã nhận ra, không chỉ phía dưới có, mà phía trên cũng có.

Vì thế nên anh xốc áo lên. Quả nhiên nhìn thấy cặp vú được kẹo sữa thỏ trắng bọc quanh.

"Được đấy, mùi vị này là mùi kẹo sữa thỏ trắng, đây chính là kẹo sữa thỏ trắng nhỉ. Chẳng trách vừa rồi anh ngửi thấy mùi kẹo sữa, còn tưởng là em đã đổi sữa tắm rồi chứ."

Lục Hoài Chuẩn nói xong thì dựa vào lòng cô một cách vô cùng sắc tình, hút mạnh ngực cô một ngụm, nơi nồng nàn hương vị kẹo sữa.

Có lẽ là do cặp vú được kẹo sữa bao phủ đã lâu, nên cặp vú đều đang toát lên mùi hương của kẹo sữa. Cặp vú bị anh kích thích làm cho gồ lên, anh trực tiếp ngậm lấy đầu nhũ hòa cùng kẹo sữa vào liếm lộng.

Anh dùng răng gạt một viên kẹo sữa thỏ trắng xuống, kẹo sữa đảo quanh trong miệng anh. Anh ngậm đầu nhũ cô, vừa hút vừa liếm, làm cho đầu nhũ cô đều ngấm vị kẹo sữa, cùng nước bọt của anh.

Thấy dáng vẻ anh ăn đến gợi tình, Lục Lâm Vãn đỡ đầu anh. Kẹo sữa dần dần tan hết, bây giờ cô ngửi thấy trên ngực mình đều là mùi thỏ trắng. Kiểu này y như là bú sữa.

Lục Lâm Vãn bị anh làm cho mềm nhũn vô lực, cảm thấy đôi chân đều đang run rẩy. Sau đó lại bị anh bổ nhào đến, ngã lên trên sô pha.

Sau khi hai người ngã song song trên sô pha, Lục Hoài Chuẩn vừa hôn lên miệng cô, vừa xoa ngực cô. Hai chân Lục Lâm Vãn trực tiếp kẹp lấy eo anh. Bên dưới đã chảy quá nhiều nước, làm cho đồ anh cũng ướt cả theo.

Hai người hôn nhau đặc biệt tình, khó rời khó bỏ.

Lục Lâm Vãn thoải mái đến nỗi thở dốc.



Lục Hoài Chuẩn gỡ kẹo sữa thỏ trắng trên ngực cô xuống, nhét một miếng vô cùng to vào miệng nhỏ bên dưới của cô.

Cô bị anh thình lình nhét một miếng kẹo sữa thỏ trắng to vào dọa cho hết hồn.

Bởi vì những viên kẹo trên quần lọt khe mà cô mặc để chống mở phía dưới ra vốn có hình tròn nho nhỏ, nhưng mà độ dài của viên kẹo sữa này có hơi dài, cứ nhét vào như vậy sẽ chặn cứng miệng huyệt.

Cô nhìn xuống dưới.

Lục Hoài Chuẩn tiếp tục cầm viên kẹo sữa đó khuấy vào trong người cô, làm cho miệng nhỏ cũng có mùi kẹo sữa, anh thích mùi vị này.

Lục Lâm Vãn thấy anh chơi thỏa thích đến vậy, không có ngăn cản anh, mặc cho anh cầm kẹo sữa đâm huyệt mình.

Nước phía dưới làm kẹo tan rất nhanh, vả lại bên trong huyệt ấm nóng, chất lỏng chảy ra cũng ấm.

Cho nên một viên kẹo sữa vốn to, sau khi chà xát trong người cô một lúc thì trở nên bé lại, cuối cùng là tan hết.

Lục Lâm Vãn vòng tay lên vai anh, ngẩng đầu để anh tùy ý chơi mình.

Cả một tay Lục Hoài Chuẩn đều là dâm thủy. Sau khi nhìn thấy kẹo sữa đã tan hết thì anh cúi đầu xuống, hút chùn chụt miệng nhỏ cô, uống hết vào bụng.

Phía dưới đều là vị kẹo sữa cực kỳ ngọt, anh uống thế nào cũng không thấy đủ, ra sức trút dâm thủy vào. Lục Lâm Vãn sắp bị anh làm cho chịu hết nỗi, mỗi lần đều bị làm cho thoải mái đến cực hạn, vừa nãy đã cao trào bao nhiều lần cũng không biết nữa rồi.

Lục Hoài Chuẩn kéo quần lẫn quần lót xuống, tách chân cô ra rồi cứ như vậy đâm vào.

Lục Lâm Vãn thừa nhận sự đâm rút của anh. Chiếc sô pha này quá nhỏ, hai người cùng nằm trên sô pha, mà đàn ông có dáng người cao như anh quả thật là khó mần ăn được gì.

Nhưng anh lại thích làm trên sô pha, cũng thích hai người kết hợp với nhau ở nơi nhỏ hẹp như vậy, như thế càng gần gũi hơn.

Sô pha lung lay theo tốc độ của hai người.

Đã rất trễ rồi, rèm cửa còn chưa đóng, bên ngoài là những ngôi nhà thắp đèn đuốc sáng trưng, hai người thì ở bên trong chịch đến không biết trời trăng mây gió.

Lục Lâm Vãn cũng không biết đã bị chịch bao nhiêu lần rồi, có lẽ là vì hai người đã gần một tháng không gặp nhau, cho nên anh vô cùng nhớ cô. Tối nay đã lăn qua lăn lại cô với rất nhiều tư thế, chịch phía trước rồi lại phía sau, chịch phía sau đã rồi lại nghiêng người.

Cuối cùng kết thúc thì cô cảm thấy mình đã không còn chút sức lực nào nữa. Sô pha đều đã ướt đẫm, nhưng mà bây giờ quá mệt, không cách nào dọn dẹp được, chỉ có thể đợi ngày mai tỉnh lại rồi dọn sạch sô pha.

Cô vào trong tắm rửa, mặc quần áo chuẩn bị đi ngủ, kết quả, Lục Hoài Chuẩn cũng tắm xong đi ra.

Thấy dáng vẻ ngủ của cô, tắm xong thì đi thẳng lên giường, ôm cô đổi một tư thế khác. Bây giờ hai người đều đã tắm rửa, trên người mang mùi sữa tắm, ngay cả bộ phận sinh dục cũng là mùi sữa tắm thơm ngát.

Anh trực tiếp tách chân cô ra, nhân lúc miệng nhỏ cô còn chưa hoàn toàn khép lại, bây giờ vẫn còn rất lỏng, anh đỡ côn thịt đâm thẳng vào, hai người nằm tư thế nghiêng người ngủ.

Lục Lâm Vãn không biết anh lại làm sao, đột nhiên đâm vào làm gì?

Lục Hoài Chuẩn cứ như vậy ôm cô ngủ, nói: "Anh muốn nhét côn thịt vào lỗ nhỏ của em một đêm không rút ra như vậy, em đi ngủ cũng phải cắm côn thịt của anh."

Lục Lâm Vãn: "..."