Chỗ Nào Không Đúng

Chương 106: Tự đề cử



Lời nói của Cung Thiên Trọng quả thực thức tỉnh Trần Húc Chi, nháy mắt bị kinh sợ.


Cung Thiên Trọng nói không sai, nếu đã quyết định bỏ qua nguyên tác, y vì sao còn dùng cái mác trong nguyên tác để nhìn Giản Thành đây?


Sau khi cắt đứt liên hệ với Cung Thiên Trọng, Trần Húc Chi rút ra kinh nghiệm xương máu, quyết định về sau mỗi ngày đều phải nhắc nhở mình một chút như vậy, cho đến khi hoàn toàn thay đổi suy nghĩ đó.


Y nghĩ như vậy, hồn nhiên không phát hiện Cung Thiên Trọng cố ý thay đổi khái niệm.


Năng lực cùng thực lực của một người cao hay thấp, kỳ thật cũng không có liên hệ quá lớn đối với phẩm hạnh của người đó, thói quên yêu đương của Giản Thành rốt cuộc là lạm tình hay chung thủy, kỳ thật cũng không có bất luận quan hệ gì với Trần Húc Chi, chỉ cần ở thời khắc mấu chốt Giản Thành không rớt tuyến, có thể phối hợp một cách hoàn mỹ với Trần Húc Chi, cùng với cùng tiến thối công thủ, vậy không phải là đủ rồi?


Vì sao còn phải mạnh mẽ yêu cầu Giản Thành ở trên phương diện tình cảm phải chung thủy đâu?


Hoàn toàn không cần thiết.


Cho đến khi linh lực của Trần Húc Chi biến mất, Cung Thiên Trọng mới chân chính xác nhận mình hình như lừa dối thành công.


Hắn có chút không thể tưởng tượng, lời nói trăm ngàn lỗ hổng kia của hắn cư nhiên thật sự làm Trần Húc Chi thay đổi chủ ý?


Điều này chứng minh cái gì?


Chỉ có một khả năng, trong lòng Trần Húc Chi kỳ thật cũng để ý Giản Thành, thậm chí bởi vì quá mức để ý đến điểm lạm tình này, dù cho khi Giản Thành thể hiện lực lượng cường đại cùng năng lực trầm ổn đáng tin cậy, như cũ vẫn không thay đổi được ấn tượng cố hưu của Trần Húc Chi với Giản Thành!


Đây là chuyện tốt a!


Cung Thiên Trọng lập tức liên hệ với Giản Thành, chuẩn bị đem tin vui này nói cho Giản Thành.


Giản Thành bị gọi mà đến không vui.


Hắn đang trầm mê trong thực nghiệm đâu, không có chuyện gì tìm hắn làm gì?


Cung Thiên Trọng một chút cũng không để bụng đoàn linh lực của Giản Thành tản ra áp lực cùng sát khí, chỉ cười tủm tỉm nói: "Chúc mừng chủ nhân, chúc mừng chủ nhân a!"


Giản Thành lười biếng nói: "Có chuyện gì vui a?"


Cung Thiên Trọng lập tức nói lại nội dung cuộc trò chuyện với Trần Húc Chi trước đó cho Giản Thành, vừa nói xong, Giản Thành liền hưng phấn.


"Ngươi là nói trong lòng sư huynh cũng có ta?"


Cung Thiên Trọng gật đầu: "Không sai, nếu không không thể giải thích vì sao y lại để ý vấn đề tình cảm của ngài."


Giản Thành có được lời cổ vũ cực đại, hắn tin tưởng mười phần nói: " Ngươi nói không sai! Sư huynh đối với ta bất đồng với những người khác, cơ hội của ta vẫn là rất nhiều."


Cung Thiên Trọng nhắc nhở Giản Thành: "Ngài tốt nhất là tìm thời gian tán gẫu với Trần đạo hữu một chút, tiêu trừ khúc mắc của y đối với ngài."


Giản Thành như suy tư gì: "Không sai, ta một lát liền đi tìm sư huynh."


Có lẽ tin tức Cung Thiên Trọng đưa tới thật sự làm Giản Thành ca hứng, hắn cư nhiên có tâm tình nhàn hạ quan tâm đến tình trạng của Cung Thiên Trọng.


"Đúng rồi, ngươi bên kia không có chuyện gì đi?" Giản Thành thuận miệng nói: "Ma môn các ngươi đã chết không ít lực lượng trung kiên, đoạn thời gian này tám phần là phải hành động lặng lẽ đi?"


Nhắc tới cái này, tim Cung Thiên Trọng liền đập nhanh.


Hắn thành tâm thành ý noi lời cảm tạ với Giản Thành: "Đa ta lời nhắc nhở của ngài ngày ấy, thật là không nghi tới Diệp Vô Cấu tiền bối cư nhiên là tu sĩ Hóa Thần, sư thúc của Quy Nguyên Tông ta thế nhưng chết dưới tay nàng........."


Sinh tử của tu sĩ Nguyên Anh là vấn đề quan trọng của mỗi tông môn, tổn thất tu ĩ Kim Đan còn chưa có thống kế xong, nhưng tin tức vị trưởng lão Nguyên Anh kia đã truyền tới.


Sau khi biết chuyện này, Cung Thiên Trọng từ đáy lòng sợ hãi, nếu ngày ấy Giản Thành không nói cho hắn, nếu ngày ấy Giản Thành chỉ là lướt qua hắn, vậy hắn hiện tại đã chết!!


Giản Thành chép chép miệng, hắn lắc đầu nói: "Ta cũng không nghĩ tới nàng tiến giai, chuyện này đối với Đại Nhật Tiên Tông mà nói là chuyện tốt, tuy rằng không có Lan Hải chưởng tôn, nhưng Vô Cấu đường chủ thành tu sĩ Giản Thành, nói vậy có thể uy hiếp không ít thế lực ngo ngoe rục rịch đi."


Cung Thiên Trọng liên tục gật đầu: "Ngài nói không sai, theo ta được biết, vốn dĩ trong tông môn còn có không ít tu sĩ kêu gào muốn trả thù, chờ đến khi tin tức Diệp Vô Cấu tiền bối là tu sĩ Hóa Thần truyền đến, tất cả đều yên lặng."


Giản Thành cười xua xua tay, trong giây lát, hắn nhờ tới Lan Hải chưởng tôn biến mất trước người hắn, không khỏi thở dài nói: "Những việc này đều đã qua, nếu ma môn tạm thời mai danh ẩn tích, như vậy nhân cơ hội này, ngươi giúp ta tra một chuyện."


Cung Thiên Trọng đánh lên tinh thần: "Ngài nói."


"......... chi sợ ngươi ngày ấy không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì." Giản Thành mơ hồ nói: "Thiên Quý lão nhân dùng ma khí trấn đạo ma môn của các ngươi Huyết Cổ Ma Quật, hấp thu phần lớn thần hồn của Lan Hải chưởng tôn, xem ý đồ của lão, phảng phất một loạt kế hoạch cùng bố cục đều là vì điểm này."


Ngữ khí hắn nghiêm túc trịnh trọng: "Ngươi nghĩ cách thử một chút, có thể biết được mục đích chân chính của Thiên Quý lão nhân."


Cung Thiên Trọng sửng sốt, hắn theo bản năng nói: "Ngài là nói.......... vị tiền bối kia dùng Huyết Cổ Ma Quật hấp thu đi phần lớn thần hồn của Lan Hải chưởng tôn?"


Giản Thành gật đầu, hắn hỏi Cung Thiên Trọng: "Ngươi là biết cái gì sao?"


Cung Thiên Trọng trầm ngâm một lát, dùng ngữ khí không xác định nói: "Không biết ngài có từng nghe qua chuyện về Thánh Tử ma môn?"


"..........ta biết ma môn các ngươi có Thánh Nữ, hình như ba tông đều có." ấn đường của Giản Thành nhảy dựng, lòng bàn tay nhịn không được bắt đầu đổ mồ hôi, hắn nhớ tới tương lai Trần Húc Chi sẽ xưng là Thánh Tử ma môn, tâm tức khắc nhảy tới cổ họng: " Thánh Tử cùng Thánh Nữ có gì khác nhau sao?"


"Đương nhiên, Thánh Nữ là nữ tu sĩ mỗi tông của ma môn sẽ tuyển trực tiếp, nhưng Thánh Tử lại là cường giả mà ba tông hợp lại cùng tuyển, tương lai sẽ trở thành lãnh tụ của ma môn tam tông." Cung Thiên Trọng giải thích với Giản Thành: "Ma môn lựa chọn Thánh Tử so với tuyển Thánh Nữ càng phức tạp hơn, cũng càng nghiêm khắc hơn."


"Ta không rõ ràng lắm tình huống cụ thể, nhưng thông qua những năm gần đây ra nghe được cùng chứng kiến, hình như tuyển chọn Thánh Tử đã bắt đầu rồi, thông qua việc đệ tử tông môn hoàn thành nhiệm vụ được phân, không ngừng bày ra thực lực cùng năng lực cá nhân, cuối cùng tuyển ra vài cá nhân được đề cử."


"Sau khi lựa chọn người được đề cử xong, lão tổ sẽ mở ra Huyết Cổ Ma Quật, để cho tất cả người được đề cử tiến vào Huyết Cổ Ma Quật, cuối cùng người sống sót kia chính là Thánh Tử ma môn, hắn sẽ đạt được toàn lực suy trì của ba tông ma môn, dù là tài nguyên hay cơ duyên, đồ tốt nhất trong ba tông đều sẽ ưu tiến cấp cho Thánh Tử."


"Đương nhiên, Thánh Tử cũng cần phải ngăn cơn sóng dữ cho ma môn ở thời khắc nguy cơ, trở thành con át chủ bài cuối cùng của ba tông ma môn."


Cung Thiên Trọng nói xong lời cuối cùng bổ sung một câu: "Tỷ như ta, ta chính là người dầu tiên được đề cử, chỉ cần ta tiếp tục tăng lên thực lực, hoàn thành nhiệm vụ tông môn phát ra cùng với sống sót, liền nhất định có thể đi vào Huyết Cổ Ma Quật."


"Lão tổ sử dụng Huyết Cổ Ma Quật, điều duy nhất ta nghĩ đến là tuyển chọn Thánh Tử."


Giản Thành trầm mặc không nói, hắn lâm vào trong tự hỏi.


Đổi lại mà nói, hết thảy biến hóa của Trần Húc Chi hẳn là sau khi tiến vào Huyết Cổ Ma Quật? Như vậy trong Huyết Cổ Ma Quật rốt cuộc có cái gì?


......... ít nhất sẽ có hơn phân nửa thần hồn của Lan Hải chưởng tôn.


Đời trước bị bắt đi chính là Linh Nguyệt chưởng tôn, cho nên toàn bộ thần hồn của Linh Nguyệt chưởng tôn đều bị Huyết Cổ Ma Quật hút đi.


Nghĩ đến khi hắn chiến đấu cùng Trần Húc Chi, biểu tình thống khổ bất kham kia của Trần Húc Chi, tâm Giản Thành loạn thành một đoàn.


Chẳng lẽ Trần Húc Chi biến thành ma tu, có quan hệ cùng với Linh Nguyệt chưởng tôn sao?


Lúc này biến thành Lan Hải chưởng tôn, đó là sư phụ hắn a, cạn nhất.........


Giản Thành thình lình hỏi: "Khi ma môn các ngươi lựa chọn người được đề của, có yêu cầu cái gì không?"


Cung Thiên Trọng giật mình: "Yêu cầu........... bản thân người được đề của tuyệt đối sẽ không được toàn bộ tông môn chính đạo tiếp nhận, đây là yêu cầu cơ bản nhất."


Giản Thành bừng tình đại ngộ, đúng rồi, lúc ấy Trần Húc Chi rơi vào ma đạo, vô luận như thế nào cũng không có khả năng trở lại Đại Nhật Tiên Tông, cho nên mới bị ma môn nhét vào Huyết Cổ Ma Quật?


Như vậy vấn đề liền tới, Trần Húc Chi là như thế nào mà nhập ma?


Trần Húc Chi trước khi rời đi tông môn, từng so đấu với hắn trước mặt mọi người, cuối cùng người thắng lợi là Giản Thành.


Thân là đại đệ tử của tông môn, lại ở trước mặt bao nhiêu người bại bởi Giản Thành, Trần Húc Chi lúc ấy xanh mặt phất áo bỏ đi, qua một đoạn thời gian rất lâu sau, hắn đều không có tin tức của Trần Húc Chi, khi lại có tin tức truyền đến, liền nghe nói Trần Húc Chi đã trở thành ma tu.


Cho nên ở giữa này còn thiếu một sự kiện mấu chốt.


Giản Thành hít sâu một hơi, hắn dò hởi Cung Thiên Trọng: "Về chuyện này, phiền toái ngươi chú ý nhiều một chút, có tin tức liền báo cho ta."


Cung Thiên Trọng gật gật đầu, thấy Giản Thành không còn chuyên gì, liền ngắt liên hệ.


Mở mắt ra, Cung Thiên Trọng nhìn sơn động yên tĩnh không một tiếng động, hơi lắng nghe một lúc, không phát hiện cái gì khác thường, liền chậm rãi đứng dậy.


Hắn sửa sang lại quần áo một chút, thu hồi trận bàn dùng để phòng hộ, rời đi sơn động.


Nơi này ở bên ngoài phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông, nhưng cũng không được xem như là phạm vi thế lực của Quy Nguyên Tông, được xem như là một khi vực hỗn loạn không có thế lực của tông môn, Cung Thiên Trọng hiện tại rất là cẩn thận.


Cung Thiên Trọng xóa sạch dấu vết hắn đã tới trong sơn động, sau đó rời đi nơi này, chuẩn bị trở về tông môn.


Tuy rằng hắn lần này xem như là tự tiện hành động, nhưng hắn tự tiện hành động vẫn chưa tạo thành bất cứ hậu quả khó có thể tiếp thu nào, Dạ Nguyên chưởng tôn hẳn là sẽ không vì thế mà tìm hắn gây phiền toái.


Ngày này, Cung Thiên Trọng đi đường một đoạn thời gian, dựa theo vị trí trong trí nhớ đi tới một chỗ thành thị ngư long hỗ tạp, tính toán bổ sung một chút đan dược.


Nháy mắt khi hắn bước ra từ cửa hàng đan dược, ánh mắt liền đứng lại.


Ai nha? Đi ở phía trước còn không phải là Yến Phi sao??


Từ ngày ấy sau khi hắn điên cuồng chạy trốn, Yến Phi cũng chạy đuổi theo hắn, chạy vội chạy vội, Yến Phi liền mất đi tung tích, Cung Thiên Trọng cũng không có hứng thú đi tìm Yến Phi gây phiền toái, hắn vì để cho mình không trở thành cá trong chậu khi các tu sĩ Nguyên Anh chiến đấu, liền vòng một vòng lớn, từ phía bắc rời khỏi phạm vi thế lực của Đại Nhật tiên tông.


Nhưng thật ra không nghĩ tới sẽ tại chỗ tiểu thành này gặp phải Yến Phi.


Cung Thiên Trọng trong lòng cười lạnh, đây là do ngươi đụng phải!


Cung Thiên Trọng đi theo Yến Phi rời khỏi thành, Yến Phi tựa hồ lo lắng sốt ruột, thất thần.


Mắt nhìn Yến Phi lần thứ ba đụng vào thân cây, Cung Thiên Trọng rốt cuộc lộ diện, hắn vung tay một cái, nhấc lên một trận gió, trực tiếp thổi cho Yến Phi lộn nhào.


"Nha, thật là hữu duyên thiên lí năng tương ngộ a." Cung Thiên Trọng ngữ khí ôn nhu cực kỳ, hắn cười ngâm ngâm mà nhìn Yến Phi: "Yến Phi, lại gặp mặt."


Nào nghĩ đến sau khi Yến Phi nhìn thấy hắn, sắc mặt chợt xanh chợt trắng, sau đó đột nhiên vọt tới trước mặt Cung Thiên Trọng, quỳ xuống: "Sư thúc! Yến Phi trước kia có nhiều chỗ đắc tội! Còn xon ngài đại nhân đại lượng, tha thứ ta đi!"


Cung Thiên Trọng sửng sốt.


"Lại nói tiếp, sư thúc ngài tiến giai Kim Đan còn chưa có đệ tử đi?" Yến Phi tự đề cử mình: "Ngài thấy ta như thế nào?"


"........." Cung Thiên Trọng: "Sư phụ ngươi đã chết?"


Yến Phi thở dài nói: "Ai, trong nhiệm vụ lần này trưởng bối của tông môn chết rất nhiều, sư phụ lão nhân hắn vận khí không tốt, vừa lúc đụng phải chưởng môn Đại Nhật Tiên Tông."


Cung Thiên Trọng dùng ánh mắt hoàn toàn mới nhìn Yến Phi trước mặt, tiểu tử này thực có thể a! Chết một sư phụ liền lập tức tìm một sư phụ khác?


Hắn hỏi Yến Phi: "Ngươi không sợ ta chụp chết ngươi sao?"


Yến Phi thẳng thắn nói: "Không có sư phụ che chở, lấy năng lực của ngài muốn chụp chết ta quá dễ dàng, so với trốn đông trốn tay, còn không bằng xuất lực cho ngài, lấy công chuộc tội đâu!"


Cung Thiên Trọng: ".............."


Nhân tài, đây mới là nhân tài a!


=======================


Tác giả có lời muốn nói:


Yến Phi: Chính là không biết xấu hổ như vậy.