Chú, Anh Cũng Có Một Chút Đáng Yêu

Chương 13





???? Edit: Miahem
Không quá hai ngày, Doãn Xán Xán lại lần nữa xuất hiện ở tiệm cà phê.

Một đôi mắt hạnh đảo qua quét một vòng ở trên người cô, "Ba ngày không gặp, sao lại phờ phạc như vậy? Em đây là dục cầu bất mãn* hay là túng dục quá độ* vậy?"
(*dục cầu bất mãn nghĩa là dục vọng không được thỏa mãn,còn túng dục quá độ nghĩa là phóng thích dục vọng quá mức)
Cô liền xấu hổ nói: "Chị gái à, mời chị trở về đi."
Doãn Xán Xán chớp chớp mắt: "Em rất sợ chị? Nhìn dáng vẻ của em xem ra đã làm chuyện xấu xa gì rồi."
Cố Nhạc Nhiên giả vờ bận rộn, cúi đầu nói: "Em không có."
Doãn Xán Xán phát ra một tiếng "Ồ" đầy ẩn ý, "Vẫn chưa làm sao? Tiến độ quả thực rất chậm."
Cách đó không xa có một nam nhân viên phục vụ đang cúi người lau bàn, đường cong eo và hông rất đẹp, cười xấu xa nói, "Tới cũng tới rồi,chị uống ly cà phê rới mới đi."
Doãn Xán Xán lựa chỗ ngồi xuống, ngoắc ngoắc tay với người phục vụ kia, "Em trai, lại đây một chút."

Trong nháy mắt nam phục vụ đi tới, chính là Vu Bác.

Cố Nhạc Nhiên đỡ trán.

Doãn Xán Xán nói: "Mang cho tôi xem menu đồ uống."
Vu Bác "À" một tiếng, chạy nhanh xoay người lấy một bản, quay lại đưa cho chị ta bằng hai tay "Đây".

Chỉ thấy Doãn Xán Xán vươn ngón tay ngọc ngà của mình, đầu ngón tay chạm vào mu bàn tay Vu Bác rồi chậm rì rì trượt xuống dưới, lúc này mới đón nhận tờ menu, Vu Bác cư nhiên cũng không biết bản thân bị người ăn đậu hủ, còn nghiêm túc chờ Doãn Xán Xán order đồ uống.

Doãn Xán Xán tùy tiện chọn một ly cà phê, lại hỏi Vu Bác: "Toilet ở đâu?"
Vu Bác chỉ về phía trước, "Ở đó."

"Được rồi." Chỉ thấy Doãn Xán Xán ưu nhã từ chỗ ngồi đứng lên, mới vừa đi được một bước, liền trượt chân suýt nữa thì té ngã, Vu Bác ở ngay kế bên nhanh tay lẹ mắt vươn tay đỡ eo cô ấy, không chờ cậu ta kịp phản ứng, Doãn Xán Xán liền đánh đòn phủ đầu, "Sao sàn nhà của tiệm trơn như vậy chứ?"
Vu Bác ngày đầu tiên tới, tự nhiên có chút hoảng loạn, chỉ biết nói lời xin lỗi, "Xin lỗi, chị không sao chứ?"
Cô ấy bám vào cánh tay cậu ta, vừa vuốt ve vừa oán trách: "Sàn nhà trơn quá, có phải cậu vừa lau nó không?"
"Không phải! Hôm nay ngày đầu tiên tôi tới, sàn nhà thoạt nhìn rất sạch sẽ, có thể là mới được vệ sinh đây?" Vu Bác nóng lòng giải thích với khách hàng, căn bản không chú ý móng vuốt của Doãn Xán Xán đã từ cánh tay chuyển qua thắt lưng mình.

Doãn Xán Xán nói: "Tôi ăn mặc như vậy còn mang giày cao gót, nhỡ đâu trượt ngã thì biết làm sao, hay là cậu đỡ tôi vào toilet đi."
Vu Bác vội gật đầu: "Dạ được."
Cố Nhạc Nhiên lẳng lặng đứng ở một bên xem Doãn Xán Xán trình diễn.

Cô ấy mặt không đổi sắc ôm Vu Bác vào toilet, còn cố ý đi không vững, nhân cơ hội đó sờ soạng khắp trên dưới của cậu ta.

Trên đời này sao lại có người phụ nữ mặt dày vô sỉ như vậy.

Tác giả có lời muốn nói: Một trong những kẻ lừa bịp giỏi của Trung Quốc - Tôi chọn Doãn Xán Xán làm gia sư!.