Người khổng lồ nện bước khiến cho mặt đất rung động lắc lư, nó từ từ tăng tốc, lao về phía trận địa trung tâm của quái vật.
Tốc độ của người khổng lồ càng lúc càng nhanh, gần như vượt qua tốc độ bay của các tu sĩ.
Quái vật ở dọc đường liên tục phát động công kích về phía người khổng lồ bất diệt, nhưng người khổng lồ căn bản không thèm đếm xỉa tới chúng.
Người khổng lồ là sự tồn tại bất diệt, sức mạnh của thuật pháp căn bản không thể làm tổn thương nó, chỉ có công kích vật lý cường đại mới có thể khiến nó bị thương.
Thế nhưng trong tay nó có một thanh thiết kiếm khổng lồ, ở phía sau nó, có hàng chục đạo tinh quang theo sát, liên tục cung cấp các loại sức mạnh chiến đấu cho nó.
Khi người khổng lồ quơ trường kiếm lên, toàn bộ hư không bị nó cắt ra, tất cả các con quái vật ngăn cản nó ở dọc đường đều bị giết không còn một mảnh giáp, tan thành mây khói.
Căn bản không có một con quái vật nào có thể đọ sức với người khổng lồ.
Tên chỉ huy của bộ tộc hoang cổ lập tức phát hiện ra tình hình ở bên này.
“Toàn lực tấn công, giết chết tên khổng lồ kia!”
Tên chỉ huy dùng ngôn ngữ thời hoang cổ gào lên.
Mấy quân đoàn hoang cổ chuyển hướng, lao về phía người khổng lồ bất diệt.
Đây là lực lượng mạnh nhất của bộ tộc hoang cổ!
Bọn chúng vừa chuyển hướng, tuyến phòng ngự của Nhân tộc lập tức được thả lỏng.
Thời khắc thử thách người khổng lồ đã đến rồi.
Người khổng lồ quan sát mấy quân đoàn hoang cổ khổng lồ đang lao đến, thận trọng dừng bước lại.
Nó theo dõi một lúc, rồi quay đầu nhìn về phía sau.
Các tu sĩ ở tiểu đoàn quân tiên phong của Nhân tộc đang phát động tấn công đã bị nó bỏ xa.
“Các ngươi tới chậm quá.”
Người khổng lồ nói oang oang.
“Là ngươi nhanh quá đó! Ngươi phải chờ chúng ta chứ!”
Tướng quân của Nhân tộc gào to, trong giọng nói tràn đầy sự kích động.
Người khổng lồ ngoảnh đầu lại, nhìn về phía quân đoàn hoang cổ đang lao đến.
Quái vật đầy trời đầy đất phát động tập kích bất ngờ, cho dù là thân thể cao lớn của người khổng lồ bất diệt, thì khi ở trước mặt đội quân có chiến lực rất mạnh, cũng lộ ra mấy phần nhỏ bé.
Nhưng lần này người khổng lồ lại không công kích.
Nó giơ trường kiếm lên, bày thế phòng thủ.
Hai bên nhanh chóng đến gần.
Trong khoảnh khắc quân đoàn quái vật hoang cổ đâm vào, người khổng lồ bất diệt với một thân pháp khéo léo bất ngờ đã lùi về phía sau.
Nó vừa lùi vừa ước đoán khoảng cách giữa mình và quái vật, trường kiếm trong tay chém bổ không ngừng.
Rõ ràng giữa trường kiếm và bọn quái vật tiên phong vẫn còn cách khoảng mười trượng.
Nhưng mỗi lần một kiếm chém ra, chắc chắn sẽ có một đám quái vật bị biến mất.
Bí kiếm Truy Mệnh!
[Khi ngài ở cách kẻ thù trong vòng mười trượng, ngài có thể cách không chém nó.]
[Chú ý: Bí kiếm này có thể cùng phát động với những bí kiếm khác.]
[Trong vòng mười trượng, truy hồn lấy mạng.]
Người khổng lồ bất diệt liên tục lùi về phía sau, cho đến khi lùi tới trước mặt các tu sĩ Nhân tộc thì mới dừng lại.
Trong quá trình này, thanh trường kiếm kia của nó không nhanh không chậm cách không chém đánh, vung liên tục bảy lần, trực tiếp ngăn chặn thế công kích của bọn quái vật.
Trong một khoảng thời gian ngắn, giữa hai bên đột nhiên xuất hiện một khoảng trống.
Tướng quân của tiểu đoàn quân tiên phong Nhân tộc xông lên đầu tiên, lớn tiếng nói: “Ngươi làm rất tốt, bây giờ nên đến lượt bọn ta ra sân rồi.”
Hắn ta nhìn về phía thủ hạ của mình.
“Giết bọn chúng!”
“Tình thế đã đảo ngược, bây giờ đã đến lượt chúng ta phát uy rồi!”
“Tướng quân, ngài hạ lệnh đi!”
Các tu sĩ sĩ khí tăng vọt, vẫy vũ khí hoan hô.
Thấy cục diện này, trong lòng tướng quân liền vững vàng thêm vài phần.
Hắn ta hét lớn: “Các huynh đệ!”
“Không.”
Người khổng lồ phát ra âm thanh, ngắt lời hắn ta.
Tướng quân ngây người, ngẩng đầu nhìn về phía người khổng lồ bất diệt, ngưng trọng hỏi: “Sao vậy?”
“Ta chỉ chém bảy lần, vẫn còn một kiếm phải xuất, sau đó, các ngươi có thể lên.”
Người khổng lồ nghiêm túc nói.
“Vẫn còn một kiếm?” Tướng quân nghi hoặc hỏi.
Hắn ta không nhịn được liền nhìn về phía thanh thiết kiếm khổng lồ dài đến mấy chục thước của người khổng lồ.
Chỉ thấy trên thiết kiếm đang tỏa ra từng tầng sức mạnh.
Hàng chục tầng sức mạnh, cộng thêm sức mạnh sấm sét của bản thân người khổng lồ, đã trao cho thanh trường kiếm một sức mạnh vượt quá tưởng tượng.
Ngay cả hư không cũng không dám đụng chạm vào thanh kiếm này mà rối rít lùi ra khỏi phía xung thanh thanh kiếm, nhằm để sức mạnh liên tục tràn ra từ trên thân kiếm sẽ tản đến không gian khác.
Người khổng lồ nhìn quân đoàn quái vật hoang cổ đang cuồn cuộn lao tới, vẻ mặt trở nên thận trọng.
Đây là lực lượng tinh nhuệ của quân địch, nhất định phải tiêu diệt chúng, như vậy mới có thể thật sự thay đổi hướng đi của cuộc chiến này.
Người khổng lồ bất diệt hai tay nắm chặt trường kiếm, lặng lẽ vận kiếm quyết.
Tiếp theo, là một thức cuối cùng của kiếm quyết.
Đây là tám chiêu kiếm quyết liên tiếp, thiếu bất kỳ một khâu nào trong số đó, bí kiếm sẽ bị gián đoạn ngay lập tức.
Bí kiếm Thất Tinh Du Long!
Trường kiếm trong tay người khổng lồ đi từ trên xuống dưới, chém về phía trước.
Cả thế giới bỗng nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Trước ánh sáng này, tất cả các sức mạnh đều trở nên bé nhỏ không đáng kể.
Ngay cả trong tầng mây trên bầu trời thăm thẳm, hai thực thể kinh khủng đó cũng ngừng truy đuổi và công kích lẫn nhau.
Sức mạnh như vậy đủ để khiến cho chúng nó phải cảnh giác.
Trên mặt đất, tất cả mọi người đều ý thức được.
Sau đó bọn họ đã nhìn thấy thứ kia.
Thần long ngũ sắc được hình thành hoàn toàn từ hơn ba mươi loại sức mạnh thuần túy.
Thay vì nói nó bay ra từ trên thanh trường kiếm khổng lồ, chẳng bằng nói trong thanh trường kiếm khổng lồ đã triệu hoán nó.
Thần long ngũ sắc rất có linh tính, nó lượn một vòng quanh chiến trường.
Mọi người ngừng thở, nhìn nhân vật trong truyền thuyết bay lên không trung, sau đó chui vào trong hư không, uốn lượn.
Một màn này quá mức tráng lệ, ngay cả bản thân người khổng lồ bất diệt cũng ngây người trong một lúc.
Trong chốc lát.
Một trận gió thổi qua.
Người khổng lồ bất diệt cúi đầu xuống nhìn về phía Tướng quân của tiểu đoàn quân tiên phong Nhân tộc, nói: “Được rồi, một chiêu này của ta đã dùng xong, các ngươi có thể phát động tấn công rồi đó.”
Tướng quân hồi thần lại.
Hắn ta nhìn bên trái, rồi lại ngó bên phải, không nhịn được liền lẩm bẩm: “Ngươi muốn để bọn ta tấn công chỗ nào?”
Ở phía trước hắn ta, toàn bộ lũ quái vật hoang cổ trên khắp chiến trường đều đã biến mất.
Đúng vậy, sạch sẽ, không còn một mống, giống như đã bốc hơi khỏi nhân gian, hoàn toàn không tìm thấy tung tích.
Mặt đất bao la bát ngát, trống rỗng, không nhìn thấy bất kỳ một vật sống nào.
Những giây phút khốc liệt nhất của chiến tranh đã dừng lại.
Nhất tộc Hoang Cổ bị giết sạch.
Cùng lúc đó, Thiên kiếm sắp được chế tạo xong.
Ngoài Tiên vương ra, tất cả đại tu sĩ đều đã chạy tới tiền tuyến.
Bọn họ bay đến trước người khổng lồ bất diệt, nhìn vô số hồn khí sau lưng nó, cùng với chiếc lệnh bài Tiên vương kia.
Từ trong miệng người khác, bọn họ biết được quái vật này vốn là một tu sĩ nhân tộc.
Nó đã biến thành quái vật có sức mạnh vượt qua sức tưởng tượng.
Trên tay nó còn cầm chiếc lệnh bài thứ thiệt.
Nó đã giết sạch toàn bộ nhất tộc Hoang Cổ!
Đã như vậy, đương nhiên nó là người của mình.
Nhưng sao mình chưa từng gặp nó bao giờ?
Các tu sĩ đang yên lặng suy nghĩ, người khổng lồ bất diệt do Cố Thanh Sơn hoá thành đã cúi mình, nhanh chóng hỏi mấy vị tu sĩ:
"E là thiên giới nguyên thủy không thể ở lại lâu, mấy người đã chuẩn bị nơi cho mình đến chưa?"
"Sao lại phải hỏi cái này?" Một đại tu sĩ hỏi.
"Bởi vì trận chiến kế tiếp, các ngươi sẽ không thể đối phó nổi."
Người khổng lồ bất diệt ngẩng đầu nhìn bầu trời một cái.
Sự tồn tại khủng khiếp ẩn núp trong tầng mây kia đã dừng việc tranh đấu lại.
Mấy đại tu sĩ theo ánh mắt của hắn nhìn lên, sắc mặt lập tức căng thẳng.
Bọn họ đều có linh giác nhạy bén trong người, ít nhiều có thể cảm nhận được hai sự tồn tại trong đám mây kia đáng sợ cỡ nào.