Thân là ma vương, cái gì cũng bị vợ quản nghiêm ngặt, ngay cả nhà cũng không được về, tiền cũng phải nộp hết lên... dĩ nhiên, chuyện ở vế sau còn hiểu được.
Nhưng rõ ràng ma nữ đã hoàn toàn khống chế ma vương, nắm Ma giới này trong tay, trả lại cho ma vương Tà Kỳ một cái sừng.
Đây cũng không phải là chuyện gì lạ nữa.
Cố Thanh Sơn cũng không nói nhảm nhiều, phi kiếm thoáng hiện trong hư không, chém một nhát ở giữa không trung.
Giữa máu thịt tung bay, cả tòa cung điện bị cắt ra.
Thân là tu sĩ Loạn Tinh cảnh, linh lực trên người Cố Thanh Sơn đã trở nên không gì bì nổi.
Khi hắn vận kiếm quyết, có lượng sức mạnh khổng lồ tràn vào phi kiếm, hóa thành bí kiếm uy thế vô cùng.
Mấy tên ma quỷ may mắn còn sống sót bị loại sức mạnh cường đại này trấn áp, không khỏi lui sang một bên.
Một giọng nữ giận giữ vang lên.
"Là tên khốn kiếp nào dám động vào cung điện của ta?"
Xa xa sâu trong cung điện, một bóng hình thướt tha nhảy lên không trung bay về phía bên này.
Ma nữ.
Động tĩnh lớn như vậy cuối cùng đã quấy rầy đến ả.
Ma nữ hạ xuống đối diện Cố Thanh Sơn, tức giận gầm hét lên: "Hoá ra là tên vô dụng nhà ông, lại dám hủy diệt cung điện, ông muốn chết phải không?"
Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói: "Ta là ma vương của giới này."
Ma nữ giễu cợt nói: "Ông cảm thấy ngoài bản thân ông ra, còn ai xem ông là ma vương không?"
Cố Thanh Sơn liếc ả một cái.
Tốc độ liếc vô cùng nhanh?
Trên người ma nữ hiện lên mấy vật báu hộ thân, nhưng hoàn toàn không kịp phản ứng và phát huy tác dụng.
Trên mặt ma nữ vẫn còn đọng lại vẻ khinh thường sâu đậm, cả cái đầu rơi xuống mặt đất.
Người không đầu ngã nhào xuống đất.
Cố Thanh Sơn nhìn chăm chú thi thể ma nữ, đợi một hồi.
Sương mù màu xám tro từ trên thi thể bốc lên, ghép thành một hàng chú văn ngắn gọn.
Chú văn đột nhiên biến mất, giống như trong hư không có thứ gì đã bắt lấy nó.
Mấy chục hàng sương mù từ trên trời ập xuống, hạ xuống bao quanh thi thể của ma nữ.
Một bàn tay khô héo thò ra, nắm lấy tóc ả, nhấc cái đầu lên.
Quỷ vương Ác Cốt.
Gã mọc ra đôi cánh màu trầm, thân hình thon dài, mặt mũi khô cằn.
"Đáng tiếc, cứ thế đột nhiên bị giết chết, ngay cả thời gian chạy tới cứu ngươi cũng không kịp."
Quỷ vương Ác Cốt chăm chú nhìn dung mạo mị hoặc của ma nữ, tiếc hận thở dài nói.
Cố Thanh Sơn nhìn gã, lại nhìn sang những tên tuỳ tùng hùng mạnh ở xung quah, ho nhẹ một tiếng:
"Vô cùng cảm ơn ngươi có thể tới đây, bớt đi cho ta không ít phiền toái, cho nên nếu như ngươi đã tưởng niệm xong rồi, mời xoay người lại, ta có một cuộc giao trổi cần bàn với ngươi”
Thế nhưng tầm mắt của Quỷ vương Ác Cốt không hề nhìn thẳng vào hắn, mà thất thần nhìn đầu của ma nữ một hồi.
Hồi lâu, gã mới chậm rãi nói: "Toàn bộ Ma giới này đều là của ta, ngươi có gì để trao đổi với ta?"
Cố Thanh Sơn đáp: "Hãy giao Ngũ Hành Chi Nguyên của ma giới Ác Cốt cho ta, để ta sử dụng."
Quỷ vương Ác Cốt cuối cùng cũng nghiêng đầu nhìn về phía hắn, thử dò xét nói: "Ngươi thay vị đại nhân nào truyền lời? Hay là nói, có người muốn cướp lấy Ma giới của ta?"
"Không." Cố Thanh Sơn nói: "Thực ra là ta muốn trao đổi với ngươi."
"Ngươi?"
Quỷ vương Ác Cốt tựa như lần đầu tiên quen biết hắn, quan sát trên dưới hồi lâu mới hỏi tùy tùng bên người: "Là ta đang nằm mơ, hay là ma vương Tà Kỳ đáng thương bị điên rồi?"
Các tùy tùng ha ha cười lớn.
Một tên ma vương hèn yếu cực điểm, lại dám tìm quỷ vương Ác Cốt muốn căn nguyên của Ma giới, ngoài bị điên ra thì còn cách giải thích nào khác?
Cố Thanh Sơn thành khẩn nói: "Ta rất nghiêm túc, bây giờ ngươi có thể dùng Ngũ Hành Chi Nhuyên của quỷ giới Ác Cốt để đổi lấy tính mạng của mình."
Đang lúc nói chuyện, trong đống đổ nát của cung điện bỗng nổi lên một trận gió nhẹ.
Những ngọn gió này vây quanh đám ma quỷ, dần dần tạo thành một vòng vây không thể xuyên thấu.
Gió vô hình, vô chất, không một kẽ hở.
Vô số kiếm mang vụn vặt tích góp lại thành gió, bao lấy một con ma quỷ, chỉ trong nháy mắt đã đâm chém ngàn nhát.
Đám ma quỷ chỉ thấy nó bị ngọn gió chạm nhẹ, lập tức biến mất tại chỗ.
Trong không khí chỉ còn lại mùi máu tanh nhàn nhạt.
Gió đã lớn hơn.
Gió thổi lất phất trên người đám ma quỷ, khẽ rít gào bên tai chúng, cuốn sạch bốn phương tám hướng, bao phủ mỗi một mảnh không gian.
Cố Thanh Sơn buông tay nói: "Ngươi xem, ta hoàn toàn có thể giết chết thủ hạ của ngươi, nhưng bây giờ ta chỉ lấy mạng một con quỷ, điều này đã bày tỏ được thành ý, xin hãy nghiêm túc cân nhắc lời đề nghị của ta."
Quỷ vương Ác Cốt đứng ở nơi đó, cả người bị gió lạnh thổi lất phất, trái tim chìm vào đáy cốc.
"Đây là kiếm thuật, chẵng lẽ ngươi là một tu sĩ?" Gã gầm nhẹ nói.
Cố Thanh Sơn thò một ngón tay ra.
Đầu ngón tay của hắn có sấm sét phát sáng chói mắt không ngừng nhấp nháy.
Quỷ vương Ác Cốt ngẩn ra.
"Sức mạnh của Lôi Linh, ngươi không phải là Nhân tộc..." Nó như đang suy nghĩ điều gì đó nói.
Cố Thanh Sơn đáp: "Xin lỗi, ta không có quá nhiều thời gian để ngươi suy nghĩ vấn đề này, mười giây cuối cùng."
Quỷ vương Ác Cốt nhìn chằm chằm hắn, trầm giọng nói: "Ta cần thêm nhiều thời gian để suy nghĩ."
"Được rồi." Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói.
Vừa dứt lời.
Tâm kiếm động.
Thần hồn của quỷ vương Ác Cốt đều bị con ngươi đầy kiếm ý của Cố Thanh Sơn đe doạ, không khỏi ngừng lại một hồi
Phi kiếm vung lên.
Chỉ một thoáng, ánh sáng rét lạnh của kiếm Lục Giới Thần Sơn đã cắm ở trên ngực ma vương Ác Cốt.
Sức mạnh lôi linh của Cố Thanh Sơn truyền ra...
Kinh Mộng!
Cả người quỷ vương Ác Cốt cứng đờ, rơi vào cảnh trong mộng dài năm giây ngắn ngủi
Đùng!
Kiếm phong mãnh liệt từ trên trời hạ xuống, hoàn toàn bao lấy quỷ vương Ác Cốt.
"Ồ a a a a a a!"
Quỷ vương Ác Cốt phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
Vào lúc này, trong tay quỷ vương Ác Cố vừa mới bắt lấy một cây quyền trượng được ánh sáng u tối bao quanh trên dưới.
Gã tựa như đang chuẩn bị phát động một thuật pháp khủng khiếp nào đó.
Nhưng kiếm phong sẽ không bỏ qua cho nó!
Tiếng rít gào của gió lớn rất nhanh đã chìm ngập cả tiếng thét của quỷ vương, cuốn cả những tên tuỳ tùng kia vào trong đó.
Trong nháy mắt.
Hết thảy tan thành mây khói.
Tứ chi của quỷ vương Ác Cốt đã không thấy.
Cả người nó đầy máu nằm trên đất, trong mắt toàn là sự sợ hãi.
Cố Thanh Sơn đứng tại chỗ, nhẹ giọng nói: "Đã qua bốn giây, ngươi còn sáu giây nữa để lấy lại mạng mình"
...
Quỷ vương Ác Cốt nhặt về một cái mạng, lập tức trở lại Ma giới Ác Cốt.
Trong tay Cố Thanh Sơn lại có thêm năm đốm sáng đủ màu sắc.
Màu xanh là sấm sét, màu trắng là ánh sáng, màu đen là bóng tối, vô hình nhưng không ngừng phát ra tiếng động là âm thanh, màu tím là gió.
Khác với ngũ hành của Nhân tộc, Ngũ Hành Chi Nguyên của Ma giới không phải kim mộc thuỷ hoả thổ, mà là Phong, Lôi, Quang, Ám, Âm.
Rất nhanh, những ngũ hành kia đều bị Cố Thanh Sơn dùng Thần Niệm in lên dấu ấn của mình.
Hắn lợi dụng phương pháp luyện khí thao túng linh lực, thành thục kéo dài các căn nguyên ngũ hành đặc biệt thành một tuyến dài, sau đó nối liền lại.
Lặp đi lặp lại như vậy mấy lần, một sợ dây dài toả ra ánh sáng ngũ sắc đã sinh ra.
Trên giao diện làm việc của Chiến Thần hiện ra từng hàng chữ đom đóm nhỏ.
[Ngài đã nhận được một sợi dây pháp tắc.]
[Đây là sợi dây pháp tắc của một Ma giới nhỏ bé nào đó sau khi Ma Giới Nguyên Thuỷ sụp đổ.]
[Nếu ngài đem nó đến thế giới khác, như vậy thế giới nhỏ bé này sẽ bị sợi dây pháp tắc kéo qua đó, dần dần dung hợp với thế giới khác thành một thế giới mới.]
Cố Thanh Sơn thỏa mãn thở dài.
"Công tử, ngài muốn dung hợp mảnh vụn của hai Ma giới?" Sơn Nữ hỏi.
"Phải, nhưng ta không xác định được chuyện này có lợi cho ta không." Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ suy tư đáp: "Hai giới dung hợp, sinh linh chủ giới trong đó sẽ trở nên mạnh mẽ, công tử sợ rằng quy luật dung hợp thế giới sẽ không có tác dụng gì với một người ngoài như ngài sao?"