Nếu Cố Thanh Sơn đã hóa thành băng thần, thì nhất định phải học kỹ năng của nó, nếu không sẽ để lộ sơ hở.
Trên giao diện Chiến Thần, biểu tượng đại biểu cho kỹ thuật Chiến Thần sáng lên.
[Phát hiện đồ vật: Trường trượng băng sương.]
[Ngài không thể lĩnh hội được kỹ năng của thần tộc từ món đồ này]
Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói: "Tại sao?"
[Đã nhận mười điểm hồn lực, bởi vì kỹ thuật Chiến Thần của ngài còn chưa thăng cấp, cho nên không thể lĩnh hội được kỹ năng mà thần linh bắt chước loài người sáng tạo ra.]
"..."
Tiếng giao đấu ở phương xa đã nhỏ dần, âm thanh của chúa tể Hoang Cổ vang khắp bốn phương.
[Đám ngu xuẩn, các ngươi hãy nhớ kỹ lần dạy dỗ này]
Ùng ùng...
Mặt đất chấn động.
Hai thế giới bắt đầu chia cắt.
Thời gian không còn nhiều!
Cố Thanh Sơn cắn răng, không thể làm gì khác hơn nói: "Tôi bỏ ra một triệu hồn lực, thăng cấp kỹ thuật Chiến Thần."
[Đã nhận được một triệu hồn lực, kỹ thuật Chiến Thần đã thăng cấp xong.] Hệ thống nói.
“Thăng cấp nhanh như vậy ư?”
[Dĩ nhiên, hệ thống đã chuẩn bị ổn thỏa từ lâu.]
"Nhưng sao tôi cảm giác hệ thống không có thay đổi gì?" Cố Thanh Sơn nghi ngờ hỏi.
Hệ thống ngừng một lát.
Chỉ thấy trên giao diện Chiến Thần, biểu tượng của kỹ thuật Chiến Thần giật giật.
[Nhìn thấy không? Bây giờ biểu tượng biết nhảy rồi.] Hệ thống nhàn nhạt đáp.
“... Được rồi, bây giờ tôi muốn lĩnh hội kỹ năng của những thần linh kia!” Cố Thanh Sơn nói.
Trên giao diện Chiến Thần, lập tức có từng hàng chữ đom đóm nhỏ hiện ra.
Kỹ năng thần linh mà thần Băng Sương Giá Rét sương và giá rét đã thi triển ra, tất cả đều xuất hiện ở phía trên.
Đáng tiếc những kỹ năng này không coi là nhiều, hơn nữa mỗi một cái đều rất hữu dụng, Cố Thanh Sơn không hề muốn bỏ đi bất kì một cái nào trong đó.
Hắn chăm chú nhìn giao diện, cẩn thận nói: "Tôi muốn hỏi một câu nữa, sau khi những kỹ năng này được tôi nắm giữ, có thể lưu giữ lại chứ."
[Dĩ nhiên có thể, ngài sẽ luôn giữ được những kỹ năng này, có điều khi ngài là loài người, do việc nắm giữ ngũ hành không mạnh bằng thần linh, cho nên uy lực của chúng sẽ giảm xuống không ít]
Cố Thanh Sơn thở phào một hơi.
Chỉ cần có thể nắm giữ là được, hắn không muốn lặp lại tình huống như hoá xà đó nữa.
"Bỏ ra hồn lực, lĩnh hội toàn bộ." Hắn nói.
[Ngài chắc chắn?] Hệ thống hỏi.
[Chắc chắn.]
...
Chốc lát.
Việc lĩnh hội đã hoàn thành.
Lần này, Cố Thanh Sơn đã trở thành thần Băng Sương Giá Rét sương và giá rét danh xứng với thực.
Nhưng trông hắn vẫn không có vẻ gì là vui lắm, ngược lại hơi mang vẻ rầu rĩ nhàn nhạt.
Bởi vì trên giao diện Chiến Thần, con số nào đó gần như đã bằng không.
[Hồn lực ngài còn dư lại là: 5/600.]
Một đồng tiền bằng đồng không ngừng xoay vòng giữa không trung.
Lúc nó rơi xuống, được một bàn tay tiếp lấy.
Hình Nhân Ánh Sáng.
Nó nắm đồng tiền, cẩn thận cảm thụ sức mạnh trong đó biến hóa.
"Như thế nào?" Thần linh Kim Diễm ở bên cạnh hỏi.
"Đồng tiền đã hồi phục năng lực, có thể sử dụng." Hình Nhân Ánh Sáng khẽ gật đầu nói.
"Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta lập tức lên đường."
Thần linh Kim Diễm gấp gáp nói.
Hình Nhân Ánh Sáng nắm tiền cổ trong tay, nghiêm túc nói: "Không cần quan tâm đến những gì ở trong bóng chồng kia, mục đích duy nhất của chúng ta là tìm ra người kia... bắt hắn, hoặc là giết hắn."
"Dĩ nhiên."
Thần linh Kim Diễm nói.
Lúc này Hình Nhân Ánh Sáng mới gật đầu một cái, kích hoạt đồng tiền kia.
Một luồng sức mạnh từ trên đồng tiền dâng trào, bao lấy nó và thần linh Kim Diễm.
Vù...
Dưới dự dẫn dắt của đồng tiền, thần linh Kim Diễm và Hình Nhân Ánh Sáng xuyên qua thời không đầy sương mù kéo dài, vượt qua vô số bóng chồng ngắt quãng của thời thượng cổ, cuối cùng lao vào trong bóng chồng của thời đại nào đó.
Thiên giới nguyên thủy.
Hai tia sáng chói mắt đột nhiên xuất hiện tại nơi nào đó trên mặt đất.
Thần linh Kim Diễm.
Hình Nhân Ánh Sáng.
Hai người rơi vào trong một vùng hoang tàn.
"Đây là thời đại nào?”
Thần linh Kim Diễm quan sát xung quanh, hỏi.
"Tìm đại một thần cung, hỏi cái là biết." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
Hai người phóng lên cao, bay đến tận đỉnh mây xanh, đáp xuống vùng hư không trong suốt nào đó ở tận chỗ cao nhất trên bầu trời.
Cơ thể bọn họ dần dần trở nên hư vô, giống như đi vào một mảnh không gian khác.
Một lát sau.
Hình Nhân Ánh Sáng và thần linh Kim Diễm lại xuất hiện lần nữa.
"Thần cung không có một bóng người, ở trong lịch sử, thời điểm như vậy cũng không nhiều." Thần linh Kim Diễm nói.
"Đúng vậy, chúng ta đến vùng phụ cận một môn phái của loài người xem tình hình." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
Bọn họ thoáng dừng lại trên trời, sau đó cảm ứng được gì đó.
"Hướng đông nam, linh lực đã hình thành nên rất nhiều trận liệt có quy luật, hẳn là một tên tu sĩ nhân tộc nào đó đang bày pháp trận”
"Đi."
...
Thần linh Kim Diễm nhìn tu sĩ nhân tộc ở phía dưới, nói: "Nói như vậy, Tiên cung Lưu Nguyệt đã bị tiêu diệt?"
"Đúng, thần thượng." Một tên tu sĩ nhân tộc cung kính nói.
Hình Nhân Ánh Sáng hỏi: "Tiền tuyến có báo tin gì về không?"
Nhân tộc tu sĩ nói: "Hôm nay là quyết chiến, tất cả thần linh đều đến tiền tuyến, những người mạnh nhất trong nhân tộc đều đã đi cả."
Thần linh Kim Diễm cùng Hình Nhân Ánh Sáng liếc nhau một cái.
Bọn họ đã biết đây là thời gian nào trong lịch sử.
"Tốt, ngươi có thể đi." Hình Nhân Ánh Sáng nói.
Tu sĩ nhân tộc cung kính hành lễ, chuẩn bị rời đi.
"Chờ một chút!" Thần Kim Diễm gọi hắn ta lại.
"Ta hỏi ngươi, gần đây có xảy ra chuyện kì lạ nào không?" Ông hỏi.
"Chuyện kì lạ? Ý của ngài là..." Tu sĩ mông lung hỏi.
Lúc này thần linh Kim Diễm mới ý thức được mình quá nóng vội.
"Không có gì, ngươi đi đi." Ông xua tay một cái nói.
Người nọ lại hành lễ lần nữa sau đó bay về phương xa.
Hình Nhân Ánh Sáng lắc đầu nói: "Muốn tìm chuyện lạ, cần gì phải hỏi những người thuộc về bóng chồng của thời đại, chúng ta rất rõ trong lịch sử đã xảy ra những gì, nếu có bất kỳ chuyện gì lệch khỏi lịch sử, vậy thì nhất định là do tên nhân tộc kia gây ra”
"Đúng, là ta nóng lòng, loại chuyện này dựa vào chính chúng ta là có thể làm rõ ràng." Thần linh Kim Diễm nói.
"Ông cảm thấy chúng ta nên làm gì bây giờ? Đến tiền tuyến sao?" Hình Nhân Ánh Sáng hỏi.
"Đúng, nhưng chúng ta phải cẩn thận một chút."
"Tại sao?"
"Mặc dù là bóng chồng của thời đại, nhưng thời gian này vô cùng nguy hiểm." Giọng nói của Thần linh Kim Diễm có gì đó không được tự nhiên.
Hình Nhân Ánh Sáng hỏi: "Ý ông là... chúa tể thượng cổ?"
Thần linh Kim Diễm bổ sung nói: "Còn có cái mâu đó."
Ông ta tiếp tục nói: "Ở thời gian này, ta là thần linh chưa từng xuất hiện, ngươi là tập hợp của ý chí chưa từng xuất hiện, ngươi đoán nếu như chúa tể hoang cổ phát hiện chúng ta, gã sẽ làm thế nào?"
Hình Nhân Ánh Sáng ngừng một lát.
Nó lẩm bẩm nói: "Đúng vậy, chúa tể hoang cổ đã từng nhận ra kế hoạch của nhất tộc chúng ta
Chúng ta hoàn toàn không biết gã làm sao phát hiện ra lục đạo luân hồi."
Thần linh Kim Diễm nói: "Cho nên bây giờ chúng ta đi tới đó sẽ vô cùng nguy hiểm."
Nói tới đây, liền bị bầu không khí yên lặng thay thế.
Đây là lịch sử được thần tộc và tộc hoang cổ cùng nhau ghi lại.
Đối với tất cả thần linh mà nói, đây là một loại sợ hãi đến tận xương tuỷ.
Dù mấy chục ngàn năm đã trôi qua, thần linh Kim Diễm cũng không cảm thấy mình có thể đối mặt với chúa tể hoang cổ.
Một lát sau.
Thần linh Kim Diễm nói: "Nhưng dù sao chúng ta cũng tới để bắt người, cho nên vẫn phải đi."
Hình Nhân Ánh Sáng đồng ý nói: "Lỡ như tên tiểu tử kia lại chạy tới Ma giới, chúng ta muốn tấn công Ma giới vẫn cần rất nhiều người."
Thần linh Kim Diễm đáp: "Sau khi chúng ta tới đó nên ở vùng phụ cận với tiền tuyến trước để ẩn núp, khi đã chắc chắn thế giới hoang cổ và thiên giới bị chia cắt, rồi mới đến tụ họp với những thần tộc khác”
"Tại sao lại gấp như vậy?" Hình Nhân Ánh Sáng hỏi.
"Tiểu tử kia rất nhanh nhẹn, ta mơ hồ cảm giác được có gì không ổn" Thần linh Kim Diễm nói: "Chuyện giống như ngươi nói trước đó vậy, chúng ta không cần quan tâm đến bóng chồng của lịch sử này, chúng ta phải lấy được sự phối hợp hết mình của tất cả thần linh, tìm ra tên nhân tộc kia trong thời gian nhanh nhất."