Chúa Tể Chi Vương

Chương 292: Phá vỡ cục diện



Trong quảng trường tầng thứ hai, Đào Phiến phi tặc đạt được Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, lực áp hai cường giả Chân Linh Cảnh, thậm chí dùng thực lực một người kềm chế cả toàn trường!

Đại bộ phận những vật bồi táng bên trong quan tài thủy tinh cơ bản đều bị hai người bọn thanh niên cẩm bào đoạt được.

Chính vì nguyên nhân Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến vẫn chưa chính thức luyện hóa nhận chủ, bằng không, Đào Phiến phi tặc có lẽ đã đánh trọng thương, thậm chí là diệt sát hai cường giả Chân Linh Cảnh rồi.

- Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng không chống đỡ không được bao lâu nữa rồi!

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.

Hắn đứng ở bên cạnh cửa vào thông đạo tầng thứ ba phía Đông, cũng không có chút xem thường vọng động nào cả.

- Triệu Phong! Ngươi còn không mau tới đây hỗ trợ?

Bích lão gia thấy Triệu Phong đứng đó, cất cao giọng gọi một tiếng.

- Tiểu tử lam mao, nếu như chúng ta thất thủ, ngươi cũng đừng mơ tưởng sống yên ổn!

Trong mắt Tàn Huyết Ngốc Ưng chợt lóe một tia hàn mang.

Thực lực của Triệu Phong là mạnh nhất dưới ba cường giả Chân Linh Cảnh.

Thời điểm khi còn ở tầng thứ nhất, hắn bằng vào thực lực một người, độc chiến hơn nữa còn chiến thắng ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, tư thái cường đại bễ nghễ đến mức nào?

Nếu như Triệu Phong chịu xuất thủ, ít nhất cũng tương đương với sức chiến đấu của một nửa cường giả Chân Linh Cảnh, tuy rằng không nhất định có thể xoay chuyển cục diện, nhưng ít nhất cũng có thể giảm bớt một nửa áp lực cho hai người Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng.

Triệu Phong vẫn đứng yên tại chỗ, giống như một khúc gỗ vậy, không có chút phản ứng nào cả.

- Ha ha ha… tiểu tử lam mao, mặc kệ ngươi có giúp bọn hắn hay không, ta nhất định sẽ xé tan ngươi làm trăm mảnh!

Thanh niên cẩm bào cười lạnh một tiếng, giương mắt nhìn về phía Triệu Phong, trong mắt toát ra sát khí lạnh lẽo cùng cực.

Thời điểm ở tầng thứ nhất, Đào Phiến phi tặc sớm đã hận Triệu Phong đến thấu xương.

Nếu như không có Triệu Phong, hắn hơn phân nửa là đã nắm trong tay món đại sát khí Bách Hoa Nang, đủ để diệt sát toàn trường, độc chiếm toàn bộ Bảo tàng Thủy Nguyệt rồi!

- Đào Phiến phi tặc này, thật sự bá đạo!

Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại.

Mặc kệ Triệu Phong có giúp hai phương còn lại hay không, đối phương cũng sẽ không buông tha cho hắn.

Bởi vậy có thể thấy được, Đào Phiến phi tặc có lòng tin tưởng tuyệt đối, nắm trong tay Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, hắn hoàn toàn đủ khả năng áp chế toàn trường!

- Hừ! Hai tên gia hỏa phiền phức này kiên trì không thêm được bao lâu nữa! Đợi lát nữa sau khi đánh trọng thương bọn chúng, ta bỏ ra thêm chút thời gian, luyện hóa thành công Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, lúc đó diệt sát những tên này căn bản dễ như trở bàn tay!

Gã thanh niên cẩm bào gần như nắm chắc thắng lợi trong tay.

Thực lực của hắn đứng ở một đỉnh cao tuyệt đối tại nơi này, còn sợ biến cố nào có thể xảy ra nữa chứ?

Lời ấy của Đào Phiến phi tặc vừa nói ra, Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng nhất thời mừng rỡ.

- Triệu Phong! Đào Phiến phi tặc căn bản sẽ không buông tha cho ngươi!

- Còn không mau mau tới đây giúp chúng ta?

Hai cường giả Chân Linh Cảnh là Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng đều cảm thấy thế cục lúc này tràn ngập nguy cơ.

Ngay cả Bích Xảo Ngọc đang đứng một bên quan chiến, cũng nhịn không được, nói:

- Triệu đại ca, van cầu ngươi, hỗ trợ chúng ta đi! Nếu như để tên tặc đồ này đắc thủ, chắc chắn sẽ khiến thiên hạ đại loạn! Ngươi nhất định phải ngăn cản hắn!

- Ừm!

Triệu Phong khẽ gật đầu.

Dứt lời, hắn vung tay lên.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu tay cầm một sợi roi toàn thân huyết văn ngân sắc, ở giữa không trung phóng vọt ra.

Triệu Phong khẽ liếc mắt nhìn một cái, Tiểu Tặc Miêu liền huy động Huyền Xà Huyết Tiên, gia nhập vào trong trận doanh tranh đoạt bảo vật hỗn loạn.

Tiểu Tặc Miêu luận về tính linh hoạt phi thường bất phàm, cộng thêm thuật ẩn độn siêu tuyệt, ngay cả cường giả Chân Linh Cảnh cũng không thể nào điều tra ra được.

Thân thể nhỏ cỡ bàn tay của nó chớp động trong không trung mấy cái, liền tham dự vào trong tràng tranh đoạt bảo vật.

- Ngũ Hành Duệ Tinh!

Ba người bọn lão đạo thanh bào, nữ tử váy hoa, Gia chủ Bích gia đang tranh đoạt lẫn nhau một khối tinh thạch ngũ sắc.

Ngũ Hành Duệ Tinh này, chính là một món vật liệu vô cùng quý hiếm, dung nhập vào bất cứ một món Thần binh nào, cũng đều có thể gia tăng uy lực và phẩm chất.

Một khối Ngũ Hành Duệ Tinh có thể khiến một kiện Thần binh Linh cấp Hạ phẩm gia tăng uy lực thêm nửa cấp. Nếu lại phối hợp thêm với một vài vật liệu khác, thậm chí có thể tăng lên cấp bậc Thần binh Linh cấp Trung phẩm.

Nếu là Thần binh Phàm cấp Cực phẩm, ví dụ như thanh La Hầu Cung của Triệu Phong, thêm vào một khối Ngũ Hành Duệ Tinh, chắc chắn có thể gia tăng lên tới cấp bậc Thần binh Linh cấp!

Giá trị của khối vật liệu này so với Thần binh Linh cấp bình thường còn cao hơn một chút.

Vụt!

Đột nhiên, một sợi roi giống như một con rắn huyết sắc chói mắt chợt từ đâu lóe lên, cuốn khối Ngũ Hành Duệ Tinh kia đi mất.

- Tiểu Miêu sủng muốn chết!

- Trả Ngũ Hành Duệ Tinh lại cho ta!

Nữ tử váy hoa và lão đạo thanh bào nhất thời kinh hãi rống to.

Nhưng mà trong khoảnh khắc, ánh mắt hai người liền sáng ngời lên.

Trong tay Tiểu Tặc Miêu không chỉ có Ngũ Hành Duệ Tinh, mà còn có cả Huyền Xà Huyết Tiên giá trị liên thành nữa!

- Chỉ cần diệt sát con mèo nhỏ này, liền có thể đồng thời đạt được Huyền Xà Huyết Tiên và Ngũ Hành Duệ Tinh!

- Giá trị của hai món vật phẩm này, có thể so sánh được với Bách Hoa Nang!

Ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh nhất thời đều đánh về phía Tiểu Tặc Miêu.

Bọn họ tự nhận mình không phải là đối thủ của Triệu Phong, nhưng mà đối phó với một đầu Miêu sủng của hắn, như vậy không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?

Vụt vụt!

Tiểu Tặc Miêu nhe răng nhếch miệng, cười nhạo hết sức hèn mọn, thân ảnh ở trên không trung lúc ẩn lúc hiện.

Thời điểm khi nó tiến hành ẩn độn, ngay cả linh thức của cường giả Chân Linh Cảnh cũng không thể nào phát hiện ra.

Tình hình như vậy, khiến cho sắc mặt Đào Phiến phi tặc nhất thời trầm xuống, giống như vừa đớp phải một con ruồi vậy!

Một người một mèo này, cướp bảo vật vô số, quả thật là tham lam vô độ, đáng tru sát ngàn vạn lần!

Đào Phiến phi tặc âm thầm hạ quyết tâm, một lúc nữa phải lợi dụng cơ hội, xuất kỳ bất ý xuất thủ đánh chết Tiểu Tặc Miêu.

Dù sao, giá trị của Huyền Xà Huyết Tiên và Ngũ Hành Duệ Tinh cộng lại, đã tiếp cận Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến trong tay của hắn rồi, ngay cả cường giả Chân Linh Cảnh cũng phải đỏ mắt.

Băng sưu sưu!

Triệu Phong đứng ở đằng xa, thỉnh thoảng lại kéo động La Hầu Cung, hướng về phía Đào Phiến phi tặc bắn ra một hai mũi tên.

Công kích của hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể kềm chế Đào Phiến phi tặc, không tạo thành bất cứ thương tổn thực chất nào.

Nhìn thấy lực chú ý của mọi người đều đã bị Tiểu Tặc Miêu thu hút, Triệu Phong bất động thanh sắc, nhưng ánh mắt thì khẽ liếc về phía Hắc Vân đại sư đang đứng ở một góc quảng trường.

Mặc dù Hắc Vân đại sư cũng có tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh, nhưng Chân Linh khí chuyển hóa cũng chỉ chừng một, hai thành, cũng không am hiểu chiến đấu cho lắm.

Cho nên, hắn cũng giống như Bích Xảo Ngọc, đều tận lực né tránh khỏi vòng chiến.

- Đại sư, ta đối với tạo nghệ Cơ quan của ngài, kính ngưỡng đã lâu! Trong tay ta, có một tấm bản vẽ đến từ trong Thiên Cơ Truyền Thừa!

Môi Triệu Phong không chút cử động, thậm chí không hề sử dụng đến chân lực, nhưng thanh âm lại vang lên trong đầu của Hắc Vân đại sư.

Thần Linh Nhãn sau khi trải qua một tầng lột xác, tinh thần bí thuật tăng tiến, Triệu Phong liền có thể đem thanh âm thông qua phương diện tinh thần truyền đi.

- Thiên Cơ Truyền Thừa?

Hắc Vân đại sư có chút sửng sốt.

Trong Tứ Đại Truyền Thừa của Đại lục, Thiên Cơ Truyền Thừa chính là bài danh đệ nhất, cổ xưa nhất, thần bí nhất.

Trên Đại lục hiện tại, có rất ít những bản vẽ xuất phát từ Thiên Cơ Truyền Thừa, không phải nghi ngờ, chúng chính là xuất phát từ một nền cấp bậc văn minh viễn siêu trình độ hiện tại của Đại lục.

- Tiểu Miêu sủng, nhận lấy cái chết!

Đào Phiến phi tặc quát lớn một tiếng, thanh Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến trong tay vung lên, một đạo sóng nước hình quạt phiếm động một tia hàn ý nhè nhẹ bắn thẳng về phía Bích lão gia.

Thình thịch!

Bích lão gia liền bị một quạt này bức lui về phía sau, Đào Phiến phi tặc lại phát ra tiếp đạo sóng nước hình quạt nữa, mang theo khí tức tử vong nồng đậm bắn thẳng về phía Tiểu Tặc Miêu.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu quay đầu lại, trên mặt nở nụ cười xảo trá, sau đó thân thể biến mất trong hư không!

Bản thân nó có khả năng phán đoán hung cát cực kỳ mạnh, thậm chí ngay khoảnh khắc Đào Phiến phi tặc vừa ra tay, nó đã làm xong động tác chuẩn bị lẩn trốn rồi.

- Con tặc miêu kia chạy trốn đâu mất rồi?

Tất cả mọi người đều mất đi bóng dáng của Tiểu Tặc Miêu!

Đào Phiến phi tặc lập tức triển khai linh thức quan sát. Hắn hoài nghi, Tiểu Tặc Miêu có thể nào đã bị một phiến của mình đánh tan thành một đám bụi bặm rồi không?

- Meo meo!

Lúc này Tiểu Tặc Miêu đã xuất hiện trên bả vai của Triệu Phong.

Triệu Phong chẳng biết từ lúc nào đã đứng cùng một chỗ với Hắc Vân đại sư, hơn nữa hai người còn đứng cách rất gần phiến đại môn thanh đồng ở phía Đông nữa!

- Hắc Vân đại sư!

Đào Phiến phi tặc đột nhiên ý thức được đại sự không ổn, liền vội vàng kinh hô một tiếng.

Giờ phút này, chỉ thấy sắc mặt Hắc Vân đại sư dại ra, đứng ngay trước mặt Triệu Phong.

Một tay của Triệu Phong đang đặt trên bả vai của Hắc Vân đại sư, khẽ mỉm cười, nói:

- Các vị cứ ở đây tranh đoạt, Triệu mỗ cáo từ đi trước, hẹn gặp lại tại tầng thứ ba!

Dứt lời, hắn lôi theo Hắc Vân đại sư, nhanh chóng phóng đi về phía đại môn thanh đồng ở phía Đông.

- Trời ơi!

Trong lòng mọi người đồng thời chấn động.

Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng hoàn toàn sợ đến ngây người, đều hít thật mạnh một ngụm khí lạnh.

Không ai chú ý tới, Triệu Phong từ lúc nào đã đứng bên cạnh Hắc Vân đại sư, tiến hành khống chế!

Vừa rồi, lực chú ý của tất cả mọi người đều bị Tiểu Tặc Miêu hấp dẫn, thậm chí ngay cả Đào Phiến phi tặc cũng đều đánh chủ ý trên Huyền Xà Huyết Tiên và Ngũ Hành Duệ Tinh trong tay Tiểu Tặc Miêu!

Hắc Vân đại sư bộ mặt dại ra, hoàn toàn không phản ứng chút nào, để mặc cho Triệu Phong kéo theo, tiến sát về phía đại môn thanh đồng.

- Tiểu tặc đứng lại!

Đáy lòng Đào Phiến phi tặc lạnh ngắt, kinh hãi rống giận.

Sau khi tiến vào Bảo tàng Thủy Nguyệt, hắn sở dĩ có thể nhiều lần chiếm được tiên cơ như vậy, công lao lớn nhất chính là nhờ vào Hắc Vân đại sư!

Cũng có nghĩa là, nếu kẻ nào có được Hắc Vân đại sư, chính là có thể cướp được tiên cơ.

- Tiểu tử, đứng lại!

Trong lòng Đào Phiến phi tặc nóng như lửa đốt, thúc giục Chân Linh khí, điên cuồng không thèm để ý hết thảy đánh nhanh về phía Triệu Phong.

Nhưng mà Triệu Phong sớm đã tính toán tốt khoảng cách, hắn cách đại môn thanh đồng cơ bản rất gần.

Vụt!

Triệu Phong gần như chỉ lóe lên một cái, lập tức đã phóng tới phía trước đại môn thanh đồng, nhanh chóng vươn tay, đặt lên trên chưởng ấn.

Ô…ô…ô…n…g oanh!

Đại môn thanh đồng nhanh chóng mở ra, phát ra một tầng ánh sáng màu xanh chấn động, giống như là dòng nước, bao vây Triệu Phong vào bên trong, thậm chí là bao phủ luôn cả Hắc Vân đại sư!

Chính bản thân Triệu Phong cũng không đi vào trước, mà đẩy mạnh Hắc Vân đại sư vào bên trong.

- Lưu lại cho ta!

Đào Phiến phi tặc điên cuồng hò hét, khí tức trên người gần như bạo tạc, trơ mắt nhìn thấy Triệu Phong dần dần tiến vào bên trong thông đạo tầng thứ ba.

Cho dù hắn dốc hết toàn lực, cũng chỉ có thể phát ra được một kích mà thôi!

Phốc ba!

Một đạo gợn sóng hình quạt khủng bố, không ngừng chấn động cao tần, đủ khiến một thanh Thần binh bình thường chấn nát thành phấn vụn phóng ra.

- Điện Chi Cầu!

Lực lượng huyết mạch của Triệu Phong bùng nổ, bên trong bàn tay ngưng hiện ra một viên điện cầu do vô số những vòng điện hoàn ngưng tụ lại tạo thành.

Một chiêu này chính là biến chủng của Điện Chi Hoàn, phạm vi bùng nổ mặc dù nhỏ hơn, nhưng uy lực thì càng mạnh hơn gấp bội.

Bồng! Oanh long!

Điện Chi Cầu chói mắt nhất thời oanh tạc ra, cùng với gợn sóng hình quạt chấn động cao tần kia va chạm một chỗ với nhau.

Ngay khoảnh khắc đó, đại môn thanh đồng cũng chớp lên một cái.

Hơn phân nửa thân mình của Triệu Phong đã lọt vào bên trong đại môn, về bản chất thì chỉ thừa nhận một nửa uy lực của một kích kia mà thôi.

Rắc! Ầm!

Đại môn thanh đồng nhanh chóng đóng lại, thân ảnh Triệu Phong cũng biến mất vô tung.

Ngay trước khi đại môn đóng lại, Triệu Phong vẫn còn nghe được thanh âm gầm gừ kinh khủng đến cực điểm của Đào Phiến phi tặc, toàn bộ quảng trường tầng thứ hai giống như đều chấn động lên.

o0o

- Thành công rồi!

Triệu Phong đưa tay lau đi vết máu trên khóe miệng mình.

Bên cạnh hắn, khuôn mặt hơi dại ra của Hắc Vân đại sư đã khôi phục lại bình thường, quay sang nhìn chằm chằm Triệu Phong:

- Hậu sinh khả úy!

Đại sư, hy vọng ngài không nên phảng kháng! Tin rằng chúng ta có thể hợp tác thuận lợi!

Triệu Phong thoáng mỉm cười.

Một đầu tóc lam của hắn từ từ yên tĩnh lại, Tiểu Tặc Miêu ngồi ở trên bả vai của hắn thì không ngừng khều khều mặt Triệu Phong, giống như đang kể công vậy.

Trong lòng Hắc Vân đại sư thì không ngừng rung động.

Gã thiếu niên này, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, tinh thần của mình liền dâng lên một loại ảo giác không thể nào phảng kháng được.

- Một chiêu này của ngươi, quả thật tàn nhẫn!

Hắc Vân đại sư thoáng chút tán thưởng, nhưng chợt thanh âm hắn khẽ chuyển:

- Nhưng mà ta đã trúng phải độc dược của Đào Phiến phi tặc, trong vòng nửa ngày mà không có giải dược, ta nhất định sẽ độc phát thân vong!

- Ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang trúng độc sao?

Triệu Phong nở nụ cười lạnh nhạt, trong tay có thêm một viên Linh đan nhỏ cỡ đầu ngón tay.

- Đây là… Bách Hóa Đan, giải dược độc môn của Thủy Nguyệt đại đạo!

Hắc Vân đại sư kinh hô thất thanh, vẻ mặt mừng như điên.

Khỏa Bách Hóa Đan này là lúc Triệu Phong ở tầng thứ nhất xông quan, đã đạt được một bình nhỏ, bên trong có chừng chục viên.

Vận mệnh ở cửa vào phía Đông chính là tốt nhất, chỉ có Triệu Phong mới có thể tìm được loại Thánh dược độc môn giải được bách độc thế gian như thế này.

Hắc Vân đại sư lập tức ăn vào Bách Hóa Đan, độc dược trúng phải trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng tan rã, độc tố bài trừ ra ngoài cơ thể.

- Cảm tạ ngươi! Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ toàn lực hiệp trợ ngươi đả thông con đường đi tới trung tâm tầng thứ ba!

Hắc Vân đại sư trịnh trọng nói.

- Chẳng qua…

Hắc Vân đại sư lại lộ ra một tia chần chừ:

- Ta có thể nắm chắc, giúp cho ngươi đầu tiên tiến vào trung tâm tầng thứ ba! Nhưng mà, thực lực và thủ đoạn của đám người Đào Phiến phi tặc kia, ngươi hẳn là biết rõ ràng!

- Yên tâm đi! Bắt đầu từ thời khắc này trở đi, cục diện do ta chúa tể!

Trong thanh âm của Triệu Phong tràn ngập một loại lực lượng to lớn có thể trấn định lòng người.
— QUẢNG CÁO —