Chung Cực Nhân Loại

Chương 49: Cuối Cùng Khảo Hạch!





“Rống!!!”
Đào Ngột vừa xuất hiện liền mang theo bạo ngược cùng huyết tinh khí tức, nó rống lên một tiếng giận giữ mà nhìn lấy Lục Dạ cùng Long Như Nguyệt khiến cả hai hơi nhíu mầy lại.
Thông thường yêu thú chỉ cần đạt đến Kim Đan cảnh là sẽ có được linh trí như con người, đến Thuế Phàm cảnh thì có thể hóa hình, đó là quy tắc của Tiểu Thiên Giới.
Trung và Đại Thiên Giới thì khắc nghiệt hơn, dù vẫn có được linh trí như cũ nhưng phải đến Tiên Vương mới có thể hóa hình.

Vậy mà con hung thú này không những không hóa hình mà trong mắt nó Lục Dạ và Long Như Nguyệt chỉ cảm thấy vô hạn đều là giết tróc ý niệm.
Đó cũng là điều nguy hiểm của Thượng Cổ Hung Thú, điên cuồng không có giới hạn.

Gần như không có thứ gì có thể khiến nó hoảng sợ.
“Hay lắm, để bổn đại gia dùng ngươi thử kĩ năng mới đi!”Lục Dạ cảm nhận khí tức cùng sát khí hung bạo tỏa ra từ Đào Ngột thì hắn lại đột nhiên cười lớn.
Long Như Nguyệt cũng là một mặt treo mỉm cười thú vị mà nhìn lấy Lục Dạ, nàng muốn xem thử hắn sẽ làm gì.

Còn về Đào Ngột thì phải công nhận nàng có phần kiên kị nó nhưng long tính kiêu ngạo không để cho Long Như Nguyệt biểu hiện ra ngoài, nếu thật sự đối chiến nàng cũng chắc chắn mình sẽ giết được nó, dù là sẽ phải trả giá khá lớn.
“Phù~!”
“Rống!”
Trong ánh mắt hiếu kì của Long Như Nguyệt, Lục Dạ thở sâu một hơi.

Khuôn mặt hắn trầm xuống khiến nàng không nhìn thấy được bất cứ biểu cảm nào của Lục Dạ, bất chợt Đào Ngột như cảm giác được cái gì đó xâm phạm nó thế là liền rống lên giận giữ cất bước định lao về phía Lục Dạ.
“Tích…..”
“Oành!!”
Bất chợt Lục Dạ liền ngẩng đầu lên, song đồng tử sắc giờ đã biến thành một màu đỏ thẫm, mái tóc vàng kim thì lại trong nháy mắt hóa đỏ dài đến tận ngang hông.

Ngay khi Lục Dạ ngẩng đầu lên, không khí trong tòa cung điện như đông cứng lại, một luồng khí tức bạo ngược không kém gì thậm chí là còn vượt qua cả Đào Ngột liền xuất hiện mà nhấn chìm cả vùng không gian.
Long Như Nguyệt đúng cạnh Lục Dạ cũng không nhịn được rùng mình ánh mắt 6 phần kinh ngạc 3 phần hiếu kì cùng 1 phần sợ hãi mà nhìn lấy Lục Dạ.
“Tam Đế Thiên Huyền Biến-Đệ Nhất Đế: Bạo Nghịch Chi Vương!!”

Không sai, đây chính là bí thuật Lục Dạ nhận được khi hệ thống thăng cấp vào lần trước.

Tam Đế Thiên Huyền Biến cho phép Lục Dạ mô phỏng lại hoàn toàn khí chất cùng tính cách của ba vị đại đế theo thứ tự là:
1/Chủ sát phạt: Bạo Ngịch Chi Vương.
2/Chủ thống trị: Chấp Chưởng Chi Vương.
3/Chủ nhân tâm: Thánh Hiền Chi Vương.
Ba loại trạng thái tương đương với ba loại khí chất cùng tính cách khác nhau, mỗi trạng thái lại có thể dùng cho mục đích khác nhau.
“Rống! Gào!!”
Không có nhiều thời gian suy nghĩ, Đào Ngột tuy tốc độ hơi biến chậm khi Lục Dạ tiến vào trạng thái Đệ Nhất Đế nhưng với bản tính vốn có thì nó vẫn hung tợn lao lên, đưa ra song trảo sắc bén vô về phía Lục Dạ.
“Haha, tốc độ của ngươi chậm quá đấy!”
“Rầm!!”
Chỉ trong chớp mắt khi Đào Ngột còn chưa kiệp phản ứng, Lục Dạ đã biến mất và xuất hiện sau lưng nó mà tung quyền.

Trong trạng thái Đệ Nhất Đế kết hợp với Tự Tại Cực Ý Công, khiến mái tóc Lục Dạ xen lẫn bạc cùng đỏ hai màu sắc, khí tức bạo ngược cùng tĩnh lặng hòa huyện với nhau.
“Tch, cứng quá!”
Cảm nhận bàn tay có phần tê dại cùng thân thể hoàn hảo không một vết xướt của Đào Ngột, Lục Dạ không nhịn được níu mày lẩm bẩm.

Một quyền lúc nãy đã là 7 phần sức mạnh của hắn rồi đấy, vậy mà một vết xướt nhẹ cũng không có.
“Như Nguyệt chắc chúng ta phải phối hợp đánh con hung thú này rồi!”
“Oa nha, chuyện thú vị như thế thì tất nhiên ta sẽ tham gia rồi!”
Cả hai nhìn nhau cười rồi cùng lúc quay qua nhìn Đào Ngột đã đứng lên kia.
“Rống!”
Đào Ngột thấy cả hai nhìn nó như con mồi liền cảm thấy bị xúc phạm mà rống lớn lên.

Xung quanh cơ thể nó vô số huyết sắc tiên lực cùng lúc hiện lên, Đào Ngột phi thân với tốc độ cực nhanh thậm chí còn gấp nhiều lần lúc nãy.
Nhìn Đào Ngột lao tới, Lục Dạ cùng Long Như Nguyệt nhìn nhau gật đầu.

Cả hai cùng lúc tách ra hai bên, cả hai ở hai bên cùng lúc ăn ý lao tới.
“Thiên Long Chiến Điển-Cuồng Long Quyền!”
“Phá Diệt Tử Thủ!!”
Đào Ngột đang theo quán tính lao nhanh tới nên không phòng bị mà trực tiếp nhận lấy song quyền của cả hai người từ hai bên.
“Grừ!!”
“Ầm!”
Cả hai cùng dồn sức đấm văng Đào Ngột vào vách tường cung điện.
Nhưng cả hai lại chẳng có tí nào gọi là vui vẻ cả, cảm nhận sự tê dại trên tay cùng với thứ cứng còn hơn cả sắt đá mà mình vừa đấm.

Lục Dạ và Long Như Nguyệt sắc mặt càng không tốt khi nhìn thấy Đào Ngột đứng lên.
Hai bên thân của nó tuy có vết lõm nhưng lại chỉ mờ nhạt rồi ngay lập tức hồi phục như cũ.
“Da của nó cũng quá cứng a! Rốt cuộc phải làm sao đây Lục Dạ?”Long Như Nguyệt khó chịu nhìn Đào Ngột, nàng ghét nhất chính là loại da dầy thịt béo như này.
“Trước tiên cứ thử tấn công nó tiếp đi!”Lục Dạ đưa ra ý kiến, hắn muốn thử xem con hung thú này da có thể cứng đến mức nào.
Cả hai nhìn nhau rồi lại lao lên, song quyền lưỡng cước liên tục vung lên.
Lục Dạ vung quyền đón nhận lấy Đào Ngột công kích trong khi đó Long Như Nguyệt lại từ mọi phía dồn damage nhưng tất cả đều là tốn công vô ích.
Lớp da của Đào Ngột cứ như có độ bền vô hạn vậy, dù bị cả hai người tấn công thì nó cùng lắm chỉ bị thương nhẹ mà thôi.

Thậm chí các vết thương kia còn chỉ trong nháy mắt khôi phục như cũ.
“Rống!!!”
Sau một hồi bị cả hai làm cho lây hoay ăn hành, Đào Ngột đột nhiên ngửa mặt lên mà rống lớn đầy giận giữ.

Hai mắt đỏ ửng như máu, xung quanh người nó Huyết sắc tiên lực đều bị thu hồi lại hết vào cơ thể.
“Đây là???”Nhìn Đào Ngột, Lục Dạ lại đột nhiên cảm thấy bất an.
“Không ổn, nó tiến vào cuồng hóa trạng thái rồi!!”Nguyệt nhi ngay lập tức xuất hiện, nàng nhìn Đào Ngột mà kinh hô.
“Cuồng hóa?”

“Đúng vậy, có vẻ nó bị chủ nhân cùng nàng đùa giỡn nãy giờ dẫn đến bạo tẩu mà tiến vào cuồng hóa trạng thái.

Trong trạng thái này Đào Ngột sẽ tấn công cực kì điên cuồng không phân biệt địch ta, thậm chí nó cũng không quan tâm cơ thể mình bị tổn thương gì mà chỉ nghĩ đến giết chết kẻ thù dù có mất mạng, ngoài ra sức mạnh cùng tốc độ của nó cũng sẽ được tăng lên rất nhiều!!”
Nghe Nguyệt nhi nói, Lục Dạ liền nhận ra sự việc nghiêm trọng.

Bởi vì Đào Ngột đang lao về phía Long Như Nguyệt với tốc độ thậm chí còn nhanh hơn hắn!!
“Như Nguyệt cẩn thận!!”
“Thuật Thức Phản Chuyển-Hách!!”
Ngay lập tức Lục Dạ liền xuất hiện trước mặt Long Như Nguyệt còn chưa kiệp phản ứng bởi tốc độ kinh khủng của Đào Ngột.

Nhìn hung thú chỉ còn cách mình vài cm nữa thôi, Lục Dạ liền cắn răng toàn lực vận dụng Thuật Thức Phản Chuyển.
Nhưng dù vậy Đào Ngột trước khi bị lực đẩy làm văng ra xa vẫn kiệp để lại một vết vào dữ tợn trên ngực Lục Dạ.

Tuy y phục hắn đang mặc là Đế Cấp thì ngoài khả năng hồi phục vô hạn, Tùy Tâm Vũ Y cũng chỉ có khả năng phòng ngự bằng với Vương Cấp Thượng Phẩm pháp bảo mà thôi.
“Phốc!”
Nơi lòng ngực của Lục Dạ ngay lập tức liền phun ra máu tươi, hắn đưa tay lên giữ lấy lòng ngực đau nhói mà thở hổn hển.

Vì kiệp thời cứu Long Như Nguyệt nên Lục Dạ đã kích hoạt luôn cả máy gia tốc thể hạt, nên cơ thể tạm thời hơi có phần suy nhược.
“Lục Dạ!”Long Như Nguyệt ngay khi phản ứng lại liền lo lắng nhìn lấy Lục Dạ kêu to, nhất là khi nhìn lấy vết thương trên ngực hắn lại càng khiến nàng tức giận.
“Con súc sinh này!!”Long Như Nguyệt nhìn lấy Đào Ngột mà nổi giận rống lên, nàng hóa thành một tia chớp ngay lập tức xuất hiện ngay bên cạnh nó.
“Thiên Long Chiến Điển-Vạn Long Cuồng Chưởng!!”
Long Như Nguyệt hét lớn mà tung chưởng, chưởng ấn như vạn ngàn kim long điên cuồng tàn phá cơ thể của Đào Ngột, nhưng nó giờ nào đâu còn biết thứ gì gọi là đau đớn?
Đào Ngột mặc kệ thân thể đang không ngừng bị tấn công của mình mà lao về phía Long Như Nguyệt.
“Hừ! Thiên Long Chiến Điển-Ngũ Trảo Kim Long Quyền!!”
Nhìn Đào Ngột lao tới Long Như Nguyệt chỉ là hừ lạnh, nàng giơ lên quyền mà vung tới.

Nhất thời thân ảnh Ngũ Trảo Kim Long liền xuất hiện gầm thét mà lao tới Đào Ngột.
“Grừ!!”
Ngũ Trảo Kim Long hung tàn cắn xé cơ thể như kim cương bất ngoại kia của hung thú khiến nó rống lên phản kháng.
Đến lúc sau khi thân ảnh Ngũ Trảo Kim Long đã bị Đào Ngột làm cho biến mất thì nó cũng không khá khẵm gì, toàn thân máu tươi vươn vãi thậm chí lộ ra cả xương cốt.
Nhưng dù vậy nó vẫn bức tốc lao về phía Long Như Nguyệt đang thở hổn hển do sử dụng đòn vừa rồi kia.

Tốc độ của nó có thể nói là liều mạng, thậm chí các vết thương trên cơ thể đang bằng một tốc độ kinh khủng khôi phục, chưa đến nháy mắt đã về lại như cũ.
“Nó thiêu đốt sinh mệnh của mình mà tăng nhanh tốc độ khôi phục!!”Nguyệt nhi trên vai Lục Dạ nhìn thấy cảnh này liền kinh hô.
“Chết tiệc!”
Lục Dạ nhìn Đào Ngột nhanh chóng lao về phía Long Như Nguyệt liền tức giận.

Vết thương nơi ngực của hắn cũng đã hoàn toàn hồi phục như cũ.
“Máy gia tốc hạt thể x5!!”
Lục Dạ ngay lập tức sử dụng máy gia tốc hạt thể, cảm nhận cơ thể trong chớp mắt liền mạnh lên gấp 5 lần.

Lục Dạ không nghĩ ngợi nhiều liền dùng hết sức lao về phía Đào Ngột, kết hợp với Tự Tại Cực Ý Công, tốc độ của hắn hiện giờ không cần nói cũng biết là kinh khủng đến cở nào.
“Gầm!!”
Đào Ngột cũng nhận thấy được động tác của Lục Dạ, bản năng nói cho nó chính tên nhân loại này mới là phiền phức nhất.

Thế là Đào Ngột liền chớp mắt chuyển hướng mục tiêu từ Long Như Nguyệt sang Lục Dạ.
“Như Nguyệt!”
“Ừm!”
Chỉ trong tích tắc ngay khi Đào Ngột sắp vồ trúng Lục Dạ thì Long Như Nguyệt lại đột ngột tung quyền khiến cơ thể Đào Ngột hơi hướng lên trên khiến phần bụng của nó hiện ra trước mắt Lục Dạ.
“Phá Diệt Tử Thủ!!”
Nhìn lớp vẩy dầy bao phủ toàn bộ phần bụng của Đào Ngột, Lục Dạ liền ngay lập tức dùng Phá Diệt Tử Thủ kết hợp với hai loại dị hỏa.
“Cheng!!”Âm thanh va chạm của hai tay Lục Dạ và lớp vẩy dày kia liền vang lên nhưng hắn vẫn không thể xuyên thủng nó.

“Thái Dương Chủ Quyền-Chòm Kim Ngưu!!!”Nhìn lớp vẩy dày của Đào Ngột, Lục Dạ liền gầm thét sử dụng chòm kim ngưu.
Nhất thời sau lưng Lục Dạ liền hiện ra hư ảnh mặt trời mang theo chân lí “Xuyên qua tất cả vật cản”!!!
“Phập!!”
Như một tờ giấy mỏng manh, ngay khi Lục Dạ kích hoạt chòm kim ngưu, lớp vẩy như vô đối kia của Đào Ngột liền ngay lập tức bị xuyên thủng.
“Máy gia tốc hạt thể x10!!”
Song thủ xuyên thủng người của Đào Ngột nhưng Lục Dạ cũng biết như vậy là không đủ để giết nó, trực tiếp sử dụng máy gia tốc tăng sức mạnh lên gấp 10 lần.
“Xoẹt!!”
Lục Dạ hai cánh tay nổi lên dử tợn gân xanh hung mãnh xẻ đôi cơ thể Đào Ngột ra thành hai mảnh!
“Grứ…..”Âm thanh gầm rú từ từ nhỏ dần rồi hoàn toàn biến mất của con hung thú liền xuất hiện.
“Hộc hộc hộc…..”
Chịu tác dụng do máy gia tốc hạt thể, Lục Dạ liền thở hồng hộc vô lực ngã về phía trước nhưng thây vì đâm đầu vào mặt đất thì tất nhiên rồi hắn là main cơ mà làm sao có thể như vậy được! Ngay khi Lục Dạ ngã xuống Long Như Nguyệt đã ngay lập tức xuất hiện mà ôm lấy hắn.
Đầu của Lục Dạ dựa vào hai quả đồi căn tròn kia, cảm giác không nói cũng biết phê chữ ê kéo dài.

Nhưng hắn lại không quan tâm lắm mà chỉ mệt mỏi thở dốc.
“Lục Dạ ngươi không sao chứ?!”Long Như Nguyệt hiếm thấy ôn nhu vuốt ve lấy mái tóc đã trở lại thành màu vàng kim của Lục Dạ mà lo lắng hỏi.

Nàng giờ mới cảm thấy mình lúc nãy là cỡ nào vọng động.
“….”Tuy là như vậy đáp lại nàng chỉ là sự im lặng đến lạ thường.
“Lục….”
Nàng lo lắng định nói gì đó thì Lục Dạ đã bất chợt trồi người lên.

Động tác tiếp theo của hắn lại khiến Long Như Nguyệt trợn to mắt.
Chuyện gì xảy ra?
Thì ra là Lục Dạ ngay khi trường người dậy liền hôn lấy Long Như Nguyệt khiến thiếu nữ chưa trãi sự đời có chút ngay ngẩn.
“Ưm~”
Đến một lúc sau Long Như Nguyệt liền bắt đầu trầm mê, nàng hai tay vòng qua cổ thiếu niên nhiệt tình đáp lại hắn.

Đây chính là nàng Long Như Nguyệt, dám yêu dám hận, giờ nàng cũng có thể xác định trong thâm tâm mình dù ít dù nhiều cũng đã có hình bóng của Lục Dạ nhất là khung cảnh hắn liều mạng cứu nàng khỏi Đào Ngột khi nãy.

Nếu đã có tình cảm mà hắn cũng cứu nàng vậy thì cho hắn chút lợi tức cũng không sao cả! Đó là ý nghĩ trong lòng Long Như Nguyệt lúc này.
Nếu có bất kì ai, dù là thiên tài Thiên Đế cấp thế lực mà nhìn thấy cảnh này thì chắc sẽ ngay lập tức tự sát tại chỗ để chắc là mình không nhìn nhầm.

Clm, Bạo Long Nữ Vương thế mà lại đang cùng một nam nhân ôm hôn cùng một chỗ! Có phải là sắp đến tận thế rồi không??
“Phù!”
Cả hai quấn quít hồi lâu, thì Lục Dạ mới tha cho Long Như Nguyệt mà rời môi nàng.
“Haha! Không ngờ ngươi cũng có lúc ôn nhu như vậy nha!”
Nhìn đôi mắt cuồng ngạo thường ngày của Long Như Nguyệt giờ thế mà lại chứa đầy là mê ly cùng ôn nhu nhìn lấy mình, Lục Dạ liền cười ha hả mà nói.
“Hừ, ngươi thế mà dám đánh lén bổn tiểu thư! Có tin ta hay không đánh ngươi!”Long Như Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, ra vẻ cực kì hung mà nhìn Lục Dạ khiến hắn cảm thấy nàng thế mà cũng có lúc đáng yêu như thế.
“Ngươi thế nhưng là của bổn đại gia! Lần sau không được lao lên như thế nữa!!”
Lục Dạ nhìn Long Như Nguyệt nghiêm túc hết mức mà nói.
“Ư….ừm!~”
Nhìn ánh mắt lóe lên lo lắng của Lục Dạ, Long Như Nguyệt lần đầu cảm thấy có người quan tâm là như thế ấm áp, nàng chỉ đành gật gật đầu đáp ứng.