“Tiểu Linh, chào thầy đi con” -” Con…chào thầy ạ”.
Con bé chào tôi, trên miệng vẫn còn không ngừng ngáp ngủ. Có lẽ vào hè nên con bé đã quen giấc ngủ dậy trễ. Cũng phải con bé cũng mới chuẩn bị lên Lớp 2 thôi mà, khó tránh khỏi việc này.
“Thầy Sang, thầy xem đó, con bé này, thật tình không biết nói sao với thầy. Có gì nhờ thầy dạy bảo nó giúp tôi”, mẹ Tiểu Linh vừa nói vừa gõ nhẹ lên đầu con bé tỏ ý trách móc.
Con bé lại rất cá tính, đưa tay xoa xoa đầu như kiểu mẹ nó dùng bảy tám phần lực mà gõ lên đầu nó vậy. Sau đó nó tỏ vẻ khó chịu mà la lên: “Mẹ này, đau con” rồi dùng đôi mắt vô cùng đáng thương nhìn tôi như cầu cứu.
Tôi mỉm cười, bảo với mẹ con bé rằng nó vẫn còn nhỏ, chưa quen giấc học hè là chuyện bình thường, bảo chị ấy cứ yên tâm không nên la rầy con bé. Mẹ con bé thấy tôi nói thế cũng không tiện nói thêm điều gì.
Con bé thì như tìm được đồng mình, nhanh chóng tiến về phía tôi, hay tay còn không quên bấu chặt vào cánh tay tôi, nó dương mắt lên mạnh dạn nói với mẹ nó: “Mẹ thấy thầy nói rồi đó. Con còn nhỏ mà, buồn ngủ là điều bình thường, suốt ngày mẹ cứ la con thôi”
Mẹ con bé dường như cũng cảm thấy bất lực, nhưng cũng không thể nào lôi nó ra ngoài, tẩm cho nó một trận trước mặt tôi được, bèn cố gắng nở một nụ cười thân thiện, rồi giao phó lại cho tôi. Trưa nay về tới nhà dự là con bé sẽ được một trận no đòn. Con bé này cũng thật lém lỉnh.
Sau khi mẹ con bé vừa bước ra khỏi cửa, con bé ngước mặt lên nhìn tôi, nở một nụ cười tươi rói lộ ra cái răng sún ngay phía tiền đạo, trông vẻ mặt đáng yêu vô cùng.
Tuy bé nhất lớp nhưng con bé lại không hề ngại ngùng. Mới lơ đi một chút, con bé đã buông tay tôi, chạy quanh lớp ngó nghiêng hết góc này đến góc khác. Con bé rất quảng giao, gặp bạn học này cũng đều sáp lại chào hỏi rối rít như đã thân nhau từ rất lâu.
Phải công nhận một điều, con bé rất có tiềm năng làm học sinh cá biệt của cái lớp học hè này đấy chứ nhỉ, tôi thầm nghĩ trong đầu.
Lớp khai giảng khóa học hè đầu tiên của tôi cũng không có nhiều em học sinh theo học cho lắm. Cũng chỉ có khoảng tầm dưới mười em. Chủ yếu là các em sống ở khu vực chung cư, và con em của các cô chú bảo vệ, tạp vụ.
Lớp học chưa có nhiều học viên một phần cũng bởi tôi chưa dạy thêm hè bao giờ nên cũng chưa tự tin mình có thể làm tốt trách nghiệm này. Nên tôi chỉ mới đăng thông báo cho phía chung cư nơi tôi ở, chứ chưa đăng thông báo ra bên ngoài.
Tôi muốn sau khóa học đầu tiên này mình có thể rút ra được những điểm yếu điểm mạnh của bản thân cũng như các em học sinh, từ đó đưa ra chương trình dạy hè phù hợp nhất, thay vì cứ nhận tràn lan nhưng lại không có phương pháp dạy hiệu quả, khiến tiền mất tật mang. Như vậy tôi sẽ cảm thấy rất áy náy với các bậc phụ huynh của mình.
Tụi nhỏ bây giờ rất khác biệt so với thời của tôi tuổi bấy giờ. Chúng vô cùng năng động, lại rất tự tin. Tôi chỉ vừa nói cần một bạn xung phong làm lớp trưởng lớp học hè, chịu trách nhiệm quản lý công việc học tập của lớp. Vừa dứt lời cả lớp đều giơ tay, có em còn sợ tôi không nhìn thấy, một mực không chịu ngồi yên mà đứng dậy: “Em thầy”.
Tôi nhìn xuống cuối lớp, một em nam gương mặt sáng sủa, không hề tỏ ý giành giật, điềm tĩnh đứng lên bước lên bục giảng.
“Thưa thầy, em đã quan sát kỹ trong lớp này em là thành viên lớn tuổi nhất. Tuy em học không giỏi nhưng em có thể giúp đỡ các bạn trong lớp ạ”
Thằng bé nói chuyện rất dõng dạc, trên nét mặt không hề tỏ vẻ sợ hãi hay ngại ngùng gì cả. Qua cách nói chuyện của thằng bé tôi biết thằng bé chính là người tôi đang cần cho vị trí này.
Vị trí lớp trưởng vừa được bầu xong, tụi nhỏ không đứa nào chịu thua. Bắt tôi chọn ra cho bằng được, nào là vị trí lớp phó học tập, lớp phó lao động, lớp phó văn thể mỹ, tổ trưởng tổ 1, tổ 2, tổ 3,... Chung quy lại đứa nào cũng muốn mình phải có chức vụ trong lớp.
Sau khi cuộc bầu chọn xong xuôi, tất cả chúng đều hài lòng với danh xưng hiện có của mình. Cũng có em tỏ vẻ không ưng vị trí của mình lắm nhưng cũng đành chấp nhận.
“Cả lớp đứng dậy” Lớp trưởng hô to, rõ ràng;
“Chúng em chào thầy ạ!”, cả lớp học đứng lên chào tôi như một lớp học bình thường;
“Khi thầy viết bảng, hai…ba”, Lớp phó văn thể mỹ cũng bắt nhịp góp vui cho lớp;
“Khi thầy viết bảng
Bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào
Rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào
Vương trên tóc thầy
Em yêu phút giây này
Thầy em tóc như bạc thêm
Bạc thêm vì bụi phấn
Cho em bài học hay
Mai sau lớn nên người
Làm sao có thể nào quên
Ngày xưa thầy dạy dỗ
Khi em tuổi còn thơ - Lời bài hát Bụi Phấn - Vũ Hoàng”
Lời bài hát kết thúc trong sự vỗ tay không ngớt của tôi và tụi nhỏ. Tụi nhỏ thật khiến tôi bất ngờ về khả năng của mình. Tôi không thể không dành nhiều lời khen đến chúng.
Trở lại câu chuyện làm sao để có thể cân đối phương pháp dạy học cho tất cả các em với đủ nhóm độ tuổi ở đây cũng khiến tôi phải đau đầu. Do ít học sinh theo học nên tôi quyết định sẽ không tách lớp mà tất cả cùng học chung với nhau để tránh mất thời gian.
Đầu tiên tôi sẽ cho các em làm một bài kiểm tra tổng hợp đánh giá năng lực, bài kiểm tra này sẽ bao gồm lượng kiến thức từ Lớp 1 đến hết Lớp 5. Năng lực của các em đến đâu thì làm đến đó. Nếu bạn nào cảm thấy có thể làm được đề của lớp khóa trên tôi đều rất hoan nghênh.
Bài kiểm tra này sẽ giúp tôi phân loại được trình độ của các em. Sau khi có kết quả tôi sẽ phân ra làm bốn khu vực chính. Khu vực số một dành cho những bạn có trình độ từ Lớp 1-2, do hai lớp đầu tiên nên khá tương đồng về kiến thức. Khu vực tiếp theo sẽ dành cho Lớp 3, Lớp 4 và Lớp 5.
Do khu vực dành cho Lớp 1 và Lớp 2 là khu vực tốn nhiều thời gian nhất, nên mỗi buổi học tôi sẽ chia khung thời gian phù hợp để giảng dạy theo khu vực lớp. Chẳng hạn, tôi sẽ dạy kiến thức của Lớp 5 trước, sau đó giao bài tập vừa đủ cho các em làm. Cứ như thế cho đến khu vực lớp cuối cùng. Sau khi truyền đạt hết kiến thức trong ngày, tôi sẽ quay vòng lại sửa bài tập cho các em một lượt.
Như vậy, các em vừa có thể học được lượng kiến thức theo trình độ của mình, lại tiếp thu thêm được lượng kiến thức mới. Nếu kiến thức đã được học qua rồi, thì đây là cơ hội để các em có thể ôn luyện lại, như vậy kiến thức cũng theo đó mà được củng cố vững chắc hơn.
Tạm thời tôi sẽ áp dụng phương pháp này trong khóa khai giảng đầu tiên này. Nếu sau này số lượng học sinh nhiều lên, tôi sẽ phân thành từng lớp, như vậy sẽ tập trung hơn cho các em.
Buổi học đầu tiên kết thúc, cũng khá nhẹ nhàng cho các em. Tụi nhỏ cảm thấy rất thích buổi học hôm nay, nhiều em còn muốn ở lại với các bạn không muốn về. Tôi phải khuyên nhủ mãi tụi nhỏ mới chịu xách cặp lon ton chạy về nhà.
Nhìn các em vui vẻ học tập, lại không hề tỏ ra khó chịu với cách dạy của tôi khiến tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Chỉ mong các em có thể không ngừng nỗ lực học tập, rèn giũa bản thân mình, trở thành người có ích cho mai sau.