Người mạnh như vậy, bọn họ làm sao là đối thủ của hắn?
Ba vị cổ sư Nô đạo nhìn nhau, ánh mắt hiện lên sự kiêng kỵ.
Nhưng việc đã đến nước này, sợ hãi cũng vô dụng, ba người đồng thanh nói: “Tất cả đều nghe theo Đông Phương minh chủ phân phó.”
Đông Phương Dư Lượng mỉm cười, chuyển sang hỏi tình trạng tu hành của ba người.
“Tu hành Nô đạo tốn kém tài nguyên nhất. Mặc dù được sự ủng hộ của gia tộc, nhưng bầy cá sấu của tại hạ cũng chỉ duy trì được năm vạn. Thật hổ thẹn.” Ngạc Huyền Minh lên tiếng.
“Chắc minh chủ cũng biết tình huống của ta. Trước kia ta không phải cổ sư Nô đạo, chỉ là giữa đường xuất gia. Trên đường thám hiểm, ta ngoài ý muốn mở được một di tàng của Huyết Hải lão tổ, thu được không ít dơi máu cánh đao. Mấy năm qua vẫn luôn góp nhặt cổ trùng tương ứng, cho nên tiến triển khá chậm chạp.” Khương Uyển San cảm khái.
Ngụy Hâm thở dài: “Theo suy nghĩ nông cạn của tại hạ, khó khăn nhất trong tu hành Nô đạo chính là phương diện hồn phách. Dùng cổ trùng bình thường để tráng hồn, luyện hồn, hiệu quả quá mức nhỏ bé. Ta cố gắng gần hai mươi năm, ngày nào cũng chuyên cần, cho tới đến bây giờ cũng chỉ là nhân hồn cấp tám.”
Trong ba người, tuổi tác lớn nhất, thực lực mạnh nhất là Ngụy Hâm.
Hồn đạo, Nô đạo, Trí đạo, ba phái này có mối quan hệ sâu xa. Đông Phương Dư Lượng nghe Ngụy Hâm nói xong, liên hệ với tu hành của mình, gương mặt tỏ vẻ đã hiểu.
Y lên tiếng: “Tu hành hồn phách đúng là rất gian khổ, cần tính nhẫn nại cộng tích lũy ngày tháng. Mặc dù ta dùng cổ Hoàng Liên, cổ Lăng Trì của gia tộc, bây giờ cũng đã có nội tình Thiên Nhân Hồn, nhưng trước sau cũng mất mười năm quý giá.”
Ba người nghe xong không khỏi động dung, ánh mắt nhìn Đông Phương Dư Lượng xen lẫn sự bội phục.
Bọn họ đã sớm nghe thấy cổ Hoàng Liên, cổ Lăng Trì, cái trước có thể tráng hồn nhưng cổ sư dùng sẽ phải chịu cảnh tra tấn của nhân gian, ăn cái gì cũng phải chịu đau đớn. Thời gian dài sẽ nuốt không trôi, cổ sư sẽ trở nên gầy yếu như que củi.
Cổ Lăng Trì có thể luyện hồn, loại bỏ tạp chất bên trong hồn phách. Nhưng trong quá trình sử dụng, cổ sư sẽ phải chịu sự đau đớn kịch liệt, giống như da thịt toàn bộ bị cắt thành mảnh nhỏ.
Đông Phương Dư Lượng thiên phú kinh người, tuổi còn trẻ đã có thể đạt đến ngũ chuyển, trong đó cũng đã đổ biết bao nhiêu huyết lệ, cố gắng, mồ hôi mới có được.
Sắc mặt Đông Phương Dư Lượng chuyển sang nghiêm túc: “Các vị biết Đông Phương gia ta có một sát chiêu hợp kích ba người, tên là Tam Tâm Hợp Hồn không?”
Sát chiêu, Tam Tâm Hợp Hồn.
Con ngươi ba người đột nhiên co lại. Sát chiêu Tam Tâm Hợp Hồn đại danh đỉnh đỉnh của Đông Phương gia ai mà không biết ai mà không hiểu.
Đỏ, xanh và đen điên cuồng quấn lấy nhau giữa không trung.
Ánh sáng lấp lóe không yên, chiếu rọi trong mắt Phương Nguyên. Biểu hiện của hắn hoàn toàn tập trung, chăm chú nhìn bán thành phẩm trước mắt, muốn cố gắng ổn định cục diện.
Xùy.
Trong lúc đó, một tiếng vù vù bén nhọn bỗng nhiên nổ vang.
Sóng âm khuấy động không khí, hình thành một cơn gió mãnh liệt, lật tung sách vở trong phòng. Bình hoa rớt xuống đất, nát bươm.
Khi ánh sáng ba màu hoàn toàn tiêu tán, bán thành phẩm nổ tung thành một vệt máu màu xanh lam bắn tung tóe lên vách tường.
“Lại thất bại nữa rồi...” Phương Nguyên thở dài một hơi.
Mấy ngày qua, hắn vẫn luôn chăm chú luyện loại cổ có tên Dốc Hết Tâm Can, chuyên dùng để đối phó Tam Tâm Hợp Hồn.
Tam Tâm Hợp Hồn nổi danh sát chiêu của Đông Phương gia, có thể khiến cho hồn phách ba vị cổ sư tạm thời hợp nhất, từ đó ba người thành một, mặc kệ tiến thoái công thủ đều hợp tác khắng khít.
Mấy ngày qua Phương Nguyên tự mình trải nghiệm, một số trí nhớ mơ hồ cũng dần dần rõ ràng.
Hắn nhớ mang máng trong trận chiến giữa Hắc Lâu Lan và Đông Phương Dư Lượng, cũng bị quần một trận, cuối cùng thắng hiểm. Bởi vì Tam Tâm Hợp Hồn, bên phía Hắc Lâu Lan phải chịu tổn thất nặng nề.
Về sau, Mã Hồng Vận quật khởi, khi đối phó với Đông Phương gia, Tam Tâm Hợp Hồn đã nhiều lần mang đến phiền phức cực lớn cho y.
Thậm chí có một lần, y bị người ta liên thủ thiết kế, thảm bại dưới sát chiêu, bị Đông Phương tộc bắt sống.
Mã Hồng Vận trở thành tù nhân, ngoài ý muốn quen biết Đông Phương Tình Vũ, cũng bắt được tâm của nàng. Đông Phương Dư Lượng không chỉ âm thầm thả y đi, lại còn mang bí mật sát chiêu nói cho Mã Hồng Vận biết.
Mã Hồng Vận an toàn trở về, cùng với thê tử của y đã trở thành luyện đạo đại sư là Thánh Linh Nhi hợp tác, luyện chế được loại cổ Dốc Hết Tâm Can, chuyên dùng để khắc chế Tam Tâm Hợp Nhất.
Cổ Dốc Hết Tâm Can đã phát huy hiệu quả vô cùng lớn trên chiến trường. Mã Hồng Vận đại thắng, còn Đông Phương tộc thì liên tục bại lui.
Số lần thất bại nhiều, sát chiêu Tam Tâm Hợp Hồn cũng dần thối lui khỏi võ đài lịch sử.
Đến đại chiến năm vực, thiên hạ khói lửa, Tam Tâm Hợp Nhất bị cổ sư Trung Châu trộm lấy, cải tiến lại, một lần nữa tung hoành thiên hạ. Mã Hồng Vận lại tung ra bí phương cổ Dốc Hết Tâm Can, sau khi thế nhân nắm giữ, dựa trên cổ phương có sẵn, tiến hành cải tiến, một lần nữa phá giải Tam Tâm Hợp Hồn.
Đến tận đây, Tam Tâm Hợp Hồn mới thật sự mất đi tác dụng, không còn ai sử dụng nữa.
Phương Nguyên trùng sinh, có được ký ức năm trăm năm kiếp trước, tất nhiên biết được bí phương cổ Dốc Hết Tâm Can.
Nhưng cổ Dốc Hết Tâm Can là cổ tứ chuyển. Nguyên liệu luyện cổ cũng không hiếm nhưng độ khó khi luyện lại khá cao. Theo khả năng luyện đạo cấp đại sư của Phương Nguyên, thử hơn mười lần cũng vẫn thất bại.
Thở dài một hơi, Phương Nguyên đứng lên bước đến bên cạnh cửa sổ.
Song cửa sổ bị khí lưu do luyện cổ thất bại làm cháy. Tấm màng mỏng như pha lê vỡ tan thành một cái lỗ thủng lớn. Gió bên ngoài thuận theo lỗ thủng tràn vào gian phòng.
Phương Nguyên nhẹ nhàng đặt lên cửa sổ, rót một luồng chân nguyên vào.
Rất nhanh, tấm màng mỏng trên cửa sổ dần dần mọc ra, một lần nữa ngưng kết, ngăn gió lại bên ngoài.
Vách tường mấp mô trước đó nhanh chóng được lấp đầy. Bình hoa vỡ vụn và vết máu màu xanh lam cũng bị nuốt sạch.
Đây chính là sự thuận tiện của cổ phòng thằn lằn lớn.
Cổ phòng thằn lằn lớn là cổ tam chuyển, do cổ phòng thằn lằn nhị chuyển tấn thăng lên.
Cổ phòng thằn lằn to như chiếc xe buýt, hình dáng là một con thằn lằn bốn chân lớn. Bên trong thằn lằn có một lối đi nhỏ, phòng ốc phân biệt ở hai bên.
Cổ phòng thằn lằn lớn giống như một căn nhà hai tầng, hình thể gấp năm lần cổ phòng thằn lằn.
Nó có hai tầng, cho nên phòng nhiều hơn, không gian cũng lớn hơn. Sau khi Phương Nguyên gia nhập Hắc gia, Hắc Lâu Lan đã chủ động tặng cho hắn.
Tu hành, sinh hoạt hàng ngày của hắn đều ở trong này.
Ngoại trừ Phương Nguyên, còn có sáu vị cổ sư tam chuyển bảo vệ xung quanh.
Bọn họ thay phiên nhau, trang bị cổ trinh sát nhắm vào tất cả các cổ sư ẩn núp.
Nếu Ảnh Kiếm Khách đánh tới lần nữa, còn chưa tiếp cận được trăm bước sẽ bị các cổ sư phát hiện, bại lộ hành tung. Đây cũng là sự bố trí thêm sau khi Phương Nguyên bị ám sát.
Lúc này, Phương Nguyên nhìn xuyên qua cửa sổ, từ trên cao nhìn xuống thấy rất nhiều cổ sư, phàm nhân đang khẩn trương bố trí phòng.
Bọn họ có người đào cống rãnh, có người trồng cây, có người dựng tháp cao, có người đắp tường đất.... chiến tuyến phòng ngự nghiêm mật đang dần dần hình thành.
Đây đã là phòng tuyến thứ ba.
Bắc Nguyên đa số là thảo nguyên bằng phẳng, không có chướng ngại hiểm trở. Bởi vậy, nếu hai phe ở Bắc Nguyên triển khai đại chiến, một khi chiến tranh thất bại, muốn trốn cũng không cách nào để trốn, luôn bị bên thắng truy sát trắng trợn.
Một trận đại chiến thất bại thường đồng nghĩa với đại cục đã định. Bộ tộc đó sẽ suy bại nhanh chóng, thậm chí diệt vong.
Nhưng có phòng tuyến thì lại khác.
Một khi chiến tranh thất bại, mặc kệ rút lui chạy trốn hay tạm thời tránh mũi nhọn, tùy thời phản công, những phòng tuyến này đều có tác dụng cực lớn.
Chiến tranh là chuyện lớn liên quan đến sinh tử, hưng suy của bộ tộc, rất hung hiểm, lại khó mà dự đoán. Rất có thể vì một sự cố ngoài ý muốn nho nhỏ hoặc một sai lầm bên phe của mình mà dẫn đến thất bại.