“ Có chuyện gì sao ạ ” Cô gái nhìn cô, cô ấy vừa mới gội đầu xong chưa tắm trên người vẫn còn bùn đất
“ À em cho mọi người quần áo, chắc quần áo mọi người cũng đã lâu rồi với cả có đồ lót của em, bộ này em chưa có dùng chị đừng lo còn quần áo nam này là của người yêu em, cho mấy người kia nữa ” Nguyệt để quần áo lên bệ
“ Cảm ơn rất nhiều, bọn chị đã không thay quần áo này rất lâu rồi chỉ dùng nước giặt qua rồi mặc lại, đồ ở căn cứ thì quá đắt phải 100 tinh thạch bậc 1 mới có thể mua một bộ mà nó có chất liệu không tốt, các anh trai của chị tiếc tinh thạch nên chỉ mua cho chị còn họ không có mua ” Cô gái nhìn cô cảm động, họ thật sự rất biết ơn cô
“ Không có gì đâu ạ, khách đầu của nhà em vậy chị cứ tắm đi nhé em xuống dưới ” Nguyệt nói xong thì đi xuống nhà
Cô xuống thì thấy anh đang xem ở hệ thống siêu thị
“ Xuống rồi sao, em muốn ăn gì không ” Dạ để cô ngồi vào đùi mình, ôm cô chống cằm vào vai cô xem đồ dùng trên màn hình
“ Không ăn đâu, em chưa đói ”Nguyệt lắc đầu
“ Không đói gì mà không đói ” Dạ ấn mua một bát cơm trộn cho cô, đủ rau thịt trứng với giá 5 tinh thạch, anh ngồi đút cho cô như chăm con vậy
“ À Pun với Bông ” Nguyệt đang nói thì bị anh đút miếng cơm vào miệng
“ Chúng được người hầu cho ăn rồi, chúng bị ảnh hưởng bởi dị năng nên nói được còn đâu, em lo gì chứ ” Dạ trộn cơm, súc miếng cơm sẵn để đút cho cô
Họ đang nói chuyện thì nhóm khách đi xuống
“ Mọi người muốn gọi đồ ăn hả ” Dạ nhìn nhóm người, đưa bát cơm cho cô cầm
“ Vâng ” Người đeo kính cầm menu
1 lúc sau họ cũng gọi xong
“ 4 bát phở, 1 bát cháo, 4 cái bánh bao với 1 cốc sữa của mọi người hết 10 tinh thạch ” Nguyệt ấn món ăn để robot làm
“ Đây ạ ” Cậu thanh niên đưa tinh thạch
“ Mọi người ra ngồi xem ti vi trước đi tí đồ ăn sẽ được bê ra bàn ăn ” Dạ cười, chỉ cái ti vi ở góc bên phải còn nhà ăn là bên trái
“ Được ” Họ gật đầu rồi đi ra đó
Trong lúc đó anh thì ngồi đút cho cô, cô ngồi nói chuyện với cô em gái và biết được tên với nghề nghiệp của họ
Anh cả của họ cũng là người đàn ông da ngăm đen năm nay 29 tuổi, đang làm chủ của một phòng tập thể thao tên là Hưng
Anh hai là người đeo kính gọng vàng năm nay 27 tuổi đang là một bác sĩ phẫu thuật tên Tùng
Anh ba là người tóc vàng có vết sẹo ở tay, anh ấy phiên dịch cho người nước ngoài khi họ đến Việt Nam chơi, năm nay anh ấy 25 tuổi tên Trí
Anh tư tên Dũng là người năng động, năm nay anh ấy là sinh viên năm cuối của Đại học
Còn cô ấy là Hoa, cô ấy là em gái song sinh với Dũng
Khi mạt thế đến bố mẹ của họ đã bị thây ma cắn chết là các anh hai bảo vệ cô ấy, cái gì tốt cũng nhường cô nên cô ấy rất biết ơn Nguyệt vì đã cho họ quần áo
1 lúc sau đồ ăn cũng được mang ra, hơi khói bốc lên cho thấy đồ ăn còn nóng hổi, họ ngồi ăn ngon lành vì đã lâu lắm rồi họ mới ăn ngon như thế, đồ ở căn cứ chỉ là đồ hộp hoặc đồ có chất bảo quản nó không ngon nhưng họ chỉ có thể ăn tạm bây giờ được ăn ngon khiến họ rất hạnh phúc
Họ ăn hết lại gọi thêm để ăn đến khi nào mọi người lo căng thì mới thôi
Tinh thạch bậc 2 có thể đổi thành 50 tinh thạch bậc 1, 1 tinh thạch bậc 3 có thể đổi thành 50 tinh thạch bậc 2,…..
Thây ma bậc 3 có thể sử dụng dị năng nhưng rất yếu, trước cô có chạm mặt một con nhưng nó không phải là đối thủ của cô
Cô nhìn họ ăn thì kinh ngạc há hốc mồm
“ Em thấy chưa họ ăn nhiều như vậy mới lo, em thì sao cơm ngon còn có trà sữa uống em lại lười ăn, phải đút mãi mới hết bát cơm ” Dạ véo má cô, anh không mệt nhọc gì chỉ mệt nhọc lo lắng cho cô vợ bé bỏng này, ăn cũng lười người khác còn không có cái ăn cô thì bắt mới ăn
“ Khác nhau mà ” Nguyệt cười cười
“ Đừng có mang nụ cười ngu ngốc đó lừa anh ” Dạ cốc đầu cô
“ Thôi em ra vườn đây, ra xem tí ” Nguyệt đứng dậy
“ Tối này còn ra đấy làm gì con nhóc này ” Dạ nhìn ăn, nhăn mày
“ Tối hay sáng không có liên quan đâu nhé, đi đây ” Nguyệt chạy ra vườn
“ Mà chủ nhà, chúng tôi có thể hỏi tên cậu không? ” Dũng
“ À em tên Dạ năm nay 15 tuổi thôi ” Dạ cười cười, nhìn mặt họ là anh biết họ kinh ngạc đến mức nào rồi
“ Em nhỏ ghê đó ” Hoa kinh ngạc trợn tròn mắt
“ Vâng, đây là nhà em người nhà em sống ở căn bên kia, họ giúp cũng cấp nước với rau củ quả ” Dạ nhún vai nói, nhỏ hay không không quan trọng, quan trọng là ai giỏi hơn