Nụ hôn lần này đã mang theo cả sự cường bạo cố hữu. Bàn tay anh trượt xuống, giữ lấy cổ họng của cô. Cảm nhận mạch đập, và cả yết hầu đang run rẩy của cô.
Anh hôn cô. Một nụ hôn dài. Triền miên say sưa.
Một bàn tay kia mang theo lửa nóng liên tục vuốt ve lưng cô.
Trong lúc lửa tình đang dâng trào, dục vọng tưởng chừng như đã xém nở. Anh buông đôi môi cô ra, lướt qua hôn lên vành tai yêu kiều của cô.
Khả Vi bỗng nghe anh nói:
"Sau này, em không nên nhìn."
Âm giọng trầm bổng. Dứt khoát rõ ràng.
Khả Vi sững người. Cô có chút ngỡ ngàng nhìn anh. Cô nhìn ra được, anh không có ý giải thích thêm. Một câu anh phán xuống, liền cho cô đáp án.
Vừa rồi cô còn bị dáng vẻ si mê cuồng nhiệt này của anh làm cho choáng váng. Quả nhiên, cô tránh không khỏi mà bị hụt hẫng. Đôi mắt không cưỡng lại được mà lộ ra vẻ mất mát.
Khả Vi không nhịn được nữa, đành cúi mặt.
Một cái cúi mặt, đã kéo theo một khoảng trời âm u.
Michael tức khắc vui vẻ đồng ý. Trước lúc cô cùng Michael đi đến thư phòng, cô còn không quên xoay đầu qua nhìn đến khu vực ngồi của anh. Cô liền bắt gặp ánh mắt quen thuộc đang chăm chú dõi theo mình. Khả Vi đưa tay lên không trung, vừa mỉm cười vừa làm ra bộ điệu đọc sách hóm hỉnh, lúc nhìn thấy anh mỉm cười lại với cô, cô mới cùng Michael bước đi.
Sau khi Michael trở ra, đến ngồi xuống trong khu vực của Từ Trấn Khiêm, khẽ khàng cảm thán nói với anh một câu: "Từ trước đến giờ, trong tất cả các bữa tiệc, cô Hà là người khách duy nhất lựa chọn chiêm ngưỡng tranh và đọc sách trong thư phòng..." Michael hứng thú cười nói, anh thấy Khả Vi thú vị vì có sở thích hơi khác người. "...Tôi đã kêu người đem điểm tâm vào thư phòng."
Đáp lại, Từ Trấn Khiêm vẫn im lặng không biểu lộ chút tâm tư nào. Đôi mắt sâu khẽ chớp, cánh môi bạc nhẹ nhếch lên. Thật ra, trong lòng anh vốn đã biết, Khả Vi luôn lựa chọn âm thầm rút lui. Trong lúc rút lui, sẽ lấy một lý do cực kỳ thích đáng, sẽ làm ra tư thế chủ động, rồi tự mình nhịp nhàng phối hợp. Trong quá trình đó, còn tạo ra nét mãn nguyện, vô ưu vô lo. Từ bên ngoài nhìn vào, người khác sẽ nghĩ rằng cô gái này rất biết hưởng thụ trong cô đơn.
Từ Trấn Khiêm bạc môi mỉm cười. Anh xoay đầu, tinh tế quan sát bóng lưng của cô. Cô luôn uyển mị và ẩn nhẫn như vậy. Đến cuối cùng, là tiến tới hay rút lui, đều đòi hỏi lòng dũng cảm. Rốt cuộc, trong lòng người con gái này, có thể có bao nhiêu dũng cảm, để có lúc lựa chọn âm thầm rút lui, và cũng có lúc, lựa chọn liều lĩnh bước tới?
Năm tháng này đã cho anh một cô gái như vậy.
Lúc này, bàn tay Khả Vi đặt lên cửa xe, kéo nó ra. Trong lòng thầm nghĩ, chỉ hai giây nữa thôi là cô có thể ngồi vào bên trong.
Khả Vi không chịu được nữa mà bấu lấy vai anh, cô ngẩng đầu, tóc mái bay bay bên khuôn mặt thanh tú, chân mày nhíu lại, cô đưa đôi mắt diễm lệ mọng nước phiêu diêu nhìn anh. Từ Trấn Khiêm nhìn thấy, hít vào một hơi thật sâu, anh không thể vào nương tay với cô. Tiếp sau đó, Khả Vi liền bật môi kêu than. Nơi tư mật cảm thụ trọn vẹn sự chiếm hữu đến căng đầy. Từng cú va chạm khiến cho cô có cảm giác khỏa lấp trong đau đớn, rồi nhanh chóng được xoa dịu bằng khoái cảm cực độ. Anh quyến luyến ngắm nhìn dáng vẻ ẩn nhẫn như sắp vỡ òa của cô. Cơ thể xinh đẹp không ngừng lắc lư dưới cơ thể anh. Cô chỉ có thể thụ động theo anh. Cảm giác cùng anh một chỗ, tận sâu trong đáy lòng dấy lên một loại hạnh phúc trọn vẹn khó tả. Hai thân thể cọ sát vào nhau. Mồ hôi càng khiến họ dính chặt lại với nhau, kích thích đến tột cùng.
Đôi bàn tay cứng rắn luồn vào sau lưng cô. Một lực vựt người cô dậy. Khả Vi vội vàng ôm lấy cổ anh. Cả người xoay vòng. Anh ngả người tựa vào lưng ghế, Khả Vi quỳ gối ngồi đối diện anh. Đôi bàn tay tráng kiện nâng cặp mông tròn trịa của cô lên, rồi mạnh mẽ dịch chuyển lên xuống. Khả Vi ngay lập tức ngả người về trước, gục mặt vào trong cổ anh. Đôi môi đỏ mọng kêu lên những âm thanh mê lụy. Nhưng một khắc sau, một bàn tay to lớn luồn vào làn tóc của cô, nắm lấy tóc cô ghì nhẹ về phía sau, cái cổ yêu kiều của cô ngay lập tức lộ ra. Khả Vi bị ép ưỡn ngực. Bộ ngực căng đầy kịch liệt run chuyển lên xuống. Từ Trấn Khiêm trực tiếp áp xuống, liếm lấy cái cổ nhỏ xinh của cô. Thân dưới vẫn mãnh liệt xô đẩy. Mái tóc thấm ướt đẫm mồ hôi rũ xuống trước trán anh. Lúc này, đôi bàn tay giữ chặt lấy hai bầu ngực, rồi anh khom xuống vùi đầu vào khe rãnh sâu. Điên cuồng mút trọn lấy nụ hoa ửng hồng đang nhấp nhô trước mặt. Chiếc lưỡi nóng mân mê khiến cho hai nhụy hoa căng cứng lên, âm thanh ám muội không ngừng phát ra từ miệng anh.
"...Áaa...ưm...." Khả Vi tựa hồ chịu không nổi sự công phá, đôi mắt xuất hiện một làn nước mỏng. Cả thân thể cô co giật như đang bị lửa thiêu đốt. Đôi tay cô thống khổ ghì chặt lấy lưng ghế ở sau gáy anh.
Lực đạo của người đàn ông một lúc một mạnh, càng lúc càng nhanh. Cơ thể mạnh mẽ đê mê va vào nhau tạo ra âm thanh ướt át cháy bỏng. Tiếng động hoan ái liên tiếp phát ra. Lúc này, một cánh tay săn chắc khóa chặt lấy lưng cô, bàn tay kia tiến đến nơi non mềm sâu thẳm đang bị chiếm đoạt của cô mà kịch liệt vuốt ve. Khả Vi cảm thấy đất trời như rung chuyển, cô chới với ngả về sau, mái tóc dài thấm ướt mồ hôi lung lay phất phới trong không trung. Cả người cô đã phủ lên một lớp phiếm hồng, đâu đó thấp thoáng từng dấu vết yêu đương đỏ rực. Hơi thở nóng rực của anh dồn dập phả vào cổ cô.