Khương tộc chính là một trong những đại cổ tộc lánh đời, cũng giống như Tư tộc, uy danh cũng kha khá.
"Nếu nói như vậy, Tư Dạ Hàn thật có thể là người của Tư tộc rồi!!" Thần sắc Diệp Oản Oản hơi có chút phức tạp.
"Ha ha, nếu là như vậy, vậy coi như thảm rồi!" Nhiếp Vô Danh cười lớn một tiếng.
"Thảm?" Diệp Oản Oản nghe vậy sửng sốt một chút: "Làm sao lại nói ra lời này?"
"Hữu Danh lão bản, ở nơi này là Độc Lập Châu, có một người được gọi là Cẩu Tạp Chủng..." Thần Hư đạo nhân nhìn về phía Diệp Oản Oản, thần thần bí bí nói: "Cái gã Cẩu Tạp Chủng kia, đã từng nói, muốn tiêu diệt tất cả cổ tộc của Độc Lập Châu"
Nhắc tới Cẩu Tạp Chủng, Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ: "Tại sao?"
"Tôi làm sao biết được, ngược lại Cẩu Tạp Chủng đã từng xuất thủ qua đối với những cổ tộc kia, nhưng lại chưa bao giờ động tới những thế lực khác. Cho dù cô có trêu chọc hắn, hắn nhiều nhất cũng chỉ dạy cho cô một bài học. Mà cổ tộc thì lại khác, cô có không trêu chọc hắn, hắn cũng đều muốn nghĩ biện pháp giết chết cô..." Thần Hư đạo nhân mở miệng.
Những thứ cổ tộc kia, là hậu nhân của vị kỳ nhân năm đó khai sáng Độc Lập Châu, đến tột cùng là mạnh bao nhiêu, cũng không ai biết được. Mà một mình Cẩu Tạp Chủng, lại dám đối kháng với tất cả cổ tộc?
Diệp Oản Oản mặc dù biết được Cẩu Tạp Chủng rất mạnh, nhưng lại không ngờ, Cẩu Tạp Chủng có thể mạnh tới mức này...
"Hữu Danh lão bản, cô có chỗ không biết, năm đó, có hai người, được ca tụng là người được đánh giá cao nhất tại Độc Lập Châu. Một trong số đó, chính là Cẩu Tạp Chủng..." Thần Hư đạo nhân khẽ mỉm cười.
"Thứ hai là ai?" Diệp Oản Oản hiếu kỳ hỏi.
"Thứ hai, lão đại của A Tu La, Tu La Chủ." Thần Hư đạo nhân trả lời.
Diệp Oản Oản: "..."
Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản thực sự muốn đập đầu vào gối chết quách cho xong, cái gã Tu La Chủ gì đó, lại có thể sánh ngang cùng với Cẩu Tạp Chủng?
Trời má, Võ Đạo Liên Minh còn bảo mình đi “làm thịt” Tu La Chủ, đây không phải là rõ ràng để cho mình đi tìm chết sao?
"Được đánh giá cao nhất, thật ra không vẻn vẹn hai vị kia." Nhiếp Vô Danh cười lạnh một tiếng: "Tổng cộng có ba người. Người thứ ba, chính là tôi, Nhiếp Vô Danh."
Thần Hư đạo nhân: "..."
Diệp Oản Oản: "..."
Nhìn thấy bộ dáng đầy nghiêm túc của Nhiếp Vô Danh, Diệp Oản Oản bất đắc dĩ lắc đầu. Cái gã Nhiếp Vô Danh này không đi tấu hài, thật sự là đáng tiếc.
"Tu La Chủ và Cẩu Tạp Chủng, ai mạnh hơn?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Thần Hư đạo nhân đặt câu hỏi.
"Vậy còn phải xem cô hỏi phương diện nào? Nếu như nói về thực lực, phỏng chừng trên đời này không có ai là đối thủ của Cẩu Tạp Chủng. Nhưng nếu như đánh giá toàn diện, tôi đoán chừng, Tu La Chủ mạnh hơn Cẩu Tạp Chủng một chút." Thần Hư đạo nhân nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Bất quá, tôi từng nghe người Khương tộc của tôi nói, Cẩu Tạp Chủng là đại ca của Tư Dạ Hàn. Dĩ nhiên, thật hay giả, tôi cũng không biết."
Nghe được lời này của Thần Hư đạo nhân, Diệp Oản Oản lại khá thờ ơ.
Cẩu Tạp Chủng và Tu La Chủ, một phân tiền quan hệ cũng không có.
Trước đó vài ngày, Diệp Oản Oản còn hướng về Cẩu Tạp Chủng hỏi qua tình hình của Tu La Chủ, người ta căn bản là không mấy quen thuộc với Tu La Chủ, nhiều nhất chỉ coi như là biết sơ sơ, làm sao con mịa nó có thể là huynh đệ?
"Đúng rồi, Hữu Danh muội, cô hỏi chuyện này để làm gì?" Nhiếp Vô Danh mặt đầy vẻ khó hiểu. Nàng không phải là tìm cái gã Tư Dạ Hàn đó hay sao, làm sao lại lạc đề sang Cẩu Tạp Chủng và Tu La Chủ rồi…
Giờ phút này, Diệp Oản Oản từ trên xuống dưới quan sát Nhiếp Vô Danh, con ngươi bỗng nhiên chuyển một cái, bắt lấy cánh tay của Nhiếp Vô Danh, nhẹ giọng cười nói: "Vô Danh đại ca... Có chuyện cần anh hỗ trợ một chút không được sao?"
"Chuyện gì?" Thân thể Nhiếp Vô Danh run lên, bị Diệp Oản Oản gọi là “đại ca” như vậy có chút không quen lắm.