“Lão…Lão đại!” Mấy người thấy được Diệp Oản Oản lập tức đứng đậy, bị hù đến sắc mặt trắng bạch.
Lão giả vội giải thích “Phu nhân chớ so đo cùng với hai người này, thật lòng bọn họ không nghĩ như vậy đâu.”
Tiểu Loli bị hù dọa khóc “Mẹ, con không muốn bị hút khô máu, không muốn bị làm thành tượng người…”
Người có râu run rẩy “Lão đại, tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi không nên nói bậy!”
Người tóc dài vội nói “Đúng đúng đúng, lão đại, cô ngàn vạn lần đừng chấp nhặt với anh Cường! Lão đại ẩn nấp ở Tư gia, nhất định là có kế hoạch, chúng tôi đều hiểu, đều lý giải được!”
Diệp Oản Oản đi qua, tùy ý ngồi xuống ghế da lông, quét mắt nhìn mấy người run lẩy bẩy, mở miệng nói: “Không có, tôi chính là vì ngủ với Tư Dạ Hàn.”
Đang rầu vì không biết giải thích với họ làm sao, hiện tại vừa vặn bớt chuyện.
Nhóm lính đánh thuê nghẹt thở tập thể: “…”
“Khụ khụ khụ…” Người tóc dài thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của chính mình, nghẹn nửa ngày mới nói được một câu “Híc, vậy…Cái kia chúc lão đại….Sớm…Sớm ngày ngủ được…”
Bên cạnh mập mạp thông minh mở miệng nói: “Lão đại, lão đại, cô có cần giúp gì không? Tôi có một loại thuốc, nếu cô cho anh ta dùng bảo đảm muốn như thế nào thì thế đó, ngay cả con gái đàng hoàng cũng mặc cho cô muốn làm gì thì làm!”
Diệp Oản Oản: “Không cần.”
Người đàn ông tóc dài sẳng giọng, “Mập mạp chết bầm, anh biết cái gì, thật không có tình thú, lấy bản lĩnh của lão đại, nếu như muốn mạnh, không phải dễ dàng sao?”
Mập mạp lập tức nói “Cũng phải, là tôi nhiều chuyện!”
Lúc này, một bên lão giả hỏi thăm “Phu nhân khuya tới đây, là có chuyện gì giao phó sao?
Diệp Oản Oản mở miệng dăn dò, “Bắt đầu từ hôm nay, mọi người hãy ở bên cạnh tôi làm việc, tôi sẽ đổi thân phận cho mọi người. Ngoài ra, thân phận của tôi, không thể tiết lộ cho người nào biết, hiểu không?”
“Hiểu được!”
“Cảm ơn lão đại!”
Năm người liên tục hô lên.
Diệp Oản Oản phân cho mọi người nhiệm vụ xong lái xe quay lại nhà trọ.
Sau lưng, nhóm năm người lính đánh thuê thấy bóng Diệp Oản Oản rời đi, âm thầm bắt đầu thương lượng.
“Lần này là chúng ta mạng lớn, nếu như không phải Tử Vong Hoa Hồng xuất hiện, chúng ta chắc đều chết ở nơi đó!” Người tóc dài thở dài nói.
Nghĩ đến những này chạy trốn vì bị hãm hại đó, nghĩ đến những anh em bị chết, năm người đều là sắc mặt khó coi.
Mập mạp mở miệng nói “Chúng ta mới vào tổ chức, có muốn lấy lòng lão đại một chút không? Cũng coi như cám ơn ân cứu mạng của lão đại!”
“Vậy tặng thứ gì? Tôi thích nhất gấu bông! Thật đáng yêu!” Tiểu Loli hỏi.
“Người lớn đang nói chuyện, con nít sang một bên!” Mập mạp đẩy tiểu Loli sang một bên, đi tới trước mặt người có râu, “Lão đại lâu như vậy mà chưa có đem gia chủ Tư gia ăn vào miệng, khẳng định khó nhịn đói khát, nếu không chúng ta tiến cống mấy mỹ nam?”
“Ta cũng cảm thấy đáng tin…”
“Ta cũng cảm thấy có thể!”
………
Đêm khuya, Diệp Oản Oản nằm trên giường có chút không ngủ được, gần đây phát sinh quá nhiều việc.
Nghĩ đến người đàn ông tóc trắng tối nay, Diệp Oản Oản thuận tay cầm điện thoại mở QQ ra nhìn một chút.
Nào có cao nhân lại trao đổi QQ với người khác, thật kỳ lạ.
Diệp Oản Oản đang suy nghĩ, ánh mắt nhìn đến, hơn một tiếng trước, người đàn ông tóc trắng đã đổi ký tên: “So với càng vô địch càng tịch mịch, là tiểu Vô Ưu không ở bên [khóc]”
Vô Ưu?
Diệp Oản Oản nhìn hai chữ này trên màn hình di động, ánh mắt hơi chăm chú.