Cô Vợ Tàn Tật Của Tổng Tài [Phần 2]

Chương 91: Tính kế (2)





Hàn Thương Ngôn ung dung ngồi trên xe, anh không có vẻ gì là lo lắng cả. Thật ra trong lòng anh đang nghĩ cách để ứng phó đối với tên cáo già Triệu Hành. Khác với anh, Tư Thâm lại khá lo ngại. Anh nói với bạn mình

' Thật không biết chúng sẽ manh động như thế nào với mình và Hàn Thương Ngôn? Nhưng... sao trông cậu ta lại có vẻ bình thản thế nhỉ? Cái khí chất lạnh lùng khiến người ta cảm thấy chán ngấy đó, đúng là chỉ có cậu ta làm được mà thôi"_ Tư Thâm bất lực nhìn hình ảnh phản chiếu gương trong xe.

Chiếc Rolls Royce Phantom EWB đã dừng lại trước cổng của một căn biệt thự lớn. Triệu Hành đang ngồi trong nhà bỗng có tên đàn em gấp gáp nói: "Anh Hành, một chiếc Roll Royce đang đậu trước cổng của chúng ta. Em phóng to cam ra thì thấy đó là Hàn Thương Ngôn của băng Hắc Long.

Triệu Hành nghe vậy thù có chút sững người. Anh ta không ngờ Hàn Thương Ngôn lại chạm gáy mình nhanh như vậy. Gương mặt hắn có chút hoảng không biết làm gì. Tiếng còi xe ở ngoài cổng khiến hắn có chút sợ hãi. Nhưng hắn có trấn an lại bản thân, tự nhủ không sao đâu.

Ra mở cổng đi!"_ Triệu Hành cố tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng hắn đang rối tung vì cố nghĩ cách đối phó với Hàn Thương Ngôn

Đàn em nghe lệnh liền chạy ra mở cổng. Hàn Thương Ngôn và Tư Thâm dáng vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo bước vào. Triệu Hành đang ngồi ở phòng khách, anh ta cố gắng điều chỉnh bản thân, cố gồng mình lên để lấp liếm dáng vẻ đang sợ hãi sâu bên trong. Vừa thấy hai người bước vào, anh ta đã vội vàng đứng dậy chào hỏi

' Xin chào Hàn thiếu và Tư thiếu, không biết ngọn gió nào lại đưa hai con người nhất nhì trong giới tới đây vậy?"

Hàn Thương Ngôn tỏ ra điềm tĩnh ngồi xuống. Tư Thâm thì thấy chán ghét với thái độ giả tạo của Triệu Hành nên tỏ thái độ luôn.

Triệu Hành rót trà cho những vị khách không mời, anh ta căng thẳng tới mức đổ mồ hôi hột. Hàn Thương Ngôn ngồi một bên chăm chú nhìn từng cử chỉ bất thường của anh ta, nhất định không để bỏ sót.

Triệu Hành đột nhiên nói: "Hàn thiếu à, tôi nghe nói vợ cậu gặp biến cố gì đó nên không qua khỏi. Xin lỗi vì hôm tổ chức tang lễ tôi không thể đến chia buồn."

Hàn Thương Ngôn trong lòng rất tức giận vì hắn là kẻ chủ mưu mà còn nói ra những lời thương cảm giả tạo đó. Nhưng ngoài mặt anh vẫn phải trưng ra bộ mặt lạnh lùng và điềm tĩnh nói với Triệu Hành: "Vợ không có người này thì sẽ có người khác, dù sao thì cũng chỉ là công cụ để giải tỏa hoặc sinh sản thôi. Một con đàn bà, không đáng để cho tôi đau khổ đâu. Phải không anh Triệu?"_ Hàn Thương Ngôn đưa ánh mắt sắc bén dò hỏi Triệu Hành.

Tư Thâm giật mình quay sang nhìn Hàn Thương Ngôn. Rõ ràng là anh rất yêu vợ nhưng tại sao lại nói như vậy.

Triệu Hành cũng bất ngờ, trong lòng hắn đang rối bời với mở suy nghĩ: "Sao cơ? Người đầu ấp tay gối với hắn mà hắn nói là không quan trọng sao? Tên này rốt cuộc bị vô cảm à?"

Triệu Hành giật mình khi thấy Hàn Thương Ngôn bất ngờ hỏi, anh ta gượng trả lời: "Haha, sao lại thế chứ? Sẽ có một số người phụ nữ là ngoại lệ mà..."



Nhân lúc Triệu Hành đang đối phó câu trả lời của Hàn Thương Ngôn thì Tư Thâm giả vờ làm rơi điện thoại xuống đất.

" Xin lỗi, điện thoại của tôi bị rơi thôi"_ Tư Thâm cúi người xuống nhặt, nhanh tay ấn cái máy nghe lén vào dưới ghế sofa

Thấy Tư Thâm đã hoàn thành xong nhiệm vụ lắp máy nghe lén, Hàn Thương Ngôn cũng chả muốn diễn nữa

" Xin phép anh Triệu, giờ chúng tôi có việc bận rồi. Hẹn anh Triệu vào một dịp khác sẽ nói chuyện sau."

Hàn Thương Ngôn và Tư Thâm nhanh chóng đứng dậy như không muốn ở đây thêm một giây một phút nào nữa. Triệu Hành vội vàng đứng dậy tiễn khách.

Thấy Hàn Thương Ngôn và Tư Thâm đã lên xe rời đi. Triệu Hành mới thở phào một hơi

" Hai cái tên điên này, nửa đêm đi đến nhà người khác hỏi ba caid linh tinh xong về. Chắc là Hàn Thương Ngôn tới đây để dò hỏi chút thông tin từ mình nhưng Triệu Hành ta đây vốn dĩ là cáo già sao có thể mắc bẫy!" _ Triệu Hành đắc ý, hắn suy nghĩ đơn giản như thế nhưng lại nhận mình thông minh. Hắn đâu biết rằng bản thân hắn sắp bị bại lộ rồi.

Ở trên xe, Hàn Thương Ngôn gương mặt không cảm xúc nhìn về phía xa. Tư Thâm nhìn qua gương thấy mặt bạn mình không càm xúc thì liền nói: "Hàn Thương Ngôn, cậu làm sao vậy?"

Anh không trả lời, vẫn là gương mặt không cảm xúc ấy. Tư Thâm gọi lớn tên anh một lần nữa, lúc này anh mới định thần lại.

Cậu nói cái gì cơ?"

Tư Thâm vừa xoay bộ lăng vừa nói với bạn: "Lúc nãy, sao cậu lại nói như vậy với tên Triệu Hành đó? Rốt cuộc là cậu đang nghĩ gì vậy? Nếu như vợ cậu mà biết được cậu nói những lời khó nghe như vậy chắc cô ấy sẽ buồn lắm đấy"

Hàn Thương Ngôn thở hắt một hơi, anh nghiêm túc nói kế hoạch của mình cho bạn thân nghe

Cậu thấy có ai bị điên đi nói ra điểm yếu của mình không? Đối với tôi, người thân là điểm yếu chí mạng. Nếu như không nói như vậy, hắn ta sẽ làm ra loại chuyện gì đây. Tôi cảm thấy ghê tởm cái vẻ mặt vô tội của hắn, hắn còn không có liêm sỉ dám lôi chuyện hại vợ tôi ra nói. Hôm nay, tôi suýt chút nữa là đã không chịu được rồi." _Hàn Thương Ngôn cau mày, gương mặt tức giận vô cùng

' Cậu làm tốt lắm! Nhất định sự thật sẽ được sớm hé lộ thôi. Cố lên nào chàng trai!" _ Tư Thâm chỉ có thể an ủi bạn mình, cố gắng động viên bạn bằng lời nói và giúp đỡ.
— QUẢNG CÁO —