Tang Lân thề rằng đây đều là ý muốn của bướm chứ không phải của cậu. Bụng cậu run lên, khát khao dương vật Kỳ Thừa Diệu mạnh bạo đâm xuyên lỗ nhỏ, đốt cháy vách thịt ngứa ngáy, chịch cậu mất hết ý thức, rên rỉ đến khi cổ họng khàn đặc mới thôi.
Mặt lưỡi tiết ra vô số nước bọt, yết hầu cậu nhấp nhô, khó nhọc nuốt xuống, chút lý trí còn sót lại nhắc nhở cậu người trước mặt là bạn cùng phòng, mình không thể mở miệng nài nỉ đối phương nhét dương vật vào lỗ nhỏ sưng tấy ngứa ngáy được.
"Tang Lân......" Kỳ Thừa Diệu thấp giọng gọi cậu, một tay giữ eo cậu, tay kia phủ lên mông cậu, liên tục đưa đẩy nửa người dưới, gậy thịt phồng to không ngừng cọ xát khe thịt múp míp.
Trong chăn tràn ngập mùi tanh hơi ngọt, tựa như trái chín bị ai đó nhào nặn trong tay.
Dù đã bịt miệng nhưng tiếng rên trong cổ vẫn nghe rõ mồn một giữa đêm khuya yên tĩnh, mặt Tang Lân đỏ bừng, cũng chẳng biết hai bạn cùng phòng kia có nghe thấy những động tĩnh này không nữa.
Quá, quá kích thích......
Lưng Tang Lân kéo căng, tay Kỳ Thừa Diệu đặt trên eo cậu lại cầm dương vật cậu tuốt lên tuốt xuống. Cậu mở to đôi mắt ngấn nước, tiếng thở dốc càng thêm gấp rút, lòng bàn tay đối phương thô ráp hơn cậu, hơi tuốt mạnh chút xíu đã làm cậu đau, cậu muốn bảo Kỳ Thừa Diệu chậm một chút nhưng lại cảm thấy mình sắp bắn, gần lên đỉnh khiến cậu không phát ra được âm thanh nào nên đành phải nhịn đau, không ngăn cản động tác của đối phương.
"Ưm, ư a......" Khi lỗ tiểu vốn đã nhạy cảm bị đầu ngón tay nam sinh ấn mạnh, lưng cậu co rút, rên rỉ bắn vào lòng bàn tay đối phương.
Cùng lúc đó, Tang Lân cảm nhận được lỗ nhỏ bị một vật trơn láng nóng hổi như mũ nấm cực đại vạch ra, khoái cảm lúc xuất tinh lập tức hòa tan nỗi khó chịu mà lẽ ra cậu phải có, hồi lâu sau cậu mới nhận ra đó là quy đầu của Kỳ Thừa Diệu.
"Làm gì vậy?" Giọng Cao Vũ Xuyên làm thần kinh cậu căng cứng, nghe thấy giường số bốn bên kia vang lên tiếng sột soạt, hình như Cao Vũ Xuyên muốn đứng dậy để qua xem tình hình.
Tang Lân hồi hộp gần chết, lỗ nhỏ càng kẹp chặt hơn. Cậu cứ tưởng Kỳ Thừa Diệu sẽ rút dương vật ra, nhưng Cao Vũ Xuyên đã sắp tới cạnh giường mà Kỳ Thừa Diệu còn đút vào sâu hơn, dưới người cậu vừa nóng vừa trướng, chân lại bị cặp chân dài của nam sinh đè chặt nên không cách nào ngồi dậy trên giường.
Không được, lỡ Cao Vũ Xuyên nhìn thấy họ thế này......
"Tang Lân, cậu không sao chứ?" Cao Vũ Xuyên hỏi cậu.
Tóc Tang Lân ướt đẫm mồ hôi, cảm thấy may mắn vì Cao Vũ Xuyên không bật đèn nên không thấy khuôn mặt đỏ như cà chua chín của mình, vừa định trả lời thì vật cứng nóng hổi lại đâm vào vách thịt trơn ướt sâu hơn.
"A, khoan đã......" Cậu tưởng Kỳ Thừa Diệu sẽ rút ra, nhưng hắn lại bóp eo cậu rồi đột ngột đâm vào một đoạn dài làm cậu vừa đau vừa sướng, lưng rịn một lớp mồ hôi mỏng, nửa người dưới bị dương vật khai phá như trong mơ.
"Tớ đang xóc lọ cho cậu ấy." Giọng Kỳ Thừa Diệu vẫn bình tĩnh như mọi khi. Hắn vừa chịch lỗ nhỏ của Tang Lân vừa rút khăn giấy lau sạch tinh dịch thiếu niên bắn lên tay mình, hờ hững nói với Cao Vũ Xuyên: "Chưa đến lượt cậu trực đêm đâu, về ngủ đi."
Đương nhiên Cao Vũ Xuyên không tin, đồng thời hoài nghi sáng mai bướm nhỏ non mềm của Tang Lân sẽ bị Kỳ Thừa Diệu chịch sưng.
Nhưng hắn cũng không thể nói gì, bởi vì chính hắn bảo Tang Lân "anh em xóc lọ cho nhau để bồi đắp tình cảm" và "mọc bướm thì phải cống hiến cho anh em nghiên cứu", giờ mà mở miệng thì hình tượng anh em tốt của hắn trong lòng Tang Lân sẽ sụp đổ ngay.
Vì vậy hắn đành nén giận nói với tiểu nhân đắc chí Kỳ Thừa Diệu "Vậy cậu trực đêm cho tốt đi", sau đó về giường an ủi dương vật tội nghiệp không có lỗ nhỏ ấm áp của mình.