"Mộng Mộng, trước giờ con chưa từng thấy cha Trương Phong đúng không?"
Tôi khẽ gật đầu, dường như từ hồi tôi biết Trương Phong tới giờ, cũng chưa từng thấy cha chồng.
Mẹ chồng tôi nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, trong mắt dường như lấp lánh ánh nước.
"Cha Trương Phong ngoại tình với thư kí lúc mẹ vừa đẻ nó ra."
"Con đàn bà kia đi tới trước mặt mẹ, dương dương tự đắc nói mình được chiều chuộng thế nào."
"Sau đó, cha Trương Phong cuỗm hết tài sản nhà họ Liễu, bỏ đi cùng con đàn bà đó, hồi nọ mẹ nghe bảo, hình như hắn che.t rồi."
"Che.t rồi cũng tốt, thế nên cả đời này, mẹ không thể tha thứ cho loại đàn ông dây dưa với tiểu tam."
Dường như tôi đã hiểu vì sao mẹ chồng tôi phải giúp tôi, ở một góc độ nào đó mà nói, là bà đang giúp bản thân lúc còn trẻ.
Mẹ chồng nở nụ cười, đưa tay gạt đi giọt nước mắt, vẻ mặt nghiêm túc nhìn tôi.
"Mẹ biết từ nhỏ con đã quen sống trong nhung lụa, cũng không thiếu tiền tiêu."
"Thế nhưng phụ nữ ấy mà, cũng nên có công việc riêng, con không biết quán xuyến công ty cũng được, mẹ sẽ dạy con. Nhưng tuyệt đối đừng dựa dẫm hoàn toàn vào đàn ông."
Tôi đưa tay ôm bà vào lòng, hít sâu một hơi.
"Mẹ ruột con đã qua đời, sau này, mẹ chính là mẹ ruột con."
Sau đó, mẹ chồng bắt đầu dạy tôi kiến thức thương mại, dần dần, tôi đã bắt đầu có thể tự mình chống đỡ một phương.
Đống tài sản bị Trương Phong lén lút chuyển đi, cũng dược tìm về đủ.
Mà Trương Phong và Bạch Tiểu Nghiên cũng bị mẹ chồng trục xuất khỏi gia tộc, nghe nói đang đi làm thuê kiếm tiền nuôi đứa nhỏ.
14.
Chuyện ở công ty bị lộ ra ngoài, Bạch Tiểu Nghiên thành chuột chạy qua đường.
Thế nên nếu sau này cô ta muốn rời khỏi Trương Phong thì không dễ dàng vậy nữa rồi.
Có thể bây giờ cô ta vẫn đang ảo tưởng, nghĩ sẽ có ngày Trương Phong giành lại được tài sản trong nhà, cho cô ta.
"Phu nhân, cẩn thận vũng nước."
Không nghĩ ở trước cửa nhà hàng 5 sao, tôi và mẹ chồng lại gặp lại Bạch Tiểu Nghiên lần nữa.
Cô ta mặc một bộ quần áo công sở, tay đang cầm chổi lau nahf.
Chúng tôi quay đầu nhìn cô ta, trùng hợp cô ta cũng quay đầu nhìn chúng tôi.
| Xui xẻo thật.|
Mẹ chồng xị mặt xuống, trong lòng phát cáu.
"Ơ, đây không phải vị phu nhân tổng tài bị cắm sừng à?"
Lúc cô ta nói chuyện, khóe miệng nhếch một bên, trong không chút ý tốt.
| Nói ai đấy, nói ai đấy? Miệng thối thế?|
Mẹ chồng tôi suýt nữa định mở miệng mắng, tôi kịp giữ bà lại, tặng bà một ánh mắt an ủi.