Ta đã bí mật sử dụng thuật pháp để lấy chút đồ ăn thức uống nhưng không có cách nào có thể khôi phục lại chân của hắn.
Nguyên nhân quan trọng nhất là hắn là một tiên nhân bị trục xuất, đây là kiếp nạn của hắn, ta đã giúp hắn tránh khỏi tai họa lớn nhất còn những gì đã trở thành sự thật thì ta không thể thay đổi được.
Nếu ta là một đại thần tiên thì ta có thể chẳng phải kiêng nể ai cả nhưng ta chỉ là một Tư mệnh nhỏ còn phải dựa vào tay nghề ở Thiên đình mà kiếm cơm.
Hắn nhận ra ta chẳng phải người thường nhưng cũng chẳng hỏi nhiều.
Ta đoán hắn đã sớm nhận ra điều đó nên cũng chẳng che giấu nữa.
Hắn cũng chẳng đề cập đến lời hứa mà hắn từng bảo ta.
Dù Thiên đình có nói gì đi chăng nữa, nếu hắn yêu cầu ta phục hồi cái chân bị gãy của hắn thì ta cũng sẽ làm, cho dù việc đó có thể khiến ta bị giáng chức nhưng hắn chẳng yêu cầu điều gì.