Việt Nam mặt tái mét nhìn Poland, cậu vội vã kéo mũ che mặt để chạy đi, nhưng hình như Poland đoán được ý định của cậu mà vượt lên áp cậu xuống đất.
Chiếc mũ rơi khỏi tay, rơi xuống đất dính vài vết bẩn. Không còn thứ gì che chắn, gương mặt Việt Nam cứ thế hiện ra trong mắt Poland.
"Chờ...chờ đã! Tôi không phải Phát Xít!" Việt Nam luống cuống vùng vẫy, nhưng không hiểu Poland lấy sức lực từ đâu ra mà giữ cậu chặt kinh khủng. Việt Nam nhìn thẳng vào mắt Poland, không hề ngạc nhiên khi thấy bên trong đó chỉ có tức giận và hận thù.
"Tôi là gián điệp, không phải Phát Xít. Còn cậu, vẫn nên nhanh đi cứu đất nước của mình đi!" Mặc dù điều đó là bất khả thi, thực tế với sức mạnh của Ba Lan và Poland, lúc này họ chỉ có thể bị Nazi đánh chiếm mà thôi.
Việt Nam dồn lực vào cánh tay, hất mạnh Poland ra khỏi mình, rồi chạy mất hút trong đám quân Phát Xít.
Poland hai mắt trợn tròn lao ra, anh vội vã chạy và vấp ngã. Ngẩng đầu lên, chỉ thấy người dân Ba Lan bị tàn sát ghê rợn, tiếng âm thanh của súng vang lên từng hồi, không chút nào ngừng lại. Tiếng la hét, tiếng cầu xin, tiếng khóc thét xen lẫn tiếng cười khoái trá của đội quân Phát Xít.
Cạch!
Poland cảm thấy có thứ gì đó được gắn lên cổ mình, anh giật mình nhìn xuống thì thấy trên cổ là một chiếc còng sắt. Poland hoảng sợ ngẩng đầu lên, kinh hãi nhìn kẻ đang cầm dây xích cười cười nhìn xuống.
"Na...zi."
ーーーーーーーー
Việt Nam cắn răng nhìn cảnh người dân Ba Lan bị Phát Xít trói dồn vào một chỗ, tay bấm điện thoại gọi cho Việt Cộng.
Nhưng cậu chưa kịp nhắn xong, đã có người gọi điện tới.
Là America.
"Tìm được manh mối rồi à?" Việt Nam nhận cuộc gọi, một tay áp điện thoại vô tai, tay còn lại bận bịu thay bộ đồ Phát Xít.
\[Ừ, theo những thông tin mà cậu cung cấp, tôi nghĩ không phải xuyên về quá khứ hay gì đâu. Mà có thể là...cậu, xuyên vô quyển sách mà China đang đọc.\] America nghe tiếng ma sát vải vóc ở đầu dây bên kia thì khựng lại một lúc, sau đó lại tiếp tục.
"Trung Quốc? Xuyên sách? Nói nghe xem quyển sách khốn kiếp đó nói về cái gì nào?" Việt Nam khá là hiếu kỳ về nội dung của quyển sách, phải là thứ nội dung gì mà lại viết về Thế Chiến II chứ!
"Ê anh bạn, nói gì đi chứ! Đang vội lắm!" Chờ hơn 3 giây mà không thấy bên kia trả lời, Việt Nam không khỏi lớn tiếng hơn.
\[Cậu sẽ không muốn nghe cái nội dung đó đâu, Nam. Nó nói về chiến tranh thế giới thứ 2 và nội dung cuộc thế chiến có chút khác biệt. Cụ thể thì không rõ nhưng kết cục trong quyển sách này là thế giới bị Nazi tiêu diệt...\] Sau một lúc, tiếng nói trầm trầm của America vang lên, nói về nội dung của quyển sách.
"..." Việt Nam im lặng, tiếp tục lắng nghe. Mặc dù trong thâm tâm, cậu đang đòi đào mồ mả cái thằng cha nào viết ra 1 tác phẩm khốn nạn đó.
Đụ mịa sống hòa bình sướng quá nên rảnh lone viết Bad Ending cho lịch sử thế giới à!!!???
\[Cậu ở bên đó muốn làm gì thì làm, bên này luôn ủng hộ.\] Biết tính cách của Việt Nam kha khá, America có thể đoán được cậu sẽ tìm cách ngăn cản sự bành trướng của Nazi khi biết kết cục của thế giới đó.
\[Hơn nữa, thế giới kết thúc vào năm 2000, lí do là Nazi sử dụng vũ khí sinh học lên các quốc gia khác. Sự sống bị tiêu diệt nên mấy thứ ở thời đại chúng ta không xuất hiện ở đó đâu.\]
"Này Ame, nếu tớ nói tớ theo Liên Xô ngăn cản Nazi, mấy cậu đồng ý không?" Nghe America cung cấp thông tin xong, Việt Nam lên kế hoạch tham gia đội quân của USSR, đánh được Phát Xít xong rồi tìm cách quay về luôn.
\[Tên USSR đó? Tôi không rõ, không phải ông ta muốn giết cậu khi cậu mới đến thế giới đó sao? Tôi nghe...anh cậu nói thế.\]
Việt Nam có thể nghe rõ giọng điệu cứng ngắc của anh chàng Ame khi nhắc đến Việt Cộng, gì đây, lại sợ bụi cây nữa à.
"À mà, sao USSR lại thua Nazi được?"
\[Cái này,...tổn hại danh dự ông ta trong lòng cậu quá Việt Nam à.\]
\[USSR thất bại, là do ông ta muốn được thuần phục bởi Nazi đó...
"..." CÁI LONEEEE GÌ CƠ!!!!!!!!?????
Việt Nam lúc này như là nghe sét đánh ngang tai, trước kia, cậu đọc mấy cuốn tiểu thuyết USSR x Nazi, nhưng chưa bao giờ cậu gặp cái tình tiết như Ame vừa nói cả.
Muốn bị thuần phục?
Có cái con mịa mày!!!! Boss đẹp zai của tao mà dám viết như thế à!!!?
"Ame, truy tìm thằng lone viết ra quyển sách ngu lone này giúp tớ, khi nào tớ về thì tớ xử lí thằng óc chó đó."
\[À Ok.\]
"Tạm biệt." Việt Nam nhíu mày nhìn dung lượng pin, không còn nhiều nên cậu tạm biệt America rồi cúp máy.
Chút nữa tìm chỗ có ánh sáng mặt trời mạnh mạnh chút để sạc pin. Dù sao giờ vẫn là buổi chiều, sạc đến tối để còn làm việc.
Mới thay bộ đồ Phát Xít ra giờ lại phải mặc vào, Việt Nam bực mình khi nghĩ đến nội dung của quyển sách chó má kia.
"Nếu thế giới này tương lai đã đen tối như shit, thì bằng mọi cách cũng phải cho nó sáng sủa mới được." Thế giới diệt vong năm 2000, đúng là để Phát Xít thống trị thế giới là một điều sai lầm mà!
Poland bị nhốt trong một phòng giam, chỉ có một cửa ra vào, một chiếc cửa sổ nhỏ bé tít trên trần phòng. Poland thẫn thờ nhìn dây xích nặng nề trước mặt, run rẩy bóp chặt còng sắt trên cổ.
Ngay lúc đó, Poland nghe thấy một tiếng loạt soạt của vải vóc. Anh hoảng hốt nhìn quanh nhưng không thấy ai, và một tiếng bụp vang lên, trước mặt anh liền xuất hiện một người.
Người con trai khoác trên mình bộ đồ Phát Xít, với làn da đỏ và ngôi sao vàng giữa mặt, đôi con ngươi vàng kim lấp lóe trong bóng tối. Cậu ta nở nụ cười, đôi mắt cong cong rồi nhỏ tiếng nói.
"Poland, muốn trợ giúp không?"
"Ngươi, ngươi đến đây làm gì!?" Poland tức giận nhìn Việt Nam, anh nhớ lại sự việc lúc chiều khiến anh nhìn cậu bằng ánh mắt cảnh giác cùng tức giận.
"Đương nhiên là tới giúp cậu!" Việt Nam tiến lại gần, tính tìm cách để Poland tin mình thì tiếng mở cửa vang lên, căn phòng tối bỗng trở lên sáng sủa hơn chút.
"Ngươi muốn giúp ai?" Giọng nói âm trầm quen quen vang lên sau lưng cậu, Việt Nam mím môi đổ mồ hôi, ây da cái giọng này sao cậu quên được. Nhìn vẻ mặt Poland lúc này xem, hận thù thì biết ngay là ai rồi.
"Hallo mann..." Việt Nam quay lại, nở nụ cười méo xệch nhìn Nazi.