Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss

Chương 64: Anh, không cùng một cấp bậc với tôi!



Editor: Puck 

Người đàn ông áo đen Trương Á đó đi tới trước mặt Tiêu Cửu Cửu, một đôi mắt to sắc bén khóa chặt trên người Tiêu Cửu Cửu, khi nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh không hề kinh hãi của Tiêu Cửu Cửu, anh híp hai mắt lại.

Tiêu Cửu Cửu mặc bộ đồ thể thao màu trắng, mái tóc đen suôn dài như thác nước, phong cách như tiên, một đôi mắt đen như mũi châm nhọn đâm ngược lại anh, trên trán, lộ ra vẻ cao quý nhàn nhạt.

Chỉ nhìn vài lần, Trương Á đã chân chính phán đoán ra, cô gái này tuyệt đối không đơn giản!

Trương Á tuy là tay sai cho chủ phái tới bảo vệ Trình Viện, nhưng anh vẫn hiểu được lựa chọn đối thủ, biết người như thế nào có thể bắt nạt, biết hạng người gì không thể bắt nạt.

Mà cô bé trước mắt này, phản ứng và thái độ của cô ấy, hoàn toàn vượt ra ngoài phản ứng của người bình thường nên có, vì cẩn thận để đạt được mục đích, Trương Á vẫn lựa chọn lui nhường một bước.

Anh trầm giọng nói với Tiêu Cửu Cửu, “Vị tiểu thư này, mời nói xin lỗi với tiểu thư nhà tôi!”

Anh nghĩ, chỉ cần Tiêu Cửu Cửu nói xin lỗi, chuyện này cứ bỏ qua như vậy!

Thật sự không nghĩ đến, Tiêu Cửu Cửu lại nhìn anh nhẹ nhàng cười nhạo nói, “Muốn tôi nói xin lỗi? Được! Chỉ cần cô ta nhân lỗi với tôi trước, tôi cũng sẽ nói một câu xin lỗi với cô ta!”

Trương Á thấy cô không chịu phục, sắc mặt nhất thời khó nhìn.

Đang định nói chuyện, mặt bánh nướng vừng đó đã cắn răng châm chọc cười mắng, “Mày là cái thá gì? Muốn bản tiểu thư xin lỗi mày, mày nhận nổi sao?”

Tiêu Cửu Cửu cười nhạt một tiếng, “Tôi biết rõ tôi đối mặt với thứ đồ không tốt, cho nên tôi cũng không muốn nói với thứ gì đó về lễ nghi liêm sỉ.”

Nói xong, Tiêu Cửu Cửu bỏ mặc luôn cô ta, xoay người, đi thẳng đến chỗ đón người mới, đang chuẩn bị tìm người dẫn cô đi làm thủ tục.

Nhưng từ khi sinh ra đến giờ Trình Viện chưa bao giờ bị người tổn hại như vậy, lúc này nổi giận gầm lên một tiếng, “Trương Á, đánh cô ta cho tôi! Đánh đến khi cô ta nói xin lỗi mới thôi!” dinendian.lơqid]on

Mặt bánh nướng vừng tên là Trình Viện, năm nay là sinh viên đại học năm hai, bối cảnh phía sau nhà thật sự coi như hơi kiên cường, phó hiệu trưởng đại học B vẫn là chú ruột của cô, cho nên cô dựa vào bối cảnh phía sau gia nhập hội học sinh, vì thân cận với một vị học trưởng đẹp trai cô thích, cô mới có thể mang theo vệ sĩ tới đây tham gia hoạt động đón người mới.

Trong mấy ngày nay, nhìn thấy học muội mới đến khá xinh đẹp một chút, đã gắng sức đả kích bọn họ, có hai bạn học nữ mới, không sợ cường quyền náo loạn một trận với cô, bị cô tìm tới chú phó hiệu trưởng, đơn giản tìm một lý do không để cho người ta nhập học, trực tiếp để cho chú cô cho người ta nghỉ học.

Về phần hai vị kia hội học sinh có chống lại hay không, đây là nói sau, nhưng cô ở đây hoành hành không kiêng nể, tiếng xấu bắt nạt người mới, coi như truyền ra ngoài.

Hôm nay vừa thấy một đại mỹ nhân cấp bậc hoa khôi của trường tới, muốn cho cái hạ mã uy *, không nghĩ rằng Tiêu Cửu Cửu lại là một cọng rơm hơi cứng, hoàn toàn không ăn chút náo loạn của cô, lại nghe thấy Tiêu Cửu Cửu nói muốn cô nói xin lỗi trước, Trình Viện dĩ nhiên giận đến hộc máu, răng ngà thầm cắn, ở trong lòng thề không thể không làm cho Tiêu Cửu Cửu khuất phục.

(*) hạ mã uy: vốn chỉ quan lại thời xưa vừa đến nhận chức một chỗ nào đó, liền tỏ ra uy quyền của mình đối với thuộc hạ, sau này cũng chỉ việc ra oai ngay lúc đầu đối với đối phương

Trương Á nghe Trình Viện ra lệnh, mày rậm vừa nhíu, nhưng đối với chủ thuê ra lệnh, anh luôn luôn chỉ theo lệnh mà làm.

Đặc biệt là Trình đại tiểu thư này ra lệnh, nếu thật sự cãi lời, quay đầu lai chịu khổ bị mắng, vẫn là bản thân anh!

Lại nói, anh cũng muốn xem một chút, người đẹp nhìn không đơn giản này, rốt cuộc có bản lĩnh gì, lại dám ngay cả Trình Viện cũng dám trào phúng, nếu như anh không nhìn lầm, cô ấy chẳng những tuyệt đối không sợ bọn họ, ánh mắt nhìn bọn họ, còn mang theo vẻ giống như khinh thường và mỉa mai khi nhìn thằng hề.

Trong lòng của anh, không khỏi dâng lên không cam lòng tức giận.

Một đôi tay nhanh như điện bấu lấy vai Tiêu Cửu Cửu đang ở chỗ đón người mới đến, khi Trương Á cho rằng một trảo này của anh nhất định như ý nguyện, thân hình Tiêu Cửu Cửu đột nhiên hạ xuống, khi tránh được hai tay Trương Á túm lấy thì cô lại lật tay một cái, lấy tốc độ còn nhanh hơn Trương Á, nhanh chóng giữ chặt cổ tay Trương Á, dùng sức xốc lên, trực tiếp hung hăng ném Trương Á qua vai, nhanh đến Trương Á cũng không kịp phản ứng. diee ndda fnleeq uysd doon

Anh té ngã trên đất, khi cảm thấy cả người đau đớn, trong đầu đột nhiên hiện lên mấy chữ –– anh khinh địch!

Mọi người nhìn thấy một cảnh này, một lần nữa bị chấn động rồi!

Từng người một nghẹn họng nhìn trân trối, ai có thể nghĩ được, một đại mỹ nhân như tiên trên trời, lại sẽ có bản lĩnh hung hãn như vậy? Thế mà lại một chiêu nháy mắt giết đối thủ! Chậc chậc chậc, quá mạnh mẽ!

Lòng Trương Á còn chưa chết, anh đường đường là tinh binh hạng nhất của lính đặc biệt giải ngũ, thế nhưng lại một chiêu mà thua ở trong tay một cô bé, anh không tin! Anh cho rằng kết quả thất bại này là do anh khinh địch, mới để cho Tiêu Cửu Cửu dễ dàng được như ý.

Anh một lý ngư đả đỉnh *, từ dưới đất nhanh chóng bật người dậy, lại đi tới trước mặt Tiêu Cửu Cửu.

(*) lý ngư đả đỉnh: một động tác trong võ thuật, khi nằm trên đất, dùng lực tay, chân, lưng để bật dậy.

Lần này, anh danh chính với thực dùng phương thức so tài với cao thủ, đôi tay ôm quyền mời cô chỉ giáo, “Trương Á bội phục công phu của vị tiểu thư này, kính xin tiểu thư chỉ giáo cho một hai!”

Tiêu Cửu Cửu thấy dáng dấp Trương Á coi như chính trực, nhưng đi theo một chủ nhân như Trình Viện vậy, anh ta trợ Trụ vi ngược * khẳng định cũng làm không ít, nếu anh ta muốn lãnh giáo, vậy cô tốt bụng một chút, giáo dục anh ta một chút!

(*) Trợ Trụ vi ngược: Giúp kẻ ác làm điều xấu. Chữ Trụ trong Trụ vương, là vua Đế Tân, nhà Ân, đốt chết kẻ trung lương, mổ đàn bà chửa, những kẻ tàn nhẫn bất lương thì ẩn dụ là Trụ.

Cô cười như không cười hỏi, “Anh thật sự muốn học hỏi tôi?”

Trương Á không chút do dự trả lời, “Đúng!”

Tiêu Cửu Cửu nhếch môi cười nhẹ, đáy mắt mang theo vẻ hài hước, vẫy vẫy tay với Trương Á, “Vậy thì tới đi!”

Chỉ cần không phải quần đấu, bàn về đơn đấu đánh nhau, Tiêu Cửu Cửu thật sự không kiêng dè!

Năm đó, khi Tiêu Cẩn Chi mang cô và Phượng Thần về, dạy bọn họ hai kỹ năng, hỏi bọn họ muốn học cái gì, cô và Phượng Thần đều không hẹn mà cùng lựa chọn võ thuật.

Chỉ có bảo vệ tốt cho mình, mới có thể bảo vệ tốt cho bạn bè người thân của mình.

Mà mục đích của cô và Phượng Thần, Phượng Thần vì có thể bảo vệ tốt cho cô, cô lại vì không muốn tiếp tục để Phượng Thần vướng mắc về mình, cô không muốn bản thân trở thành gánh nặng cho Phượng Thần.

Tiêu Cẩn Chi trở thành huấn luyện viên chính của cô và Phượng Thần, nội dung trong khóa học chính là tất cả các nội dung cao nhất của lính đặc biệt, bao gồm đánh cận chiến, ám sát, dịch dung, v.v... di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

Mà Chu Tiêu, Tần Tấn, Hứa Hằng Minh, còn có Đông Phương Cảnh Mộ đều duy trì bản lĩnh người anh em xuất chúng, toàn bộ đều thành người luyện cùng cô và Phượng Thần, huấn luyện mấy năm như thế, có thể nghĩ, bản lĩnh của Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu, tuyệt đối áp đảo trên lính đặc biệt bình thường.

Nếu như ban đầu Lương Kinh Diễm không phải tìm người biết phúc ngữ *, giả mạo âm thanh cầu cứu của Tiêu Cửu Cửu bị người bắt cóc, vừa vặn lúc ấy Cửu Cửu đang ngầm đấu đá với Lương Kinh Diễm, lại không có ở trong phòng tiệc, Phượng Thần lo lắng cho cô, lúc này mới bị người Lương Kinh Diễm phái đi lừa anh ở trong bữa tiệc đi ra ngoài, bằng không, anh cũng sẽ không dễ dàng bị người vây đánh đến chết ở trên đường như vậy.

(*) phúc ngữ: nói bằng bụng, hoặc chỉ người giả giọng

Nghĩ đến Phượng Thần, tâm tình Cửu Cửu trong nháy mắt đi xuống thấp.

Bọn họ từng có quá nhiều ngày tốt đẹp vui sướng như vậy, nhưng cô, đúng là vẫn còn liên lụy khiến anh mất đi sinh mạng, Phượng Thần chết đi, là đau vĩnh viễn chạm đến vẫn đau trong lòng Cửu Cửu!

Khi cô đang rơi vào hoài niệm, Trương Á đã dùng hết sức lực, đánh về phía cô.

“Cẩn thận!”

Cùng lúc với một tiếng kêu con nít đáng yêu vang lên, một chiêu nhanh như hổ đói vồ mồi của của Trương Á đã nhào tới trước mặt Tiêu Cửu Cửu, trong nháy mắt Tiêu Cửu Cửu thu lại tinh thần, chẳng những không lùi, ngược lại cổ tay khẽ đảo, một quyền trực tiếp nghênh đón tay Trương Á đánh tới.

Trương Á không hề biết, Tiêu Cửu Cửu chẳng những là cao thủ đọ sức đánh cận chiến, hơn nữa cô còn được Hoa Thiên Sơn truyền thụ cho “Cửu Long khí tức thuật”, đây là nội công tâm pháp Đạo gia, Tiêu Cửu Cửu tu luyện mấy năm, mặc dù công lực còn chưa đại thành, nhưng đối phó với hạng người như Trương Á cũng dư dả.

Khi quả đấm mang theo nội lực của cô đánh lên người Trương Á thì Trương Á cảm giác lực lượng cường đại giống như dời núi lấp bể, nhìn từ trong lòng bàn tay Tiêu Cửu Cửu nhìn như mảnh khảnh mềm mại truyền ra ngoài, anh định giữ vững thân thể, nhưng không chống cự nổi lực lượng này, cả người bay ra phía sau, té thẳng tới trong đám người đứng vây xem.

Đúng một chiêu chết ngay lập tức *!

(*) nguyên gốc: 秒杀 (miểu sát), chỉ với tính ưu thế áp đảo một chiêu trí mạng hoặc trong thời gian cực ngắn (ví dụ như một giây) giải quyết đối thủ. Từ này xuất phát từ game online, hình dung giết một người trong game chỉ trong nháy mắt. Trong nháy mắt này không khống chế chỉ trong một giây, chỉ cần ra tay bất ngờ nhanh chóng đánh chết đối thủ, cũng coi là miểu sát. (Theo baike)

Một lần có thể nói là tình cờ, là vận số, nhưng hai lần, thì không có khả năng là tình cờ hay vận khí nữ, đó là thực lực! Thực lực hung hãn!

Tiêu Cửu Cửu thấy Trương Á nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, một lần nữa đi tới trước mặt cô, còn muốn đánh. di1enda4nle3qu21ydo0n

Cô khoát khoát tay với Trương Á, nụ cười trầm xuống, “Tôi không có hứng thú đấu với anh tiếp, giá trị võ lực của anh... Không cùng đẳng cấp  với tôi đâu! Đi nhanh lên đi! Còn đấu nữa, tôi sẽ không xuống tay lưu tình.”

Tiêu Cửu Cửu nói xong, xoay người xốc bọc nhỏ của mình lên, tiếp tục ở lại chỗ này, cô sẽ được coi là nghệ sĩ diễn xiếc khỉ mà bị vây xem rồi.

Trương Á không cam lòng cứ bị thua như vậy, nhìn bóng lưng mảnh khảnh thon dài của Tiêu Cửu Cửu, nổi giận gầm lên một tiếng, “Tôi không tin!” Rồi lại một lần nữa  nhào về phía cô.

Tiêu Cửu Cửu cũng không quay đầu lại, trực tiếp thò chân phải ra, lui về phía sau dùng sức đạp một phát.

Một cước này, cô thật sự dùng không ít sức, dưới phiền não, toàn bộ tức giận nóng nảy cũng tập trung dưới chân, lại một lần nữa đạp bay Trương Á vào trong đám người.

“A a a...”

Tiêu Cửu Cửu cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi vào sâu trong sân trường.

Manh búp bê kia cũng  nhanh chóng đi theo, mặt sùng bái nhìn Tiêu Cửu Cửu, gần như dính sát lên Tiêu Cửu Cửu.

Cách đó không xa, một người đàn ông đứng dưới bóng tối, nhìn thân thủ nhanh nhẹn mạnh mẽ này của Cửu Cửu, khóe môi khẽ câu lên nở nụ cười tự hào và kiêu ngạo vì cô, Cửu Cửu nhà anh, quả nhiên là giỏi nhất!

Ngay sau đó, anh nhỏ giọng căn dặn người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh, “Âu Lượng, cậu đi xuống, giúp Cửu Cửu làm thủ tục nhập học, khi về tự cậu thuê xe trở lại.”

“Vâng!”

Âu Lượng vừa đi đến bên cạnh đám người, bên tai đã vang lên từng tiếng sợ hãi và bàn luận.

“Mẹ nó! Đại mỹ nữ này thật sự quá soái rồi! Cậu xem một cái chân của cô ấy tung ra, trực tiếp đã đạp bay người đàn ông cao to, thật sự dũng mãnh!”

“Đây không phải là bạn nữ dã man của đại học B sao! Ôi, nếu ông đây là bạn trai của bạn nữ dã man đó, vậy cũng hạnh phúc chết mất! Một ngày cho cô ấy chỉnh một trăm lần, tôi cũng cam tâm tình nguyện!”

“Tôi nhổ vào! Chỉ bằng vào gương mặt này của cậu, không hù chết cô ấy đã tốt rồi, cậu còn muốn làm bạn gái của cô ấy, cậu vẫn nên cút xa, cút ra xa đi...”

Âu Lượng nghe từng tiếng bàn luận này, cười khổ mà lắc lắc đầu.

Tiểu tổ tông này! Thật đúng là đi đến đâu cũng có thể gây chuyện, cô không gây chuyện, nhưng dáng vẻ xuất chúng và khí chất của cô, lại làm cho vô số nam sinh ái mộ, cũng khiến cho vô số người phụ nữ vì người đàn ông mình yêu trong lòng yêu Cửu Cửu mà ghen tỵ thành điên cuồng, mất đi lý trí, hận không thể phá hủy Cửu Cửu.