Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 24: Ngay Cả Chân Khí Cũng Có Cá Tính



“Ồh, nguyên lai là nàng!” Thủy Thanh Hoa chợt hiểu gật đầu, lập tức lại lắc đầu, thở dài nói:”Nha đầu kia cũng là một người mệnh khổ.”

Đầu óc ta đầy sự nghi hoặc, hỏi:”Thủy lão ca, ngài nói như vậy có ý tứ gì?”

Thủy Thanh Hoa liếc nhìn ta rất kỳ quái, nói:”Ngươi là bằng hữu của nha đầu kia mà tình huống của nha đầu kia lại không biết sao?”

“Ta cùng Y Linh tỷ vừa mới nhận biết không lâu!”

“Khó trách.” Thủy Thanh Hoa gật đầu, nói”Nha đầu kia là hậu bối của Mộc gia một trong năm đại thế gia, trong đám hậu bối luyện “Mộc Linh Chân Khí” thì cũng được tính là người xuất sắc, chỉ là xuất thân bất chánh, chính là con gái ở bên ngoài của đại gia chủ Mộc gia đời trước, từ nhỏ đã bị bài xích, nếu không phải tư chất phi phàm thì chỉ sợ đã bị đuổi ra khỏi Mộc gia. Song ai cũng không nghĩ đến là nha đầu kia lúc ba mươi tuổi thì đột nhiên tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Mộc gia, từ nay về sau một mình lưu lạc bên ngoài…..”

Nội tâm ta kinh hãi không thôi, ta hoàn toàn không nghĩ đến, bề ngoài Mộc Y Linh đỉnh đạc như vậy nhưng có một đoạn chuyện cũ đau đớn như vậy, nếu so với nàng thì thật ra ta may mắn hơn nhiều, ít nhất ta là một cô nhi, mặc dù không có cha mẹ thương yêu nhưng vẫn có muội muội ở bên cạnh…

Đột nhiên nghĩ đến vấn đề này, ta ngạc nhiên hỏi:”Ngài nói lúc Y Linh tỷ hơn ba mươi tuổi mới rời đi Mộc gia? Điều này sao có thể được, ta xem nàng nhiều lắm chỉ có hai mươi tuổi thôi?”

Lần này thần sắc của Thủy Thanh Hoa cùng Thủy Hương Vân hết sức cổ quái nhìn ta, ánh mắt đó dị thường quen thuộc, mấy ngày này Mộc Y Linh thường dùng ánh mắt này nhìn ta rất nhiều lần, làm cho ta ý thức được mình lại nói sai cái gì rồi.

Cũng quả nhiên, chỉ nghe Thủy Hương Vân nói:”Từ cuộc chiến đại diệt tuyệt tới nay, tuổi thọ trung bình của loài người đã hơn một trăm năm mươi tuổi, ba mươi tuổi thì cũng bất quá chỉ là người mới trưởng thành mà thôi, về phần tướng mạo như ngươi nói thì người tập võ rất khó già đi, nếu như tu luyện thành công, duy trì tướng mạo lúc còn trẻ không phải là việc khó, theo lẽ thường mà nói thì người ở độ tuổi chín mươi thì mới bắt đầu già đi.” Sau đó nàng nghi hoặc nhìn ta, “Chẳng lẽ ngay cả vấn đề này mà ngươi cũng không biết sao?”

Ta cười khan ha ha vài tiếng, nói:”Trước kia ta vẫn theo sư phụ ở một nơi hẻo lanh, không có cùng người ngoài tiếp xúc cho nên không biết rõ ràng lắm.”

Trong lòng ta thầm kinh hãi, không nghĩ tới bộ dáng Mộc Y Linh trẻ như thế mà đã lớn hơn ta vài chục năm, mà ngay cả Thủy Hương Vân yểu điệu như thế thỉ chỉ sợ hơn ta hơn mười tuổi rồi?”

“Nguyên lai là như thế.”

Mặc dù nói như vậy nhưng ta cũng nhìn ra được, Thủy Thanh Hoa cùng Thủy Hương Vân đều có chút hoài nghi, tựa hồ vẫn còn chưa tin tưởng lắm.

Thủy Thanh Hoa nói:”Nếu bằng hữu người là nha đầu của Mộc gia, vậy thì ngày mai Vân Nhi cùng ngươi đi, mang theo một viên ‘ Thần Thủy Đan’ có thể trợ giúp ít nhiều.

Nghe thấy ba chữ ‘ Thần Thủy Đan’, Thủy Hương Vân lộ ra vẻ khϊếp sợ, liếc nhìn thái gia gia một cái rồi lập tức khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

Mặc dù ta không biết ‘Thần Thủy Đan’ là vật gì nhưng nếu Thủy Thanh Hoa tặng thì tất nhiên không phải là vật tầm thường, lập tức tỏ vẻ cảm kích nói:”Thủy lão ca, thật sự cảm tạ ngài!”

Thủy Thanh Hoa cười to ha ha, khoát tay nói:”Không phải là huynh đệ sao, khách khí cái gì? Chỉ là một viên đan dược mà thôi, làm gì quan trọng hơn với người sống được? Sau này nếu ngươi nói tiếng cảm tạ nữa thì tức là không coi Thủy Thanh Hoa ta là bằng hữu nữa.”

Ta cười cười, không nói gì nữa nhưng trong lòng đang tính toán, chờ sau này có cơ hội thì nhất định phải báo đáp hắn. Bất quá ta cũng không phải là người ngu ngốc, ta không nghĩ mình là người có nhân phẩm tốt làm cho người khác vừa thấy ta thì vui vẻ xưng huynh gọi đệ. Ta rất rõ ràng, Thủy Thanh Hoa sở dĩ nhiệt tình với ta như thế thì đại bộ phận nguyên nhân là hắn đã nhận ra thực lực của ta, muốn nhờ sức của ta. Bất quá ta cũng không tức giận, bởi vì đây là sự thật, hơn nữa có một năm đại thế gia làm chỗ dựa, đối với cái thế giới xa lạ này thì đối với ta đây là chuyện rất tốt.

Sau khi ăn cơm chiều xong, cùng Thủy Thanh Hoa cáo từ xong, ta trở về phòng lúc trước, khoanh chân ngồi ở trên giường, thả lỏng hô hấp, trầm tĩnh tâm linh, đã có trụ cột khí công cho nên không bao lâu sau ta tiến vào trạng thái nhập định.

Tập trung tinh thần, một mảnh bóng tối trước mặt xuất hiện một đạo ánh sáng lờ mờ, sau đó càng ngày càng sáng, chậm rãi kéo dài ra, ánh sáng lưu động hợp thành một hình người đang khoanh chân. Trong lòng ta không vui không sầu, rất tự nhiên ta biết mình đã tiến vào trạng thái nội thị, đạo ánh sáng lưu động này là quỹ tích chân khí đang tự động vận hành. Rất kỳ lạ, một chút cũng không có cảm giác gì ngạc nhiên, tất cả giống như thói quen hô hấp, cũng là một loại bản năng.

Tập trung tinh thần tại vị trí đan điền, ta xem rõ tình huống trong đan điền. Bây giờ trong đan điền sáng chói một mảnh, một tiểu cầu chớp điện đang bay lơ lửng ở nơi đó, chân khí chậm rãi từ đan điền lưu động ra, chuyển nhập vào tứ chi bách mạch, sau đó chuyển trở về.

Ta bắt đầu chậm rãi hồi tưởng hết thảy những chuyện đã phát sinh lúc trước. Nhất là chuyện ở trong “Phiêu Hương Các”, ta tận lực nhớ lại một điểm cũng không bỏ sót.

Đầu tiên là bởi vì biết nơi này là địa cầu cho nên tâm tình kích động, tiếp theo là chân khí mất đi khống chế…. ừh, là Liệt Hỏa chân khí gặp phải chân khí của Mộc Y Linh rồi sau đó phát sinh biến hóa. Bất quá… vô luận là biến như thế nào thì đều không có khả năng trong giây lát biến hóa tới cường độ như vậy? Nếu là dị chủng chân khí gặp nhau sinh ra hiệu quả như thế thì tuyệt thế cao thủ không phải nhiều lắm hay sao? Có lẽ….là nguyên nhân là do thân thể ta đặc dị?”

Ừh…. Ngẫm lại tình huống lúc ấy, mặc dù chân khí chợt biến mạnh mẽ nhưng là một khi thay đổi thì rất khó có thể khống chế, nếu không phải thân thể ta đặc thù, có thể hấp thu chân khí của Thủy Thanh Hoa để trung hòa năng lượng. Nếu đổi lại là một người bình thường thì chỉ sợ đã bị cháy thành tro bụi hoặc là không chịu đựng được lực lượng quá mức cường đại mà bạo thể chết đi…. Nhưng là… tại sao Liệt Hỏa chân khí gặp “Ngưng Thủy Chân Khí” của Thủy Thanh Hoa thì biến thành một loại chân khí mang điện?

Khổ công suy tư, ta đột nhiên liên tưởng đến tình hình dây điện bốc cháy, nếu dùng nước hất vào, sẽ làm tăng thêm điện áp và giúp cho thế lửa, chẳng lẽ giữa ba cái này có quan hệ chuyển hoá gì? Chân khí hệ hỏa cùng chân khí hệ thủy sau khi gặp nhau liền trở thành chân khí hệ điện?

Ừh, đại khái có thể là như vậy…..

Tìm được một cái lý do có vẻ hợp lý, ta bắt đầu thử nghiệm phương pháp vận chuyển chân khí bằng dạng vận hành tiểu chu thiên. Làm ta kinh dị chính là chân khí này không có bị ta khống chế? Vẫn như trước nó chỉ vận hành theo quỹ tích vốn có, mặc kệ ta có phải là chủ nhân của nó hay không.

Sau khi kinh hãi ta lập tức vận chuyển chân khí tới tay, phát hiện chân khí lại nghe lời sai khiến. Lòng bàn tay ta nhất thời phát ra ít ánh sáng trắng, từ ngón tay mơ hồ chớp động ít tia điện.

Thu chân khí trở về, ta vẫn chưa từ bỏ ý định thử nghiệm vận hành tiểu chu thiên, phát hiện vẫn vô dụng như trước, phảng phất như chân khí này căn bản không thuộc về ta – ack, mặc dù chân khí này theo lý thuyết nào đó mà nói thì quả thật không phải thuộc về a. Chưa từ bỏ ý định ta lập tức thay đổi phương án, không vận hành theo tiểu chu thiên nữa mà thay bằng phương pháp luyện khí mà lúc đầu Mộc Y linh dạy ta. Bất quá cái phương pháp luyện khí này…..cũng vô dụng như trước.

Thử đi thử lại vài lần nữa, rốt cục ta cho ra kết luận về chân khí thuộc tính điện kia, muốn nó đánh nhau có thể nhưng chỉ tay năm ngón đối với quỹ tích của nó thì vạn lần không thể có khả năng. Ta không khỏi cảm thán, không phải ta quá quê mùa mà là thế giới này biến hóa quá nhanh. Đầu năm nay, ngay cả chân khí đều có cá tính riêng của nó.

Không muốn nghĩ tới lý do trong đó nữa, ta cũng không muốn tổn thương đầu óc. Đổi lại góc độ mà suy ngẫm thì thật ra ta buôn bán lời rồi, không cần luyện công, MP tự động vùn vụt mà tăng, ta chỉ cần quan tâm đ ến việc đánh nhau…. Mẹ nó, quả thật ngàn năm khó gặp à! Ta đều hoài nghi bản thân mình quá tự cao hay không.

Phảng phất như nhìn thấy cuộc sống ngưu B ở không xa nữa.