Bàn tay chậm rãi nắm lại , Vô Song sát tâm đại thịnh .
Từ khi bước vào trạng thái tam long đến nay , thật sự Vô Song càng ngày càng đi gần 2 chữ ma hóa, bất kể là nghĩa bóng hay nghĩa đen nhưng mà hắn liệu có quan tâm không ? .
Nhìn thấy Hoàng Dung như vậy, ánh mắt Vô Song như muốn nứt ra , hắn cũng lập tức cúi xuống, khóe miệng run run .
“Dung nhi . . . Dung nhi “.
Hắn lúc này bất tri bất giác nhận ra . .. hắn ngoại trừ gọi hai chữ Dung nhi ra thật sự không biết làm gì giúp nàng .
Hắn vội cúi xuống, thân là một đời thần y , Vô Song bản năng liền muốn bắt mạch cho Hoàng Dung nhưng mà Hoàng Dung hai tay ôm chặt đầu mình, cả người run rẩy liên tục, đây căn bản không phải là để Vô Song bắt mạch.
Vô Song cũng rất nhanh đưa tay áp vào lưng nàng, dùng nội lực ấm áp truyền tải khắp thân thể nàng, hắn muốn giúp Hoàng Dung thoải mái một chút nhưng chưa kịp đợi Vô Song đưa nội lực đi khắp người Hoàng Dung, thân thể nàng đã không chịu được, cứ như vậy vô thức mà ngất đi.
Hắn không biết giữa Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung xảy ra chuyện gì .
Hắn chỉ biết hắn tin Dung nhi của hắn , kẻ có thể làm Dung nhi ra nông nỗi này không phải là Quách Tĩnh mà là Thiên Đạo .
Sát khí càng ngày càng dày đặc, ma diễm ngập trời nhưng đầu óc Vô Song càng ngày càng thanh tỉnh.
Hắn hiện tại rốt cuộc lại trở về làm chính hắn, ít nhất hắn không còn chịu tác dụng phụ sau khi lần đầu đạt đến Ngũ Long.
Vô Song hiện nay mới có thể bình tĩnh, bình tĩnh mà phát hiện ra trên bầu trời có hai kẻ đạp không mà đứng.
Hai người này Vô Song không quen biết nhưng nếu hỏi đám người ở Ma Sơn có lẽ không lạ gì.
Hai người này còn có thể là ai khác ngoài hai vị Nhật – Nguyệt Tôn Giả.
Hai người thấy Vô Song nhìn mình, cũng thản nhiên nhìn hắn, cho dù dung mạo chân thật bị mặt nạ che đi nhưng vẫn lộ ra phần miệng bên dưới, cả hai kẻ đang đối với Vô Song mỉm cười, một nụ cười khinh miệt.
Thiên Đạo đương nhiên biết Vô Song xuất hiện có điều nó không ngăn cản Vô Song tiếp xúc Hoàng Dung, nó muốn cho Vô Song biết Hoàng Dung hiện tại thuộc về nó, nó có thể điều khiển nhân sinh quỹ tích của Hoàng Dung.
Điều duy nhất Thiên Đạo không ngờ là Hoàng Dung cứng cỏi hơn nó tưởng nhiều, nàng khi đối mặt với Vô Song vậy mà lại có một tia thần trí thanh minh.
Thật ra một phần là nhờ Hoàng Dung, một phần cũng là nhờ nhật thực, nhật thực diễn ra liền điên đảo càn khôn, liền che phủ đi thiên cơ, nuốt chửng đạo lực .
Nhật thực xuất hiện, mới giảm đi khống chế của Thiên Đạo trên người Hoàng Dung, cho nàng một cơ hội có thể khơi lại cái ký ức bị phong ấn kia , cho dù chỉ là rất mơ hồ.
Thiên Đạo đương nhiên không để Hoàng Dung tiếp xúc với Vô Song lâu hơn , nó không muốn có cái gì bất ngờ xảy ra nữa, vì vậy nó phái Nhật – Nguyệt Tôn Giả đến.
Hai người này kể tử khi thất bại ở Ma Sơn thì không về địa bàn của mình, đều ở tại Đào Hoa Đảo nghe lệnh Thiên Đạo .
Đương nhiên với võ công của hai người, Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh căn bản không thể phát hiện ra sự tồn tại của họ .