Không mất quá lâu , khoảng nửa tiếng đồng hồ, Lệnh Hồ Xung liền có mặt trên đỉnh Ngọc Nữ Phong , có điều khác với bình thường, Lệnh Hồ Xung bắt đầu quan sát xung quanh , đến khi xác định không có ai gần đó mới hô lên .
“Mai tỷ , Mai tỷ , người có ở đây không ? “.
Hắn cứ như thế mà gọi , một lúc sau từng đóa hoa ngọc nữ khẽ rung động, một hắc ảnh lướt gió mà đi không bao lâu liền hiện ra trước mặt Lệnh Hồ Xung.
Người này dĩ nhiên là Mai Siêu Phong.
Mai Siêu Phong khẽ nhìn Lệnh Hồ Xung , sau đó mở miệng.
“Có chuyện gì ? “.
Lệnh Hồ Xung cười cười, đưa trong tay một hồ lo rượu cho nàng.
“Mai tỷ , ta mang rượu đến cho ngươi”.
Mai Siêu Phong nhíu hai hàng lông mày lá liễu bất quá vẫn đưa tay ra nhận lấy có điều nàng cũng không mở ra , chỉ dùng ánh mắt hồ nghi nhìn đối phương.
Lệnh Hồ Xung như đã quen biểu hiện này của Mai Siêu Phong , chỉ nói.
“Ta sắp rời khỏi Hoa Sơn , chỉ sợ khoảng thời gian tiếp theo khó mà bồi tiếp Mai tỷ , lần trước Mai tỷ người tỏ ra thích loại rựou này , lần này ta đặc biệt lên đưa cho người , dù sao Mai tỷ giúp ta rất nhiều”.
Tất nhiên đây không phải rung động của tình yêu nam nữ mà là thưởng thức cái đẹp của chính Lệnh Hồ Xung , Mai Siêu Phong thực sự rấ đẹp.
Mai Siêu Phong không có cái vẻ trẻ con hồn nhiên như Linh San cũng không hẳn là thiếu phụ như Ninh Trung Tắc , nàng cứ như là sự hòa quyện hoàn mỹ của hai người với nhau vậy .
Thật ra khó trách được Mai Siêu Phong , nàng sống vào thời nhà Tống nào được nhìn thấy đồ vật nhà Thanh tròn méo ra sao ? , nàng đến Trường An cứ như đi du lịch nước ngoài ở hậu thế vậy, không tò mò mới là lạ .
Một đường theo Mai Siêu Phong gần như nguyên ngày , Lệnh Hồ Xung cũng nhận ra một điều , Mai Siêu Phong rất giàu , chỉ một ngày ở Trường An . . . nàng tiêu cả ngàn lượng bạc hơn nữa nàng tiêu không phải là bạc mà là thỏi vàng, Lệnh Hồ Xung nào ngờ Mai Siêu Phong vốn bình thường vô cùng lại là đại phú bà ? .
Tiền trên người Mai Siêu Phong đương nhiên là Vô Song cấp, cả bốn nữ nhân khi xuyên giới đều được Vô Song đặt vào trong hành nang trăm lượng hoàng kim , hắn thực sự sợ nữ nhân của mình thiếu tiền , đến cả nhu yếu phẩm cần thiết duy trì sự sống cũng không thể bổ sung đủ .
Lại nói Mai Siêu Phong , một đường như trẻ nhỏ thích gì mua nấy hơn nữa . .. người xách đồ liền là Lệnh Hồ Xung , một ngày theo Mai Siêu Phong thực sự làm Lệnh Hồ Xung mệt mỏi vô cùng, đến gãy cả chân .
Mai Siêu Phong ở Trường An cả ngày thật ra không chỉ mua đồ , nàng vốn dựa theo ký hiệu Vô Song dạy để lại ám hiệu trên đường đi , đen đủi cho nàng ở chỗ nơi này là kinh thành Đại Thanh , Thiên Long Giáo căn bản chưa thể vươn mình đến đây hay nói đúng hơn không có bất cứ một cái thế lực nào vươn mình được đến đây , nàng chỉ có thể vô công mà trở về .