“Ta ở trong quân doanh , ở trong quân doanh cũng có nữ tử bất quá nữ tử làn da trắng nõn thì cũng chỉ có doanh kỹ , đối với cái chỗ tập trung nguyên một đám nam tử như quân doanh mà nói, làn da trắng thật ra cũng là cái tội”.
Nàng không nói nhiều nhưng mà Văn Tú cũng hiểu chỉ là Văn Tú không biết Thanh Đồng trong đội quân nào ? , đội quân nào lại mặc hắc giáp che kín toàn thân đáng sợ như vậy ? .
Dùng Thiêu Đao Tử nhẹ thoa lên đôi chân, bàn tay không ngừng đấm bóp đôi chân của mình, khuôn mặt Thanh Đồng mới dãn ra một chút.
“Văn Tú , giúp ta bảo tiểu nhị mang nước nóng lên đi, ta muốn tẩy thân “.
Cũng không lâu lắm , nước tắm được chuẩn bị , bàn ăn cũng được dọn lên .
Lý Văn Tú thật ra cũng có mấy ngày không tắm , tại sa mạc này mà nói tắm rửa là một việc cực kỳ xa xỉ , thế là nàng rốt cuộc cũng quyết định tiến vào chậu gỗ, cùng Thanh Đồng tắm chung.
Hai người là nữ tử lại có chút hòa hợp với nhau đương nhiên không có gì để nói hơn nữa chậu nước rất lớn dù sao đây là chậu gỗ chuẩn bị sẵn cho phòng đôi tức là đến cả việc ‘uyên ương tắm’ cũng được nghĩ đến , chậu gỗ đủ cho cả ba người chứ đừng nói chỉ là hai .
Trong chậu nước còn đang nhẹ bốc lên làn khói nhàn nhạt, Văn Tú có thể thấy Thanh Đồng làn da dần dần biến trắng, làn da có chút thô ráp trở nên mềm mại .
Văn Tú nhìn làn da của Thanh Đồng thực sự không khỏi hâm mộ.
“Thanh Đồng tỷ tỷ, làn da của ngươi thật đẹp, ta thật hâm mộ a”.
Làn da của Văn Tú đúng là khó sánh được với Thanh Đồng .
“Thanh Đồng tỷ tỷ , tỷ nói mình là người Hồi Tộc nhưng từ nhỏ đã ở Trung Nguyên bất quá nơi đây là đất Nội Mông, người chẳng nhẽ định trở về trong tộc sao ? “.
Thanh Đồng đương nhiên không có gì không thể nói, nàng gật đầu.
“Ừ , ta từ 8-9 tuổi đã rời khỏi Nội Mông mà đến Trung Nguyên , bôn ba 15 năm ở bên ngoài cũng đến lúc trở về trong tộc “.
Văn Tú nghe vậy không khỏi cảm thấy đồng bệnh tương liên.
“Tỷ tỷ , ta từ năm 7 tuổi cũng từ Trung Nguyên đến đất Nội Mông . .. sau đó cha mẹ ta đều bất hạnh qua đời, chỉ còn ta lưu lạc một thân một mình ở đây , hơn 10 năm qua đi . . . ta cũng định trở về Trung Nguyên nhìn một chút, xem Trung Nguyên như thế nào “.
Thanh Đồng khẽ đưa tay ra vỗ nhẹ vai Văn Tú, cũng chẳng biết nàng có ý gì , sau đó nàng hỏi.
“Vậy ngươi cùng tỷ tỷ của mình muốn đến nơi nào ở Trung Nguyên ? , Trung Nguyên đất rộng người đông, phồn thịnh hơn xa Nội Mông nhưng mà thị phi cũng hơn xa Nội Mông chúng ta, ngươi cùng tỷ tỷ của mình nhất định phải cẩn thận”.
“Đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở, lần này hai tỷ muội cúng ta muốn đến Bắc Cương , tỷ tỷ ta nói . . . muốn đến Thiên Sơn “.
Thanh Đồng nghe vậy không khỏi giật mình .
“Thiên Sơn ? , là Thiên Sơn tại Tây Vực ?, trời ạ ngươi có biết đoạn đường này xa thế nào không hơn nữa Thiên Sơn . . . cũng không phải nơi tốt đẹp gì”.
Thanh Đồng ở Trung Nguyên đa số thời gian đều trong Thiên Ý Thành nhưng cũng không đại biểu cho việc nàng chưa nghe đến Thiên Sơn Linh Thứu Cung .
Tất nhiên Thanh Đồng cũng rất nhanh nghĩ ra cái gì đó . . . nàng liên tưởng đến tỷ tỷ của Văn Tú – Lý Văn Thanh.
Thanh Đồng nói xong một tay cầm bình rượu một tay tháo chiếc vòng nhỏ bên tai nàng đặt vào tay Văn Tú .
Nàng còn thấy Văn Tú đang định nói gì liền đưa bình rượu lên ngăn lại.
“Không được không nhận nha , nếu không ta sẽ tức giận “.
“Ngày mai có lẽ tỷ tỷ lên đường đến Hồi Cương, đêm nay chúng ta uống thật đã đi”.
Lý Văn Tú rốt cuộc cũng không nói gì, im lặng tiếp nhận lễ vật của Thanh Đồng sau đó khẽ gật đầu.
“Được , Thanh Đồng tỷ tỷ hôm nay ta liền uống cho ngươi say mèm, cho ngươi biết ta lớn lên ở Cáp Tát Khắc, bản lĩnh gì cũng không giỏi nhưng bản lĩnh uống rượu vẫn phải có”.
Thanh Đồng nghe vậy cũng bật cười .
“Vậy phải xem tửu lượng của hai chúng ta ai cao ai thấp rồi”.
_ _ _ _ _ __ _ _ _
Trong lúc Hoắc Thanh Đồng cùng Lý Văn Tú trò chuyện , ở Hành Dương Thành bản thân Vô Song cùng Mạc Ly thì lại đang cực kỳ hứng thú.
Hai nữ tử này cũng không phải Ngọc Huyền cùng Thanh Thanh .
Ngọc Huyền thì Vô Song đã gặp , Thanh Thanh tuy chưa gặp nhưng nghe nói thân phận chân chính là Khẩn Na La mà người này trong miệng Mạc Ly . . . vốn là tồn tại giống với Vô Song , nam nhân nhưng xinh đẹp tuyệt trần , Thanh Thanh căn bản cũng không thể tầm thường như hai nữ tử trước mặt .
Thấy bị cản đường, cũng may người cản đường không phải là nam nhân, Mạc Ly vẫn là tương đối dễ nói chuyện.
“Có việc gì không ? “.
Hai nữ vốn thấy Mạc Ly là nữ trong lòng âm thầm kinh ngạc bất quá Thiên Thượng Nhân Gian đúng là không có quy định cấm nữ nhân đến, hai nữ nhất mực cung kính mà đáp .
Hai nàng cũng giống với tiếp tân ở hậu thế , cũng luyện ra một đôi hỏa nhãn kim tinh, chỉ nghe Mạc Ly hỏi cũng biết là người đầu tiên đến đây vì vậy rất nhanh cúi đầu nhẹ nhàng đáp.
“Hai vị khách nhân , muốn tiến vào đại sảnh phải chi tiền qua môn”.