Vô Song bước ra , toàn bộ không gian chiến trường này liền lập tức lạnh lại, trên người Vô Song không có bất cứ một khí thế gì nhưng giây phút Vô Song vén màn xe mà đi ra không ngờ lại cho toàn bộ sát thủ Bái Nguyệt Giáo một cảm giác cực kỳ lạ đặc biệt là bốn vị ngũ tuyệt cao thủ .
Không một ai kịp phản ứng , thậm chí còn không cảm nhận được đau đớn của cái chết chỉ có huyết dịch bắn lên tung tóe cùng mùi huyết nồng nặc .
Đến khi Vô Song thu tay lại , trên mặt đất chỉ còn có bốn ngũ tuyệt cao thủ còn đứng , bọn họ vẫn đứng theo bốn phương vị . . . đông tây nam bắc.
Vô Song đứng trên không trung, tay trái rốt cuộc thu lại , tay phải đưa ra .
“Thái Tố Thiên Địa Quyền”
Một quyền của Vô Song có thể cách không giết đại tông sư dễ như ăn cơm uống nước nhưng một quyền cách không đánh chết ngũ tuyệt cao thủ thì không được .
Hai huynh đệ Hùng gia cảm nhận được ánh mắt Vô Song nhìn đến liền lạnh cả sống lưng, run rẩy cả người , đừng nói người mà ngay cả tâm linh cũng run rẩy , tâm linh trở nên yếu ớt hơn nhiều.
Hai người bọn họ vào sinh ra tử nhiều năm, sinh tử cũng nhìn quen nhưng mà nào thấy . . . cường giả bậc này ra tay ? .
“Đại nhân , hai tiểu tử Hùng Bì cùng Hùng Đảm kia nếu . . . gây tội với đại nhân vậy liền trách phạt trên người ta . . . mong đại nhân niệm tình hai tiểu tử đó ngu si ít học mà tha cho chúng một mạng”.
“Đại nhân , nếu một mạng đại ca không đủ vậy bồi thêm mạng của tiểu nhân được không , hai tiểu tử kia còn trẻ không biết điều phạm vào đại nhân . . . cầu đại nhân tha mạng “.
Cũng không trách hai người, Vô Song quả thực quá mức đáng sợ.
Vô Song nhìn hai người chỉ lằng lặng lắc đầu .
Tâm tình của Vô Song không tốt, cũng không muốn nói nhiều .
“Năm xưa ở Thiên Ý Thành ta có gặp hai người đó , cũng coi như là quen biết , cũng không có đắc tội gì ta”.
“Không phải vì hai kẻ kia ta cũng không xuất thủ cứu hai ngươi , việc này qua đi vẫn là trở về Vạn Thú Sơn Trang đi thôi”.
Hùng Lôi cùng Hùng Cảnh nghe vậy bốn mắt nhìn nhau tưởng như không tin được vào mắt mình , đôi chân có chút run rẩy đứng lên , sau đó cộng đồng chắp tay với Vô Song .
“Đa tạ đại nhân “.
Cô Song khẽ cười không đáp , bản thân Vô Song cũng không ngờ mới xuất thủ liền dọa hai người này đến mức như vậy .
Hùng Lôi cùng Hùng Cảnh vội xoay người rời đi nhưng mà chưa đi được nửa bước đã thấy Vô Song gọi lại.
“Khoan đã , ở đây có hai xe ngựa , ta không biết đánh xe , các ngươi lại có thương thế trong người, đi qua Giang Lăng Sơn Lộ có nguy hiểm, vẫn là giúp ta đánh xe đi , tới Tô Châu thì dừng lại “.
Hai huynh đệ Hùng Lôi cùng Hùng Cảnh thật ra rất sợ Vô Song, chỉ mong nhanh chóng có thể rời đi nhưng mà Vô Song đã nói thì sao dám cãi lời , lập tức quay đầu lại , như máy móc được lập trình sẵn mà đáp.
“Tuân mệnh đại nhân “.
Hai người thực sự cũng không biết nói gì hơn , ai bảo Vô Song đáng sợ như vậy đây ? .
Hai người nói xong liền nhìn nhau , sau đó bắt đầu tự chia công việc , dọn hết những . . . phần xác thịt chắn đường ra hai bên thật nhanh rồi liền bắt đầu công việc phu xe của mình .
Trong lúc Hùng Lôi cùng Hùng Cảnh tự phân chia công việc của mình, Vô Song ánh mắt rốt cuộc có chút hứng thú nhìn về một phương khác mà nói.
“Cho ta lý do để ta tha mạng ngươi đi ? “.
Ở đây không ngờ còn một người, một người của Bái Nguyệt Giáo .
Người này cũng toàn thân hắc y nhưng mà vũ khí trên người rất khác , vũ khí là một thanh trường kiếm chứ không phải yêu đao .
Người này nhìn Vô Song một cái thực sự một lần nữa bị dung mạo Vô Song chấn trụ nhưng mà cũng không dám nhìn nhiều , chỉ có thể cúi đầu rồi cắn răng đáp.
“Vị cô nương này . . . lúc nãy người hỏi Thiên Vũ Chính Tắc , ta cũng không biết cô nương hỏi Thiên Vũ Chính Tắc làm gì nhưng mà . . . tên tại hạ đúng là Thiên Vũ Chính Tắc”.
Vô Song nghe thấy kẻ này xưng hô liền nổi lên hứng thú, ánh mắt hơi sáng lên .
Hắc y nhân này rất yếu nhưng cũng là ngũ tuyệt cường giả , theo Vô Song đánh giá thực lực chỉ rơi vào khoảng nhị tinh, so với Trác Bất Phàm còn yếu hơn tuy nhiên khả năng che giấu khí tức thực sự rất tốt .
“Gan cũng đủ lớn, không thấy hai kẻ kia gọi ta là đại nhân sao ? “.
Lần này hơi hơi ngâng đầu lên , Thiên Vũ Chính Tắc cũng không nghĩ nhiều lập tức nói .
“ Nếu xưng hô đại nhân có thể đổi lấy đường sống ta nguyện ý gọi ngài là đại nhân một ngàn lần bất quá nếu xưng hô đại nhân không thể đổi lấy đường sống , gọi hai tiếng cô nương liền có cảm giác thuận miệng hơn , đằng nào cũng chết không phải sao “.
Kẻ này so với Thiên Vũ Chính Tắc trong đầu Vô Song yếu hơn rất rất nhiều nhưng mà gan cũng đủ lớn hơn nữa kẻ trước mặt quả thật bất phàm .
. . . . . . . . . . . .
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện .
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan .