Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 393: Tri phủ phu nhân (hai)



Editor: Trạch Mỗ

Không nói Phó phu nhân, ngay cả Hạ thái thái cũng là một bụng nghi hoặc, nàng cho rằng Tần phu nhân tới cửa, hẳn là chỉ là một cuộc thăm hỏi mang tính lễ tiết, không nghĩ tới Tần phu nhân đối với Thẩm thị rất cung kính, đối với Tử Tình cũng rất là thân thiết, lại còn lôi kéo tay Tử Tình hỏi thăm.

Hạ thái thái oán thầm một trận, vội chất đầy nụ cười trên mặt, nói: "Ta đây cũng là muốn chúc mừng thông gia phu nhân mới nhận một muội tử, về sau, mấy người chúng ta vừa vặn gom thành một bàn mạt chược, có thể thường xuyên họp gặp."

Tần phu nhân nghe xong cười nói: "Không nghĩ tới mấy vị cũng thích chơi, ta cũng là cầu còn không được đó. Ta đến An Châu mới mấy tháng, đang lo không tìm được bạn chơi cùng đây."

Hạ thái thái nghe xong vừa lòng nở nụ cười, cuối cùng cũng thành công đánh vào vòng tròn xã giao của Tri phủ phu nhân.

Tiếp theo, Tần phu nhân lại hỏi Thẩm thị trong nhà có mấy đứa nhỏ, đã làm cái gì, nghe nói bây giờ có năm đứa nhỏ ở Kinh thành, tần phu nhân cười nói: "Vẫn là phúc khí của tỷ tỷ tốt, con cái ai nấy đều có tiền đồ, con cháu cả sảnh đường, chỉ còn chờ hưởng phúc thôi."

Xuất phát từ lễ phép, Thẩm thị cũng hỏi nhà Tần phu nhân có mấy đứa nhỏ, đã bao nhiêu tuổi, Tần phu nhân cười nói: "Ta cũng không có phúc khí tốt như tỷ tỷ, ta chỉ có ba đứa nhỏ, hai nhi tử một nữ nhi, nhi tử lớn nhất đã thành thân, hiện thời còn đang học, chỉ là tú tài, nữ nhi năm nay mười lăm rồi, cũng đã đến tuổi, cũng không phải là phát sầu?"

Thẩm thị nghe xong thầm nghĩ, cũng là thích hợp với nhi tử của Phó phu nhân, chẳng qua, lần đầu gặp mặt, Thẩm thị cũng không tiện vội vàng mở miệng, chỉ là cười nói: "Phu nhân còn lo cái gì, một nhà có nữ trăm nhà cầu, cần phải cẩn thận chọn tốt mới phải."

"Ta cũng không có tuệ nhãn như Phó đại nhân, liếc mắt một cái đã nhìn trúng một nữ tế tốt, trong thành An Châu này vài chục năm nay mới có một Thám hoa lang như vậy. Chỉ một người này có tiền đố tốt, bị Phó phu nhân đoạt đi trước, đáng tiếc, Tăng phu nhân không sinh thêm một nhi tử nữa. Bằng không, hôm nay ta cũng đến chấm một đứa, xem có thể chấm ra được một Thám hoa lang hay không?" Tần phu nhân cười nói.

"Cái này cũng không nói chính xác được. Nhân duyên ấy à. Cũng là ý trời, nữ tế này nhà ta, thật đúng là không tệ, ngay cả chúng ta cũng không nghĩ tới đâu." Phó phu nhân nói tới nữ tế, cũng là khen không dứt miệng, vừa lòng vô cùng.

"Ngươi xem ngươi, làm như không ai biêt ngươi có một nữ tế tốt ấy? Cười nữa. Sẽ có thêm mấy vết nhăn nữa đấy." Tần phu nhân trêu ghẹo nói.

Tử Tình nghe xong thầm nghĩ, chẳng lẽ, Tần phu nhân này thật là có ý muốn làm quen với Tử Hỉ? Nhưng là, cho dù nàng muốn làm quen với Tử Hỉ, cũng nên là Tần đại nhân ra mặt chứ?

Tử Tình đang thất thần. Tần phu nhân đột nhiên hỏi Tử Tình: "Tử Tình, nghe nói nhà ngươi ngay ở bên cạnh, hôm nay đã đến đây rồi, không bằng cũng dẫn ta đi cho biết nhà biết cửa? Ta cũng nghe nói, ngươi còn trẻ tuổi, đã là mẫu thân của năm đứa nhỏ rồi, cũng thật sự không nhìn ra."

Tử Tình nghe xong giật mình, Tần phu nhân này tới cửa bái phỏng Thẩm thị, có thể nói vì kết giao đồng loại. Cũng không có đạo lý đến nhà Tử Tình, cho biết cửa nhà Tử Tình? Tử Tình và Lâm Khang Bình chỉ là một kẻ thôn phụ thôn phu mà thôi, cũng không có giá trị lợi dụng gì, Tử Tình kết giao với Phó phu nhân, thế nhưng nói là bởi vì tình cảm thân thích, Phó phu nhân bán cho Tử Hỉ một cái thể diện. Hơn nữa Lâm Khang Bình hiểu chuyện, hai nhà mới qua lại. Nhưng là, Tần phu nhân này là vì sao?

Hạ thái thái cùng Phó phu nhân nghe xong cũng là sửng sốt, hai người đều nghĩ tới, hay là hôm nay Tần phu nhân bái phỏng bên ngoài là Thẩm thị, Tử Tình mới là mục đích cuối cùng của nàng? Nhưng là, hai nàng cũng không nghĩ ra Tần phu nhân là vì sao?

Thẩm thị và Tử Tình đều không nghĩ tới chỗ này, dù sao, kinh nghiệm kiến thức của hai người có hạn, mặc dù Tử Tình hai kiếp làm người, kiếp trước cũng chỉ là một sinh viên từ huyện thành nhỏ đi ra ngoài, có thể có bao nhiêu kiến thức? (Trạch Mỗ - ddLQĐ)

Tần phu nhân thấy Tử Tình sững sờ, cười nói: "Hay là Tử Tình không chào đón ta?"

Tử Tình vội cười nói: "Nào có, cầu còn không được đấy." Nói xong vội đứng lên, dẫn theo mọi người từ cửa chính đi ra ngoài, lại vào Tình viên, mà mấy người Tiểu Phấn thì vội đi qua từ cửa nhỏ chuẩn bị.

Thời tiết lúc này đã là cuối thu, hoa cỏ ở Tình viên chủ yếu đã tàn lụi, trừ mấy bồn hoa cúc Vương hoa tượng trồng để lại, chẳng qua, Tử Tình cũng không biết là giống gì, chỉ biết là hoa cúc thôi.

Nhưng là Tần phu nhân thấy mấy gốc hoa cúc này, cười nói: "Thật đúng là không nghĩ tới, ở nhà ngươi lại còn có những loại hoa danh quý này. Người ta thường nói, nghe ca mà biết nhã ý, ta lại cho là, thấy hoa là biết nhân phẩm. Có thể thấy được, Tử Tình cũng là một người có phẩm tính cao nhã."

Tử Tình nghe xong âm thầm xấu hổ, nói thật ra, hoa này, Tử Tình chỉ là cảm thấy đẹp thôi, cái khác, thật đúng là không nhìn ra cái gì, đang muốn tự giễu vài câu, cũng may Hạ thái thái tiếp lời qua.

Tần phu nhân vào cửa viện, Tiểu Bạch đang dẫn Yên Nhiên cùng Thư Vĩ chơi ở trong sân, thấy Tử Tình, Yên Nhiên dùng đôi chân ngắn chạy thẳng tới chỗ Tử Tình, không nghĩ tới Tần phu nhân ôm lấy trước, cười nói: "Ta cũng xem tiểu bảo bối nhà Tử Tình một chút."

Bà tử bên cạnh cực kỳ có nhãn lực đưa lễ gặp mặt lên, Yên Nhiên là một bộ vòng đeo tay vòng đeo chân cho trẻ con bằng vàng ròng, chế tác hết sức tinh xảo, Thư Vĩ là một miếng ngọc bội phỉ thúy thượng hạng.

Xem ra, Tần phu nhân này trước khi đến đã hỏi thăm Phó phu nhân rõ ràng rồi, đồ hẳn là chuẩn bị trước, chỉ là, Tử Tình không nghĩ tới Tần phu nhân sẽ hạ mình đến nhà mình, đây chính là ngoài dự đoán.

Tử Tình thấy Tần phu nhân đều cho lễ gặp mặt, thời gian vào nhà dùng trà, cho nha hoàn và bà tử bên người Tần phu nhân phong hầu bao, cười nói với Tần phu nhân: "Hôm nay làm cho phu nhân tốn kém rồi, không bằng, ta làm chủ nhà, phu nhân hãy ở lại nhà ta ăn bữa cơm rau dưa, dù sao chỗ nương ta cũng không khác chỗ ta bao nhiêu."

"Hôm nay đến có chút vội vàng, sẽ không ở lại ăn cơm, ngày khác, ta nhất định đến nhà quấy rầy. Ta cũng nghe nói, Phó phu nhân các nàng cũng là thường đến nhà ngươi tụ hội, quay về ta sẽ nói với nàng, về sau muốn đến, cũng dẫn theo ta." Tần phu nhân cười nói.

Thẩm thị nghe xong vội nói: "Nào có lý lần đầu tiên tới nhà để bụng không trở về, cơm này cũng là nhất định phải ăn."

Hạ thái thái cũng khuyên nhủ: "Đúng vậy, vừa gọi thông gia phu nhân là tỷ tỷ, nào có từ nhà tỷ tỷ đói bụng rời khỏi."

Tần phu nhân nghe xong cười nói: "Đã như vậy, cung kính không bằng tuân lệnh, ta liền ở lại vậy, ở tại nhà Tử Tình, cũng còn thuận tiện hơn một chút, cũng không phiền toái tỷ tỷ. Dù sao Tử Tình cũng nói, đều là giống nhau." Tần phu nhân cũng là thấy điều kiện nhà Tử Tình gia hẳn là thuận tiện hơn nhà Thẩm thị một chút, bèn nói ở lại chỗ Tử Tình.

Tử Tình nghe xong phân phó Tiểu Tử đi chuẩn bị, cũng tự mình đi theo vào phòng bếp, Phó phu nhân và Hạ thái thái đều âm thầm ngạc nhiên, xem ra, Tần phu nhân này quả thật là vì Tử Tình mà đến rồi, chỉ là hai người ai cũng không biết là bởi vì sao.

Tần đại nhân này là từ Lĩnh Châu tới đây, lẽ ra cùng một nhà Tử Tình cũng không quen biết không liên quan, làm sao lại đột nhiên tiếp cận lấy lòng Tử Tình?

Lúc Tử Tình đang ở phòng bếp bận rộn, Lâm Khang Bình đã từ Khang trang trở lại, thấy trong nhà có nữ khách xa lạ đến, biết là Tri phủ phu nhân, cúi đầu hành lễ vấn an ngay.

Tần phu nhân thấy Lâm Khang Bình cũng là ý cười đầu mặt, nói: "Hôm nay không mời tự đến, vốn là tới thăm hỏi nhạc mẫu ngươi, biết nhà ngươi ở gần, dứt khoát tới đây cho biết nhà biết cửa, quấy rầy rồi."

"Phu nhân nói chi vậy? Phu nhân có thể đi vào cửa nhà ta, thật đúng là chân quý đạp đất tiện, vẻ vang cho kẻ hèn này rồi." Lâm Khang Bình trả lời.

"Nghe nói ngươi làm buôn bán không tệ, quả nhiên là người biết ăn nói. Thời gian ta và Phó phu nhân quen biết khá dài, nhưng nghe nàng nói nhiều rất nhiều chuyện nhà ngươi, có chút tò mò, bèn tới đây nhìn xem. Vườn này không tệ, hoa hoa cỏ cỏ bên trong cũng đều không phải là vật phàm, từ mấy bồn hoa cúc kia đã nhìn ra được, các ngươi cũng là tốn một phen tâm tư." Tần phu nhân cười nói.

"Đa tạ phu nhân khích lệ, cũng chỉ là có thể vui mắt thôi, chúng ta nhà nông dân, cũng không coi trọng những thứ này, phu nhân nếu thích, cứ mở miệng." Lâm Khang Bình thuở nhỏ lớn lên ở Văn gia, tất nhiên thấy nhiều biết rộng hơn Tử Tình, biết hoa cảnh trong nhà đúng là có mấy thứ tốt, mà phu nhân nhà quan thông thường đều hay học đòi văn vẻ, ở nhà bày mấy bồn hoa cảnh danh quý, mời người thưởng thức, cho nên nói vậy.

Tần phu nhân nghe xong tươi cười đầy mặt, nói: "Đã như vậy, ta lấy hai bồn nhà các ngươi, chỗ ta cũng có mấy bồn tốt, không giống với loại của nhà ngươi, vừa vặn trao đổi một chút."

Lâm Khang Bình nghe xong hỏi rõ Tần phu nhân muốn loại nào, tự đi thu xếp, bên này, Hạ thái thái nghe xong cũng cười nói: "Quả thực Tần phu nhân là người kiến thức rộng rãi, chúng ta đến bao nhiêu lần, cũng không nhìn ra thứ tốt."

"Đúng vậy, ta cũng là một người dung tục, không biết trồng hoa làm cảnh, không nghĩ tới chỗ Tử Tình còn có những thứ tốt này, sớm biết, ta đã sớm chuyển về đi khoe khoang rồi." Phó phu nhân cười nói.

Thẩm thị cũng không hiểu những thứ này lắm, chẳng qua, nàng biết hoa cỏ nhà Tử Tình đều là Vương hoa tượng làm, mà Vương hoa tượng trước kia vẫn làm việc ở Văn gia, Văn gia tất nhiên nhiều thứ tốt, đồ đầu bếp kia làm, đều hơn nhà khác không ít. Thẩm thị không hiểu biết, cũng biết làm tốt quan hệ với Tần phu nhân là chuyện trăm dặm không một hại.

Lúc này thấy Tần phu nhân muốn hoa cảnh, Thẩm thị vội hỏi: "Phu nhân đã thích, chuyển hai bồn đi là được, cần gì còn phải đổi đi đổi lại?"

"Tỷ tỷ cũng là không biết, hoa cảnh tốt, một chậu phải trị giá mấy chục lượng bạc, thậm chí còn đắt hơn, ta cũng không thể chiếm không tiện nghi của Tử Tình." Tần phu nhân trả lời.

Thẩm thị nghe xong lắp bắp kinh hãi, một chậu cúc hoa này, ngày thường nhìn quen, ai có thể nghĩ đến trị giá mấy chục lượng bạc, không nói Thẩm thị, đến ngay cả Phó phu nhân và Hạ thái thái cũng không nghĩ tới, hoa cúc nhà Tử Tình trị giá bấy nhiêu bạc, đương nhiên, Tử Tình cũng không biết.

Tần phu nhân cẩn thận đánh giá một chút bài trí nhà Tử Tình, bàn phòng khách đều là gỗ lim, bộ đồ trà trong tay cũng là Quan diêu thượng đẳng, nhất là đôi tịnh bình màu hồng kia, mặc dù không lớn, nhưng là, vừa nhìn đã biết không phải nhà bình thường có thể có, trong lòng âm thầm cân nhắc, chẳng qua, lại thản nhiên đứng lên, đi đến trước mặt cẩn thận thưởng thức một phen.

Thẩm thị thấy Tần phu nhân thích những thứ này, liền cười nói: "Phu nhân nếu thích xem đồ sứ, chỗ gian phòng phía Tây còn có không ít đâu, phòng này vốn chính là dùng để tiếp nữ khách, không bằng phu nhân đi vào nhìn một cái."

Thẩm thị nói xong liền dẫn Tần phu nhân vào gian phòng phía Tây, nơi này trước kia mỗi lần Phó phu nhân các nàng đến đều là ở lại chỗ này, Tần phu nhân nhìn lướt qua giường La Hán chính giữa, giường Quý Phi dưới bệ cửa sổ, kệ bác cổ dựa vào bên tường vào cửa, trên kệ bác cổ có đồ sứ, đồ ngọc, còn có tác phẩm điêu khắc gỗ của Tử Thọ, Tần phu nhân đi đến trước kệ bác cổ.

----

Kệ bác cổ: là một loại kệ gỗ nhiều tầng trưng bày đồ cổ, đồ quý ở trong phòng.

Tịnh bình: một trong mười tám vật của nhà sư, đồ trong nhà để trang trí hoặc đựng nước sạch (cái bình trong tay Quan Thế Âm bồ tát ấy)