Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 647: Cứ vô duyên cớ mất tích vậy sao





Tất cả thị vệ của phủ đệ Hắc Diệu, phủ đệ Ô Ba cùng phủ đệ Dư Hưng đều được điều động, cẩn thận tra xét.

Đặc biệt là đối với các cường giả Tinh Chủ, mỗi một vị đều được kiểm tra danh tính nghiêm ngặt.

"Thật điên cuồng!", Dương Thiên lắc lắc đầu.

Lúc trước hắn mang theo ảo giác, hơi thở biến thành cấp cảnh giới Tinh Chủ, mặc cho ai cũng không nghĩ đến kẻ đánh bại cường giả cấp tám Tinh Vực lại là một vị cường giả cấp đỉnh Tinh Vực.

"Không biết thành trì này sẽ đóng cửa mấy ngày nữa?", Dương Thiên suy tư trong lòng: "Dù sao thành Hắc Thiết không chỉ có ba đại thế lực cầm đầu, còn có đông đảo thế lực lớn nhỏ khác, mấy thế lực đó khả năng không mạnh bằng, nhưng sau lưng cũng có vài cường giả, dù là ba đại gia tộc cũng chưa chắc có thể một tay che trời. Hơn nữa thành Hắc Thiết cũng không thuộc ba gia tộc này, mở cửa thành Hắc Thiết chỉ là chuyện sớm muộn thôi."

Dương Thiên nghĩ, xoay người ra khỏi phòng mình.

Dạo bước trên đường cái, nơi nơi đều là các thị vệ vội vã tới lui, Dương Thiên chả có tí thần sắc lo lắng gì. Đến nơi tình báo mua thông tin phân điện của Thần điện Hư Vô.

Phân điện của Thần điện Hư Vô có chừng mấy vạn tòa trong bí cảnh Hư Vô, đứng sừng sững trong một tòa thành trì lớn, thống trị toàn bộ bí cảnh Hư Vô. Mỗi một điện chủ trong phần điện của Thần điện Hư Vô đều là cường giả cấp Lĩnh Chủ, cũng là tồn tại cường đại nhất trong tất cả tồn tại của thế giới này.

Chỉ là, không biết chịu hạn chế gì mà pháp tắc ở thế giới này lại không hoàn chỉnh, nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ như vậy cũng không có lấy một người nắm vững hoàn chỉnh một cái pháp tắc, đột phá trở thành tồn tại cấp Viên Mãn.

Dương Thiên cẩn thận xem xét tin tức, cách thành Hắc Thiết mấy chục vạn kilomet có một toà thành trì gọi là thành Mộc Ngân, trong đó có một phân điện của Thần điện Hư Vô. Đây cũng là phân điện của Thần điện Hư Vô gần thành Hắc Thiết nhất.

"Mục tiêu tiếp theo của mình là đi thành Mộc Ngân!", trong lòng Dương Thiên thầm nói.

Trải qua vài ngày tìm hiểu, hắn cũng biết cơ hội xuất hiện Hồn Thạch trong thành trì Hắc Thiết rất nhỏ. Nếu không phải đại ca của Hư Vô hay điện chủ phần điện của Thần điện Hư Vô đã đạt tới đỉnh cấp Hắc Động thì đừng mong lấy được nó.

Mà hiện tại đối với Dương Thiên mà nói, Hồn Thạch không chỉ để hoàn thành nhiệm vụ của công ty Lỗ Sâu Ảo mà còn vì tính toán của chính mình.

Hồn Thạch có thể nâng cao cường độ linh hồn của hắn và tăng nhanh tốc độ tu luyện, thứ Dương Thiên thiếu nhất hiện tại là thời gian. Nơi duy nhất có rất nhiều Hồn Thạch là trong phần điện của Thần điện Hư Vô.

"Dương đại ca!", thời điểm Dương Thiên đang tự hỏi, đột nhiên truyền đến âm thanh hưng phấn.

Dương Thiên ngẩng đầu nhìn lại, một thanh niên diện mạo cường tráng kích động vẫy tay với Dương Thiên.

Vị thanh niên kia là Lạc Kỳ, người Dương Thiên gặp được khi vừa đến bí cảnh Hư Vô. Dương Thiên đối với Lạc Kỳ vẫn rất có hảo cảm.

"Dương đại ca thật nè.", Lạc Kỳ cười chạy tới, bên người cậu còn có một cô bé cỡ mười tuổi, an tĩnh đi phía sau cậu. Là em gái của Lạc Kỳ, tên Lạc Thanh.

"Thực Lực của ngươi lại đột phá?", Dương Thiên nhìn Lạc Kỳ, ngạc nhiên nói.

Hắn cảm nhận được thực lực của Lạc Kỳ đã đạt tới cấp tám Tân Tinh.

"Ít nhiều cũng là nhờ thịt hung thú Huyết Khủng cấp một Tinh Chủ Dương đại ca để lại.", Lạc Kỳ có chút ngượng ngùng nói.

Kỳ thật thiên phú của Lạc Kỳ vô cùng tốt, chỉ là khuyết thiếu linh lực, bản thân lại còn nghèo, chỉ có thể chậm rãi hấp thu linh lực trong không khí nâng cao thực lực của bản thân.

Dương Thiên không biết một ngàn cân thịt thú Huyết Khủng cấp một Tinh Chủ hắn lưu lại lúc trước lại là vật chất linh lực mạnh nhất mà Lạc Kỳ từng ăn.

Dương Thiên xua tay nói: "Là thiên phú của ngươi tốt."

Giả như thường nhân hấp thu hết một ngàn cân thịt Huyết Khủng thú cấp một Tinh Chủ kia cũng rất khó đột phá, huống chi ngắn ngủi mới mấy ngày đã đột phá được một tiểu cảnh giới.

"Ta còn có chuyện, đi trước.", nói chuyện với nhau một hồi, Dương Thiên nói thẳng mình phải đi. Hắn cần nắm chặt thời gian tu luyện.

"Được, Dương đại ca hẹn gặp lại.", Lạc Kỳ nói.

"Thúc thúc hẹn gặp lại.". Lạc Thanh theo sau ca ca mình cũng rất lễ phép nói.

......

Trong phủ đệ Hắc Diệu, lúc này người tới là một vị nam tử trung niên, cả người tản ra cỗ giao động làm người ta sợ hãi. Xem khuôn mặt có vài điểm tương tự với Hắc Diệu.

Hắc Diệu đứng bên cạnh, nơm nớp lo sợ nhìn vị nam tử trung niên kia.

Đây là Hắc Thiết, đại ca của Hắc Diệu, điện chủ phần điện Thần điện Hư Vô, quyền cao chức trọng, tồn tại đỉnh cấp Hắc Động! Toàn bộ thành Hắc Thiết lúc trước không gọi là thành Hắc Thiết đâu, sau này lại vì có Hắc Thiết mà trực tiếp sửa tên, có thể thấy được người này có bao nhiên cường đại.

Ông ta vừa trở về thành Hắc Thiết.

"Tình huống của Tiểu Sơn là thế nào? Cứ vô duyên cớ mất tích vậy sao?". Hắc Thiết nhìn đệ đệ mình, lạnh lùng hỏi.

"Đại ca, hiện tại tụi đệ đã tìm vài ngày, không thấy bất kì tung tích nào của Tiểu Sơn.", Hắc Diệu nhìn Hắc Thiết, có chút sợ hãi nói.

"Nó mất tích nơi nào?", Hắc Thiết hỏi: "Lập tức mang ta đến đó!"

Hai người cùng nhau tiến vào rừng Hắc Ám, đi tới nơi Hắc Sơn và Lâm Vô bị tách khỏi nhau.

Bàn tay Hắc Thiết vung lên một cái, sau đó trong tay ông ta xuất hiện một con trùng nhỏ kỳ dị, con trùng nhỏ chỉ có tám centimet, cả người màu trắng, Hắc Thiết cho nó ngửi hơi thở lúc trước Hắc Sơn còn lưu lại, con trùng nhỏ liền nhanh chóng bò ra chỗ xa xa, tốc độ kinh người.

Chỉ chốc lát sau, mặt đất vậy mà xuất hiện dấu vết người đi qua, sau đó còn có vết máu.

Tất cả thị vệ của phủ đệ Hắc Diệu, phủ đệ Ô Ba cùng phủ đệ Dư Hưng đều được điều động, cẩn thận tra xét.

Đặc biệt là đối với các cường giả Tinh Chủ, mỗi một vị đều được kiểm tra danh tính nghiêm ngặt.

"Thật điên cuồng!", Dương Thiên lắc lắc đầu.

Lúc trước hắn mang theo ảo giác, hơi thở biến thành cấp cảnh giới Tinh Chủ, mặc cho ai cũng không nghĩ đến kẻ đánh bại cường giả cấp tám Tinh Vực lại là một vị cường giả cấp đỉnh Tinh Vực.

"Không biết thành trì này sẽ đóng cửa mấy ngày nữa?", Dương Thiên suy tư trong lòng: "Dù sao thành Hắc Thiết không chỉ có ba đại thế lực cầm đầu, còn có đông đảo thế lực lớn nhỏ khác, mấy thế lực đó khả năng không mạnh bằng, nhưng sau lưng cũng có vài cường giả, dù là ba đại gia tộc cũng chưa chắc có thể một tay che trời. Hơn nữa thành Hắc Thiết cũng không thuộc ba gia tộc này, mở cửa thành Hắc Thiết chỉ là chuyện sớm muộn thôi."

Dương Thiên nghĩ, xoay người ra khỏi phòng mình.

Dạo bước trên đường cái, nơi nơi đều là các thị vệ vội vã tới lui, Dương Thiên chả có tí thần sắc lo lắng gì. Đến nơi tình báo mua thông tin phân điện của Thần điện Hư Vô.

Phân điện của Thần điện Hư Vô có chừng mấy vạn tòa trong bí cảnh Hư Vô, đứng sừng sững trong một tòa thành trì lớn, thống trị toàn bộ bí cảnh Hư Vô. Mỗi một điện chủ trong phần điện của Thần điện Hư Vô đều là cường giả cấp Lĩnh Chủ, cũng là tồn tại cường đại nhất trong tất cả tồn tại của thế giới này.

Chỉ là, không biết chịu hạn chế gì mà pháp tắc ở thế giới này lại không hoàn chỉnh, nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ như vậy cũng không có lấy một người nắm vững hoàn chỉnh một cái pháp tắc, đột phá trở thành tồn tại cấp Viên Mãn.

Dương Thiên cẩn thận xem xét tin tức, cách thành Hắc Thiết mấy chục vạn kilomet có một toà thành trì gọi là thành Mộc Ngân, trong đó có một phân điện của Thần điện Hư Vô. Đây cũng là phân điện của Thần điện Hư Vô gần thành Hắc Thiết nhất.

"Mục tiêu tiếp theo của mình là đi thành Mộc Ngân!", trong lòng Dương Thiên thầm nói.

Trải qua vài ngày tìm hiểu, hắn cũng biết cơ hội xuất hiện Hồn Thạch trong thành trì Hắc Thiết rất nhỏ. Nếu không phải đại ca của Hư Vô hay điện chủ phần điện của Thần điện Hư Vô đã đạt tới đỉnh cấp Hắc Động thì đừng mong lấy được nó.

Mà hiện tại đối với Dương Thiên mà nói, Hồn Thạch không chỉ để hoàn thành nhiệm vụ của công ty Lỗ Sâu Ảo mà còn vì tính toán của chính mình.

Hồn Thạch có thể nâng cao cường độ linh hồn của hắn và tăng nhanh tốc độ tu luyện, thứ Dương Thiên thiếu nhất hiện tại là thời gian. Nơi duy nhất có rất nhiều Hồn Thạch là trong phần điện của Thần điện Hư Vô.

"Dương đại ca!", thời điểm Dương Thiên đang tự hỏi, đột nhiên truyền đến âm thanh hưng phấn.

Dương Thiên ngẩng đầu nhìn lại, một thanh niên diện mạo cường tráng kích động vẫy tay với Dương Thiên.

Vị thanh niên kia là Lạc Kỳ, người Dương Thiên gặp được khi vừa đến bí cảnh Hư Vô. Dương Thiên đối với Lạc Kỳ vẫn rất có hảo cảm.

"Dương đại ca thật nè.", Lạc Kỳ cười chạy tới, bên người cậu còn có một cô bé cỡ mười tuổi, an tĩnh đi phía sau cậu. Là em gái của Lạc Kỳ, tên Lạc Thanh.

"Thực Lực của ngươi lại đột phá?", Dương Thiên nhìn Lạc Kỳ, ngạc nhiên nói.

Hắn cảm nhận được thực lực của Lạc Kỳ đã đạt tới cấp tám Tân Tinh.

"Ít nhiều cũng là nhờ thịt hung thú Huyết Khủng cấp một Tinh Chủ Dương đại ca để lại.", Lạc Kỳ có chút ngượng ngùng nói.

Kỳ thật thiên phú của Lạc Kỳ vô cùng tốt, chỉ là khuyết thiếu linh lực, bản thân lại còn nghèo, chỉ có thể chậm rãi hấp thu linh lực trong không khí nâng cao thực lực của bản thân.

Dương Thiên không biết một ngàn cân thịt thú Huyết Khủng cấp một Tinh Chủ hắn lưu lại lúc trước lại là vật chất linh lực mạnh nhất mà Lạc Kỳ từng ăn.

Dương Thiên xua tay nói: "Là thiên phú của ngươi tốt."

Giả như thường nhân hấp thu hết một ngàn cân thịt Huyết Khủng thú cấp một Tinh Chủ kia cũng rất khó đột phá, huống chi ngắn ngủi mới mấy ngày đã đột phá được một tiểu cảnh giới.

"Ta còn có chuyện, đi trước.", nói chuyện với nhau một hồi, Dương Thiên nói thẳng mình phải đi. Hắn cần nắm chặt thời gian tu luyện.

"Được, Dương đại ca hẹn gặp lại.", Lạc Kỳ nói.

"Thúc thúc hẹn gặp lại.". Lạc Thanh theo sau ca ca mình cũng rất lễ phép nói.

......

Trong phủ đệ Hắc Diệu, lúc này người tới là một vị nam tử trung niên, cả người tản ra cỗ giao động làm người ta sợ hãi. Xem khuôn mặt có vài điểm tương tự với Hắc Diệu.

Hắc Diệu đứng bên cạnh, nơm nớp lo sợ nhìn vị nam tử trung niên kia.













Hai người cùng nhau tiến vào rừng Hắc Ám, đi tới nơi Hắc Sơn và Lâm Vô bị tách khỏi nhau.

Bàn tay Hắc Thiết vung lên một cái, sau đó trong tay ông ta xuất hiện một con trùng nhỏ kỳ dị, con trùng nhỏ chỉ có tám centimet, cả người màu trắng, Hắc Thiết cho nó ngửi hơi thở lúc trước Hắc Sơn còn lưu lại, con trùng nhỏ liền nhanh chóng bò ra chỗ xa xa, tốc độ kinh người.

Chỉ chốc lát sau, mặt đất vậy mà xuất hiện dấu vết người đi qua, sau đó còn có vết máu.