Cuồng Thám

Chương 1188: Chương 1188GIẢ THẦN GIẢ QUỶ





Hóa ra, trong phòng của đại sư Trương còn có một cánh cửa ngầm thông với căn phòng khác nữa, cửa ngầm này được đặt bên trong tủ chén.

Người phụ nữ đột nhiên lao tới kia là vợ của đại sư Trương!

Thường ngày bà ta phụ trách ngồi trong phòng tối quan sát camera, điều khiển máy móc mai phục chuyên dùng để lừa đảo và phụ trách tìm tư liệu trên máy vi tính âm thầm cung cấp thông tin cho đại sư Trương, v.v…

Lúc này bà ta vốn đang định cung cấp hiệu quả lửa cháy đẹp mắt cho đại sư Trương làm phép, nhưng không ngờ rằng đại sư Trương lại gặp phải ma thật!

Nói thật, nhìn thấy bộ dạng đầy máu me răng nanh khổng lồ của Triệu Ngọc, bà ta cũng hoảng sợ đến nỗi chân mềm nhũn!

Nhưng không có cách nào khác, người bên ngoài là chồng của bà ta, cho dù con ma lợi hại thế nào đi chăng nữa bà ta cũng phải xông ra ngoài cứu người!

Vì thế, bà ta lập tức quơ lấy gậy điện lao ra đập vào Triệu Ngọc....

Nhưng mà Triệu Ngọc có máy thăm dò tàng hình trong người, sớm đã nhìn thấy kỹ xảo của bọn họ, biết trong phòng tối vẫn còn người! Cho nên sau khi người phụ nữ kia lao tới hắn cũng không cảm thấy ngạc nhiên.

Hơn nữa, với bản lĩnh của Triệu Ngọc, hoàn toàn có thể đá bay người phụ nữ này.

Nhưng mà... Triệu Ngọc là một kẻ hư hỏng!

Trong lúc thế này, vì có thể giả thành một con ma ý vị tuyệt vời, hắn không tiếc chịu đựng đòn đánh này của bà ta, dùng việc này để kích thích đạo cụ cột thu lôi tàng hình trong hệ thống.

Quả nhiên, hiệu quả làm mầu lần này đúng là sảng khoái!

Chỗ tinh xảo của cột thu lôi là hóa điện lưu thành vô hình, không tổn thương đến một cọng lông của Triệu Ngọc.

Hả?

Tuy người phụ nữ kia chưa từng dùng gậy điện đánh ma, nhưng thấy gậy điện của mình không gây tổn thương đến Triệu Ngọc, sự sợ hãi của bà ta thế nào, tất nhiên là không cần nói cũng biết!

Một giây sau, bà ta chưa từ bỏ ý định, lại dùng gậy điện đâm vào Triệu Ngọc nhiều lần, nhưng lần nào Triệu Ngọc cũng không có phản ứng.

“Khách khách...” Triệu Ngọc cố ý phát ra tiếng cười quái dị sởn gai ốc, sau đó quay người lại, lạnh lùng hỏi bà ta một câu: “Bà chị, bà đã đâm đủ chưa... Hu...”

Sau khi phát ra tiếng kêu réo, Triệu Ngọc thè đầu lưỡi dài liếm vào mặt của bà ta...

Ôi chao...

Người phụ nữ kia nhất thời run lên, sau đó trượt xuống dọc theo bàn, chờ đến lúc bà ta ngã xuống đất thì quần đã ướt sũng...

Đệch!

Triệu Ngọc buồn bực khạc nhổ nước bọt, nhỏ giọng mắng: “Trên mặt thoa cái gì vậy? Kem dưỡng da hay là dầu hôi? Sao mà hôi vậy... Phì... Phì...”

A... A... A a...

Nhìn thấy vợ mình bị dọa đến tiểu ra quần, đại sư Trương đang trốn trong gầm bàn vô cùng hoảng sợ, mũ cũng rớt ra ngoài, quần áo lộn xộn, đầu liên tục đụng vào góc bàn làm nổi lên một cục u lớn!

“Ha ha ha...” Triệu Ngọc vịn vào bàn bát tiên, hai tay dùng sức hất bàn bát tiên lên!

“A! A a a...” Đại sư Trương sợ như rùa rút đầu, hoảng loạn bò trên mặt đất, nhìn thấy ma nữ xoay quanh theo mình, ông ta vội quỳ xuống đất, không ngừng khấu đầu: “Ma nữ tha mạng, ma nữ tha mạng...”

“What? Ma nữ? Hu hu...” Triệu Ngọc lập tức hú lên một tiếng rung trời lở đất.

Tuy hắn thậm chí đã nói cả tiếng Anh, nhưng đại sư Trương sớm đã sợ tới mức đầu óc choáng váng, vừa khấu đầu vừa xin tha: “Nương nương tha mạng, đại tiên tha mạng, tha mạng, đệ tử... Sau này đệ tử không dám nữa... Hu hu hu...”

Sau cùng, vị đại sư Trương này sợ tới mức khóc lóc nức nở...

Ừm...

Triệu Ngọc thấy tạm ổn, không còn muốn chơi nữa, cuối cùng thu lại thiết bị cải trang tàng hình của mình, đổi lại diện mạo như cũ.

Nhưng mà lúc hắn đưa mắt nhìn xung quanh, trông ra ngoài cửa thì bất ngờ phát hiện ở đó có một đỏ một xanh, là hai cô gái cực kỳ xinh đẹp đang nằm lăn ra đất!

Hai cô gái này vừa rồi xem rất hứng thú, nhưng sau khi chợt thấy Triệu Ngọc biến thành ma thì hoảng sợ chịu không nổi ngất đi, bất tỉnh nhân sự...

Ai ôi!

Triệu Ngọc vò đầu, trong lòng kêu van: Thật ngại quá, thật ngại quá... Không ngờ tới, khả năng làm màu của mình lại tổn thương đến người vô tội!

Nhưng mà... hai cô gái này cũng coi như đáng đời, tục ngữ có câu tò mò hại thân, xem trò vui hại chết người, câu nói này quả không sai!

Hừ hừ... Bởi vì váy của hai cô gái này khá ngắn nên Triệu Ngọc nhìn hơn mười giây rồi mới quay lại, bắt đầu công việc của mình.

Đầu tiên hắn khom lưng nhặt cây gậy điện của người phụ nữ kia lên, sau đó kéo cái ghế đến, bắt chéo hai chân ngồi trước mặt đại sư, lúc này mới vững như núi Thái Sơn mà trầm giọng nói: “Thầy Trương à... Tôi đề xuất cho ông vài ý kiến hợp lý nhé, sao nào, ông có muốn nghe không?”

“Hả?”

Đại sư Trương đang ở đó khấu đầu như giã tỏi, chợt nghe thấy giọng điệu của ma nữ thay đổi, vội ngẩng đầu lên, lúc này mới kinh ngạc phát hiện không thấy ma nữ vừa rồi nữa!

Ngồi ở trước mặt mình là chàng trai trước đó.

Chuyện này...

Lòng đại sư Trương còn đang bồn chồn, nhưng nghe giọng điệu của Triệu Ngọc, hình như đã nhận ra điều gì.

“Đầu tiên…” Triệu Ngọc cười ha ha nói: “Mấy diễn viên quần chúng mà ông thuê diễn phô trương quá, vừa nhìn đã biết là không chuyên nghiệp, không chủ lưu! Diễn kịch là diễn cho tôi xem, vậy thì đừng có dùng khóe mắt mà lườm tôi suốt! Rất dễ bị lộ tẩy đó!”

“Chuyện này... Chuyện này...”

Lúc này đại sư Trương đã biết, có lẽ mình gặp phải cao nhân rồi! Nhưng khi ông ta nhìn thấy bên cạnh Triệu Ngọc không có đạo cụ để diễn vai ma nữ thì sợ tới mức không dám lên tiếng.

“Thứ hai.” Triệu Ngọc giơ cổ tay lên, nói: “Mặc dù cái đồng hồ này của tôi trị giá mấy trăm nghìn, nhưng ông cũng không thể nào nhìn chằm chằm vào nó mãi! Không phải cho thấy ông là người tham lam sao?”

“Hả? Cậu... Rốt cuộc cậu là ai?” Đại sư Trương nuốt nước bọt, cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại từ trong nỗi sợ hãi cực độ, nhanh chóng đứng lên.

“Tôi còn chưa nói xong mà!” Triệu Ngọc lại chỉ vào chén trà nói: “Ông không biết là phương thuốc kết hợp giữa thuốc cảm và aspirin là không an toàn sao? Thuốc có vị cay đắng không nói làm gì, ông còn thiếu đạo đức thêm liều thuốc lớn như vậy, nếu tôi có bệnh tim mạch hay gì đó, nói không chừng sẽ xảy ra tai nạn chết người!

“Cho nên, tôi đề nghị các người sử dụng thuốc xxxx Minocin, đây là một loại thuốc thần kinh, không màu không mùi không độc, hiệu quả tốt hơn rất nhiều!”

“Cậu trẻ tuổi khỏe mạnh, không tăng liều lượng thì không có tác dụng!” Đại sư Trương không tự chủ thốt lên một câu, sau khi nhìn thấy Triệu Ngọc bỗng nhiên đánh gậy điện trong tay phát ra tia lửa mới khẩn trương hỏi: “Cậu mau nói rốt cuộc cậu muốn làm gì?”

“Còn điểm cuối cùng, ông có biết tôi khinh thường ông nhất về điểm nào không?” Triệu Ngọc thu hồi nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc hỏi một câu.

Đại sư Trương nhất thời cảm nhận được luồng uy thế đè xuống, sau ót lại toát ra mồ hôi lạnh, đành phải phụ họa hỏi một câu: “Là... Là cái gì vậy?”

“Khởi điểm không tốt, mang lại kết quả không khả quan! Ha ha ha...” Triệu Ngọc cười nói: “Ông yếu quá đi đại sư! Hơn nữa, trong kịch bản của ông còn thiếu mấy đoạn chuyển ý nữa!”

“Nếu như là tôi, trước khi làm phép tôi nhất định sẽ làm như rất kinh ngạc, nói con ác ma kia đã vượt qua sự tưởng tượng của tôi, quá khó để đối phó, nhất định phải thêm tiền mới được!”

“Ông nghĩ thử xem đã đến đến lúc này rồi, ai mà không ngoan ngoãn đưa tiền ra chứ?”

“Ồ...” Đại sư Trương chợt tỉnh ngộ, ánh mắt nhìn Triệu Ngọc cũng thay đổi. Ông ta vội đứng lên cung kính chắp tay nói với Triệu Ngọc: “Hóa ra người anh em cũng là đồng đạo! Không biết hôm nay cậu làm như vậy là muốn quậy phá? Hay là muốn gia nhập với bọn tôi?”

“Ha ha ha...” Triệu Ngọc ngửa mặt lên trời cười to, cuối cùng lấy giấy chứng nhận cảnh sát của mình ra nói: “Ông nghĩ nhiều rồi, tôi không muốn gia nhập với bọn ông, mà là muốn mời ông gia nhập mới đúng! Ngục giam của tỉnh Phúc Lai chúng tôi, giờ đang tuyển người đó! Ha ha ha...”