“Đây căn bản không phải hang động gì cả...” Cao Nhã dùng đèn pin chiếu phía trên một cái, lắc đầu nói: “Đây là một sơn cốc, chính xác thì chính là một cái khe!”
“Đúng.” Tên phiên dịch nói: “Nhưng dân bản xứ đều gọi nơi này là hang động, đi qua nó, đi về hướng Nam khoảng chín, mười cây số là có thể đến thủ đô của người Roussac - bang Bertsdale!”
“Bang Bertsdale?” Triệu Ngọc chưa từng nghe qua địa danh này bao giờ.
“Nó chẳng những là thủ đô của phái Roussac, hơn nữa còn là thành phố lớn nhất Bắc Bộ của Vaqueria đấy!” Cao Nhã giải thích một câu với Triệu Ngọc, lại hỏi tên phiên dịch kia: “Các anh đều là người Roussac à? Cái tên tướng quân kia là ai?”
“Đúng vậy!” Phiên dịch thành thành thật thật mà trả lời: “Tướng quân của chúng tôi chính là Ekander Sheriff, là người lãnh đạo số hai của phái Roussac!”
“Chuyện giếng dầu, ừm... hố dầu và đội thăm dò thì rốt cuộc là thế nào?” Thừa dịp cơ hội hiếm có, Triệu Ngọc tiếp tục truy vấn.
“Ước chừng tám tháng trước.” Tên phiên dịch nói: “Tướng quân nhận được mật báo, nói rằng thôn dân trong một thôn trang nhỏ ở trong sơn cốc Suya phát hiện hố dầu có thể sản xuất được dầu mỏ!”
“Bọn họ một mình vận chuyển dầu mỏ đến bang khác, chiếm được lợi nhuận kếch xù.”
“Vì thế, tướng quân tự mình phái người đến điều tra, quả nhiên chứng thật việc này, sau đó liền khống chế cả thôn trang này lên! Thế nhưng...” Tên phiên dịch nghiêm túc mà nói: “Bây giờ, nội bộ của Vaqueria đang cực kỳ mâu thuẫn, chiến tranh rất có thể sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.
“Tướng quân không hy vọng để các phe phái khác biết chúng tôi đã phát hiện ra dầu mỏ ở nơi này, cho nên mới nghĩ đến biện pháp tự lọc dầu. Muốn luyện chế dầu mỏ thành thứ có thể sử dụng như dầu mazut, dầu hoả hoặc xăng, như vậy có thể tăng lên thực lực của người Roussac chúng tôi lên rất nhiều!”
“Nhưng mà...” Tên phiên dịch lắc đầu, một chút buồn bực hiện lên trong mắt: “Loại dầu mỏ có thể toát ra ánh sáng xanh này không giống với các loại dầu mỏ bình thường, nếu muốn luyện chế thì công nghệ cực kỳ phức tạp.”
“Tướng quân đã mất rất nhiều sức lực mới có thể thu mua được hai thiết bị lọc dầu từ Jasa, nhưng không ngờ là vào lần đầu tiên thí nghiệm đã xảy ra một vụ nổ mạnh!”
“Chúng tôi ý thức được chỉ có cơ khí và thiết bị, không có nhân viên kỹ thuật hiểu thao tác thì không được!”
“Vì thế... Tướng quân lại bắt đầu đi xung quanh vơ vét nhân viên kỹ thuật, nhưng Vaqueria không có người tài giỏi như thế, mà người nước ngoài vừa nghe là Vaqueria thì căn bản không dám tới.”
“Mắt nhìn thấy dầu mỏ tràn đầy không thể chuyển hóa thành tiền lãi, tướng quân cực kỳ nóng vội, cuối cùng, dưới đề nghị của rất nhiều người sau khi bàn bạc, tướng quân đã nghĩ ra kế hoạch bắt cóc nhân tài dầu mỏ của Trung Quốc đến đây!”
“Cái đám dốt đặc cán mai chết tiệt này!” Nghe nói như thế, Chử Bằng đang đi ở phía sau không nhịn được tiến lên mắng: “Có bản lĩnh lập kế hoạch bắt cóc, tại sao không dồn sức đi tìm hiểu tình báo một chút chứ?”
“Tôi đã nói hơn một ngàn lần rồi, chúng tôi chỉ là đội thăm dò, so với luyện hóa dầu mỏ hoàn toàn là ngành nghề bất đồng! Nếu không phải bên trong chúng tôi có mấy người hiểu hóa chất, có khi chiếc máy thứ hai này cũng không giữ được!”
“Hàm lượng hydrocarbon trong dầu mỏ quá cao, lại còn bị trộn với phốt pho vốn dễ cháy, cực kỳ dễ dàng gây nổ!”
“Ừm... Chuyện này...” Tên phiên dịch có sắc mặt vừa khó coi vừa xấu hổ, nói: “Ở trong mắt chúng tôi, người Trung Quốc cái gì cũng biết!”
“Các anh! Các anh quả thực là quá ngây thơ!!” Chử Bằng tức giận đến mức cả người run run: “Các anh chính là đao phủ! Không có các anh, bệnh tim của lão Dương căn bản không có khả năng tái phát!
“Các anh chẳng những tàn nhẫn sát hại đồng nghiệp Talstein của chúng tôi, lại còn sát hại các thôn dân vô tội kia nữa, hành vi của các anh quả thực khiến kẻ khác giận sôi, tất cả các anh phải bị công pháp quốc tế thẩm lý và phán quyết!!!”
Chử Bằng rống giận, các thành viên khác của đội thăm dò cũng xông tới, hận không thể đánh chết tên phiên dịch này.
Nhưng mà trong sơn cốc không phải chỉ có bọn họ, bốn phía đều là binh lính Roussac chạy tán loạn, một khi bị những người đó phát hiện, tất nhiên sẽ gây bất lợi cho chính mình.
Vì thế, đám người Bộc Gia Hữu cùng Cao Nhã lập tức đẩy các thành viên của đội thăm dò ra, hơn nữa còn không ngừng khuyên giải.
“Các anh...” Triệu Ngọc lại bỗng nhiên nhớ tới vụ án, xuất phát từ thiên tính của một thám tử, hắn gần như là vô thức hỏi tên phiên dịch: “Các anh thật sự đã dùng khinh khí cầu để thực hiện vụ bắt cóc à? Nhưng các anh đã... đã làm thế nào để khống chế người ta thế?”
“Chúng tôi sử dụng khói mê đặc biệt của người Roussac, chỉ cần thổi khói mê vào phòng, người ta sẽ bất giác bị hôn mê!”
Thì ra là thế...
Triệu Ngọc lẩm bẩm trong lòng, trách không được, hiện trường không có dấu vết đánh nhau hoặc giãy giụa, trông cực kỳ tự nhiên!
“Chúng tôi đã tính toán xong hướng gió và thời gian trước tiên, sau khi khiến mọi người bị hôn mê, chúng tôi trực tiếp khởi động khinh khí cầu ngay phía trên căn cứ của đội thăm dò để đưa người đi!”
“Sau đó, chúng tôi một đường theo gió đi vào sơn cốc Suya, chỉ dùng chưa đến năm giờ đã đưa được người đến nơi...”
“Khi đó, trời còn chưa sáng đâu! Cho nên... Chúng tôi tự nhận là kế hoạch của mình không hề có lỗ hổng nào, tuyệt đối không khiến các anh hoài nghi! Nhưng không nghĩ tới... Ài...”
Theo một tiếng thở dài của tên phiên dịch, Triệu Ngọc lúc này mới đưa lực chú ý quay lại, hỏi: “Tôi hỏi lại anh, kẻ vừa rồi tập kích các anh là ai thế? Lúc trước tôi nghe thấy hình như là tổ chức Kỳ Xí phải không?”
.
“Tôi cũng không chắc chắn lắm, tuy rằng... Căn cứ tình báo của chúng tôi, chỉ có tổ chức Kỳ Xí mới có xe thiết giáp, thế nhưng...” Tên phiên dịch khó khăn mà nói: “Thế lực tổ chức Kỳ Xí gần phía Nam hơn, nếu đúng là bọn họ động thủ với người Roussac chúng tôi thì phải đi tấn công thủ đô của chúng tôi là bang Bertsdale mới đúng!”
“Vừa rồi, tôi và tướng quân cảm thấy lo lắng là bởi vì chúng tôi sợ hãi tổ chức Kỳ Xí đã công hãm thủ đô, nhưng bây giờ cẩn thận suy nghĩ lại, nếu bang Bertsdale gặp công kích thì chúng tôi không có lý do gì không nhận được tin tức mà?”
“Thế...” Cao Nhã vội hỏi: “Anh suy nghĩ kĩ hơn xem, ngoài tổ chức Kỳ Xí ra, có còn khả năng nào khác hay không? Có thể là một tay người Roussac các anh muốn diệt trừ cái tên tướng quân kia hay không?”
“Không có khả năng, Roussac không có nhiều địa bàn, ngay cả xe thiết giáp mà chúng tôi cũng không có!” Tên phiên dịch dùng sức lắc đầu: “Hơn nữa, nếu đại đầu lĩnh muốn diệt trừ tướng quân, ám sát thì có thể, làm gì phải ra quân ồ ạt như thế chứ?”
“Hơn nữa, hai người bọn họ là anh em ruột, quan hệ vốn luôn hòa thuận mà!”
“Có khi nào...” Cao Nhã bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng: “Là bang Kashmir làm không? Bởi vì... vừa rồi hình như tôi nhìn thấy một dấu hiệu màu lam trên người một binh lính, nhưng mà... không nhìn thấy rõ ràng.”
“Người Kashmir sao?” Tên phiên dịch nhíu mày suy tư một chút, thì thào nói: “Trong vùng sơn cốc Suya này, thế lực của bọn họ là ít nhất, hình như... không có thực lực mạnh như vậy thì phải?”
“Trừ phi... Trừ phi bọn họ cùng tổ chức Kỳ Xí cấu kết với nhau, muốn cùng thâu tóm chúng tôi!”
“Tôi thấy... chúng ta vẫn nên nói vài chuyện thực tế đi!” Lúc này, đội trưởng Bộc Gia Hữu hồi lâu chưa lên tiếng bỗng nhiên mở miệng, tay trái của anh ta chỉ vào tên phiên dịch, tay phải chỉ vào phía trước, miệng nói: “Sau khi ra khỏi sơn cốc, tôi cần anh mau chóng tìm cho tôi một chiếc điện thoại có thể gọi quốc tế đường dài! Chỉ cần có thể tìm được thì chúng tôi sẽ tha cho anh!”
“Chuyện này... chuyện này khó khăn lắm...” Ai ngờ, tên phiên dịch nhếch miệng nói: “Sự bần cùng của chúng tôi, cả thế giới công nhận rồi, người giàu cũng không có di động, đừng nói là có thể gọi quốc tế đường dài!”
“Bằng không, chúng tôi cũng đâu vì hố dầu mà mạo hiểm lớn như vậy đúng không?
“Theo tôi được biết...” Tên phiên dịch ngẫm nghĩ, sau đó nhíu mày nói: “Hình như chỉ có người ở bang Bertsdale - thủ đô Roussac mới có! Nhưng mà, các anh… có dám đi không?”