Dưới cơn ngứa kỳ lạ, người đàn ông cường tráng kia thả lỏng chỉ trong chớp mắt, Triệu Ngọc chờ đúng thời cơ, nắm lấy cổ tay của hắn ta một cái, dùng sức đè xuống, xoay lưỡi dao về phía dưới nách của người đàn ông!
“Chết đi!”
Triệu Ngọc hung hăng đâm xuống, dao bất ngờ đâm vào thân thể người đàn ông.
Nhưng mà Triệu Ngọc không nghe thấy tiếng lưỡi dao đâm vào thân thể mà là cảm thấy được mũi dao chạm phải vật cứng nào đó, cuối cùng không đâm vào được!
Áo chống đạn!
Triệu Ngọc bỗng nhiên ý thức được tên này đang mặc áo chống đạn. Đừng thấy áo chống đạn tàng hình của Triệu Ngọc chỉ có thể cản đạn, nhưng áo chống đạn trong thực tế ngoại trừ cản được đạn ra, còn có thể ngăn cản dao nữa.
“A... A...”
Người đàn ông kia còn đang dùng sức giãy giụa, hắn ta vừa gãi vừa muốn đâm dao lại. Tên này lực to như trâu, Triệu Ngọc cực kỳ phí sức, nếu như kéo dài thêm thời gian thì tất sẽ bất lợi cho mình!
Có điều, Triệu Ngọc đã muốn giết người thì sao có thể để cho người này có cơ hội chứ?
Hắn nhanh chóng mở cột đạo cụ thường dùng, đem đạo cụ đã sớm chuẩn bị trước đó ra, đúng là thiết bị mà lần trước hắn đã đạt được sau khi bốc quẻ... Máy mài vũ khí tàng hình!
Sử dụng đạo cụ thành công, lưỡi dao trong tay người đàn ông lập tức lóe lên một ánh sáng, sau đó lưỡi dao đâm xuyên qua áo chống đạn của hắn ta, găm vào người hắn ta!
“Á!!!”
Người đàn ông hoàn toàn không nghĩ tới tình hình thay đổi, không khỏi giật nảy mình.
“Đi chết đi!”
Thừa dịp này, Triệu Ngọc hung hăng nhấn xuống phía dưới một cái, đâm toàn bộ con dao vào thân thể người đàn ông, gần như mất hút cả chuôi dao!
Bốp!
Ngay sau đó, Triệu Ngọc đấm một quyền thật mạnh vào mặt hắn ta, do năng lượng được tăng cường nên nắm đấm trở nên cuồng bạo và tàn nhẫn, chỉ một quyền đã có thể đấm bẹp mũi của hắn ta, trên mặt túa ra máu...
Sau đó, Triệu Ngọc rút dao ra, lại đâm vào ngực của hắn ta, người đàn ông kia đau đớn vùng vẫy mấy lần, cuối cùng không động đậy được nữa...
Trong lòng hắn vô cùng rõ ràng, cứ nhìn vẻ cường tráng của người đàn ông vừa rồi xông tới, nếu như mình tay trần đánh nhau với hắn ta thì cho dù năng lượng gấp bội, hắn cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn ta.
Tên này...
Mãi cho đến lúc này, Triệu Ngọc mới có cơ hội quan sát người này một cái, dáng người khôi ngô, cơ bắp căng cứng, vừa nhìn đã biết đây là quân nhân đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.
Lại nhìn hình dáng của hắn ta, cũng là người châu Âu tiêu chuẩn. Hắn ta mặc đồ rằn ri, trên mặt có vết dầu đen, phần da lộ bên ngoài hầu như đều có hình xăm.
Bề ngoài của người này khiến Triệu Ngọc nhớ tới những tên lính đánh thuê trên đảo Kỳ Tích kia, chẳng lẽ...
Triệu Ngọc đang phỏng đoán, chợt nghe thấy từ nơi rất xa truyền đến một tiếng rên rỉ, lúc này hắn mới chú ý tới tiếng rên rỉ kia chính là do Cao Nhã phát ra.
Hắn không dám tiếp tục suy nghĩ nhiều, vội vàng bước nhanh tới để xem xét.
“Cao Nhã!” Chạy qua góc tường, Triệu Ngọc bất ngờ nhìn thấy toàn thân Cao Nhã đẫm máu nằm ở bên cạnh một đống củi, trông đã thoi thóp rồi.
Trên người cô ta cũng không khác gì Khổng Thạc, ngoài rất nhiều vết dao ra, trên bờ vai còn bị thương nữa...
“Cao Nhã... Cao Nhã!”
Triệu Ngọc lo lắng gọi, Cao Nhã mở mắt ra một cái, chỉ tay vào chuồng ngựa đằng sau, vội vàng lại vô lực nói: “Quân... Buôn bán vũ khí... Mục tiêu của bọn chúng... Buôn bán vũ khí...”
Hả?
Triệu Ngọc giờ mới hiểu được, hóa ra mục tiêu của đám kẻ địch này không phải bọn họ mà là... Yuri - kẻ buôn bán vũ khí đang bị bọn họ bắt làm tù binh!
Triệu Ngọc lập tức vô cùng hối hận, họ vẫn nghĩ bọn buôn bán vũ khí quá mức đơn giản rồi.
“Cao Nhã... Cao Nhã...”
Sau khi Cao Nhã nói xong thì đã nhắm mắt lại, có vẻ không thể gắng gượng được nữa.
Triệu Ngọc không dám tiếp tục thờ ơ, lập tức lấy thuốc cầm máu tàng hình cho cô ta sử dụng, kết quả, hệ thống lại truyền đến nhắc nhở rằng vết thương của mục tiêu quá nặng, thuốc cầm máu cần được cường hóa!
Cường hóa!
Cường hóa!
Triệu Ngọc gấp gáp đến mức hét to, mạng người quan trọng, cho dù tiêu hao rất nhiều điểm tích lũy, hắn vẫn cảm thấy không tiếc. Thế là sử dụng 3400 điểm, sau khi thuốc cầm máu được cường hóa lên một cấp, cuối cùng cũng có thể sử dụng cho Cao Nhã thành công!
Phù...
Nhìn thấy Cao Nhã được cứu, Triệu Ngọc lúc này mới có thể thở phào một tiếng.
Ong ong ong...
Ai ngờ, chính vào lúc này, tên địch kia lại thả flycam ra, lại bay qua đầu Triệu Ngọc một lần nữa.
Hừ!
Một lần hai lần nhưng không có lần ba đâu, trong mắt Triệu Ngọc thể hiện sát khí rõ ràng, sử dụng một cái máy cúp điện, flycam kia lập tức rơi từ trên không trung xuống đất.
Triệu Ngọc vội chạy lên mấy bước, đạp nát chiếc flycam kia.
Sau đó, hắn giấu Cao Nhã vào đống củi rồi sử dụng flycam tàng hình của mình, tiếp tục quan sát vị trí của kẻ địch...
Rất nhanh sau đó, hắn liền phát hiện ra trong video, kẻ địch trước đó bị mình dùng súng ngắn bắn trúng đang dẫn theo một người, nhanh chóng chạy về phía Đông của thôn!
Triệu Ngọc nhìn một cái đã nhận ra tên chạy phía sau kẻ địch chính là thương nhân buôn bán vũ khí - Yuri.
Mẹ nó!
Còn muốn chạy à?
Triệu Ngọc hung hăng cắn răng, chạy như bay về phía mục tiêu.
Thông qua màn hình giám sát của flycam, Triệu Ngọc nhìn thấy hai người kia tuần tự đi ra góc tường của một tòa nhà nhỏ ba tầng, chạy về phía đường nhỏ đằng sau thôn.
Bởi vì nhà nhỏ ba tầng này tương đối cao, flycam thời không thể nào nhìn thấy rõ ràng tình hình phía sau tòa nhà.
Tốc độ của Triệu Ngọc cực nhanh, mới chớp mắt đã chạy tới ngã rẽ.
Dựa theo tư duy quán tính, hắn còn tưởng rằng hai người kia đã sớm chạy xa, cho nên không suy nghĩ nhiều, trực tiếp từ góc rẽ xông ra ngoài.
Kết quả, cảnh tượng bất ngờ xuất hiện lại làm cho Triệu Ngọc mở rộng tầm mắt!
Hắn nhìn thấy trên đường nhỏ phía sau tòa nhà ba tầng kia có một chiếc Minibus, một xe Van đang dừng lại và một đoàn người đang đứng đó!!!
Những người này đều mặc trang phục quân nhân giống như người đàn ông trước đó, trên người bọn họ mặc áo chống đạn, trong tay cầm súng tiểu liên, nhìn qua thấy có hơn năm chiếc!
Mẹ nó...
Triệu Ngọc chạy ra hung mãnh như vậy, nhất thời sa vào một hoàn cảnh vô cùng lúng túng, ngay cả 0,1 giây cũng chưa tới, đã bị đối phương bao vây rồi!
Thấy năm khẩu súng tiểu liên đều đang nhắm ngay vào mình, Triệu Ngọc đành phải chậc lưỡi, làm ra tư thế bất đắc dĩ.
Hừ...
Hừ hừ...
Ngay từ đầu, đông đảo kẻ địch còn tưởng gặp phải nhiều đối thủ, nhưng khi thấy chỉ có một mình Triệu Ngọc đuổi đến, mà trong tay còn không có vũ khí, lúc này mới lộ ra vẻ mặt khinh thường và khinh miệt, có mấy người còn lạnh lùng nở nụ cười...
“Ừm... Ừm...”
Sau khi nhìn thấy Triệu Ngọc, tên buôn bán vũ khí Yuri bỗng nhiên tỉnh táo tinh thần, gã ta đứng trước mặt mọi người, cực kỳ đắc ý nói: “Người Trung Quốc, năng lực của anh thật đúng là vượt ra khỏi tưởng tượng của tôi!”
Yuri nói câu này bằng tiếng Trung, hóa ra gã ta vẫn có thể nghe hiểu tiếng Trung Quốc.
“Ông...” Triệu Ngọc đen mặt hỏi một câu: “Rốt cuộc là ai?”
“Ha ha ha...” Yuri cất tiếng cười to, sau đó tràn ngập tà khí nói: “Anh tới thật đúng lúc, Ivanov và Ilyich đều đã bị anh giết chết, tôi đang muốn tự tay giết anh, báo thù cho bọn họ!”
“Nói như vậy, nội chiến Vaqueria là do các người thao túng ở phía sau sao?” Triệu Ngọc tò mò hỏi một câu.
Còng tay của Yuri đã sớm tháo xuống, gã ta đưa tay lấy một khẩu súng lục từ trong tay đồng bọn, liếc về phía đầu Triệu Ngọc, cười nói: “Tôi biết, anh là thám tử nổi danh, anh rất muốn biết chân tướng thật sự đúng không? Thế nhưng... Tôi sẽ không nói cho anh biết đâu!”
“Được rồi!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Nếu như ông đã không chịu nói cho tôi biết, vậy thì tôi cũng chỉ có thể bắt ông về thẩm vấn thôi!”
“Cái gì?”
Yuri cười khẽ một tiếng, lúc này gã ta phiên dịch lại lời của Triệu Ngọc cho đồng bọn, đông đảo kẻ địch nhất thời phát ra một trận cười vang...