Đại Chúa Tể

Chương 1377: Huyết Ma Vương



Thanh âm hơi khàn khàn của bạch y nữ vương truyền ra trong đại điện, dẫn đến thần sắc của đông đảo cao tầng khẽ biến, từng đạo ánh mắt cảnh giác đề phòng lập tức quét đến hướng nàng nhìn.

Có người nhìn trộm nơi này một lúc lâu, vậy mà bọn họ lại không phát hiện ra chút gì?

Dưới từng ánh mắt khẩn trương đề phòng trong đại điện, phiến hư không kia vốn đã tĩnh lặng một lúc lâu, rốt cục thì nổi lên từng đợt rung động, sau đó bọn họ nhìn thấy, một thân ảnh cao ráo từ hư không hiện ra, sau đó không nhanh không chậm đáp xuống đại diện.

- Cảm giác thật nhạy bén.

Mục Trần xuất hiện, có chút kinh ngạc nhìn về phía bạch y nữ vương, nói.

Loại ẩn núp này của hắn, cho dù là những cường giả cực hạn đại viên mãn của đại thiên thế giới cũng không thể phát hiện ra, không ngờ ở hạ vị diện này lại bị phát hiện.

- Tiểu nữ tử trời sinh cảm giác nhạy bén, cho nên mới có thể mơ hồ phát hiện.

. Nhìn thanh niên trước mắt, bạch y nữ vương cũng khẽ mỉm cười, trong lời nói cũng không có nửa phần uy nghiêm nữ vương, bởi vì nàng có thể cảm nhận được một tia áp bách như có như không trên người thanh niên này.

Cái cảm giác áp bách này khiến nàng cảm thấy nguy hiểm.

Thanh niên thần bí này, phi thường mạnh.

- thiên thần đại nhân!

Mà lúc này, thiếu nữ đang quỳ sát trong đại điện kia thấy Mục Trần, nhất thời kích động lên tiếng.

Trong đại điện nổi lên từng đợt xôn xao, đông đảo cao tầng đưa ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía Mục Trần, hiển nhiên không ngờ được, thanh niên trẻ tuổi trước mắt này lại chính là thiên thần đại nhân trong miệng thiếu nữ kia.

- hừ, ngươi chính là tên đã tác quái?

Bất quá, trong lúc mọi người đang kinh nghi, chợt có tiếng cười lạnh truyền tới, chỉ thấy lão giả sắc mặt ảm ế kia đang âm trầm nhìn chằm chằm Mục Trần, quát lên:

- Ngươi có biết ngươi đã rước lấy bao nhiêu phiền toái? Lại dám giết cường giả huyết tà tộc của cả một toà thành, đến lúc đó, dưới cơn thịnh nộ của bọn họ, chúng ta cũng phải đem ngươi chôn cùng!

Mục Trần nghiên đầu, nhìn lướt qua lão giả kia một cái, cười cười, nói:

- Xem ra bất kể ở nơi nào đều sẽ có loại phản đồ nhu nhược, không có cốt khí

- ngươi nói cái gì?!

Lão giả kia thốt lên giận dữ.

Thanh âm của hắn vừa dứt, thân ảnh Mục Trần như quỷ mị xuất hiện trước mặt hắn, thần sắc lão giả biến đổi, huyết quang sâu trong mắt hiện lên, linh lực hùng hồn như núi lửa bộc phát ra, vỗ ra một chưởng.

soạt.

Bất quá, trong lúc sức mạnh trên người hắn đang dâng trào, thì một bàn tay thon dài như xuyên thấu không gian, bỏ qua tất cả phòng ngự, giống như ưng trảo, trực tiếp nắm lấy cổ họng hắn.

Mục Trần khẽ nâng tay, giơ lão giả âm ế kia lên, không cần biết hắn giãy dụa thế nào, đều không thể rung chuyển nổi bàn tay của Mục Trần.

- ngươi có tư cách gì nói chuyện với ta?

Mục Trần hướng về phía lão giả âm ế cười nói, trong mắt hắn hiện lên vẻ khinh bỉ chán ghét không thèm che giấu.

Sắc mặt lão giả rốt cục trở nên sợ hãi, bởi vì lúc này hắn cũng đã phát hiện ra, thanh niên thần bí trước mắt này rốt cục kinh khủng cở nào...

- buông ta ra, nếu không, huyết tà tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi!

. Lão giả vùng vẫy, nói.

- Yên tâm, ngươi còn không có tư cách để ta ra tay

Mục Trần tiện tay vung một cái, lão giả âm ế kia bắn ra, nặng nề đập vào một cây cột đá, cả người bị găm sâu hoắm vào bên trong, một luồng sức mạnh cường đại trói buộc hắn lại, khiến hắn không cách nào thoát được, chỉ có thể bị treo trên cột đá, làm vật trang trí.

trong đại diện, đông đảo cao tầng trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, đại quốc sư kia chính là cường giả kế dưới nữ vương, mà dưới tay của thanh niên thần bí này lại chẳng khác gì con kiến, không có chút sức phản kháng nào.

Mấy vị quốc sư khác sắc mặt cũng trắng bệch, không ngừng lui về phía sau, không dám nhìn thẳng vào Mục Trần, chỉ sợ mình sẽ trở thành người kế tiếp.

Trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh, ánh mắt Mục Trần quét ra, mà phàm là người bị hắn nhìn vào thì đều câm như hến, cảm thấy áp lực nặng nề.

Ánh mắt của Mục Trần cuối cùng thì dừng lại trên người bạch y nữ vương, ánh mắt của nàng lại không sợ hãi nhìn thẳng vào hắn.

- Trước đỏ còn tưởng thế giới này thật sự có một nơi che chở cuối cùng, không ngờ cũng lại là một cái hố sâu nuốt người không nhả xương

. Mục Trần hướng về bạch y nữ vương cười một tiếng, thản nhiên nói.

Lúc trước hắn đã biết được, toà thành bang này nhìn thì là nơi che chở cuối cùng, nhưng hàng năm đều phải cống nộp mấy triệu con dân, khiến bọn họ trở thành thức ăn của huyết tà tộc, mặc người đùa bỡn.

Dường như nghe được thâm ý châm chọc trong lời nói của Mục Trần, sắc mặt nữ vương trở nên tái nhợt, trong con ngươi thoáng hiện nét xấu hổ.

- Vị đại nhản này...nữ vương đã tận lực, nếu như không nhờ nàng chống đỡ, hiện tại có lẽ ngay cả vùng đất để kéo dài hơi tàn chúng ta cũng không có

Trong đại điện, một ít cao tầng lúc này không nhịn được mở miệng, biện hộ cho nữ vương của bọn họ.

- Các ngươi đừng nói nữa

. Bạch y nữ vương nhẹ giọng cắt lời những người khác, sau đó thấp giọng:

- Đúng là do ta vô dụng, không có cách nào cứu vớt mọi người

Chợt nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút nóng rực nhìn Mục Trần, nói:

- Vị đại nhân này, ngài cũng không phải là người của Huyết tà tộc, chỉ có ngài mới có thể thành vương, cứu vớt chúng ta

Mục Trần trước mắt này thực lực cường hãn vô cùng, thậm chí đủ để so sánh với một vị huyết ma vương, nếu như có hắn che chở, có lẽ huyết tà tộc cũng sẽ phải cố kỵ.

Nghe được lời của nàng, Mục Trần không khỏi bĩu môi, nữ nhân này hiển nhiên cũng đã xem hắn là sinh linh của thế giới này.

Vì vậy, hắn tức giận:

- Ta cũng không phải là người của thế giới này

Bạch y nữ vương ngẩn ra, chợt ánh mắt trở nên nóng rực, kích động hiếm thấy, nói:

- Đại nhân, ngài là từ trên trời tới?

- Xem ra ngươi cũng biết chút ít nhỉ.

. Đối với phản ứng của nàng, Mục Trần lại có chút kinh ngạc, xem phản ứng này thì dường như nàng cỏ biết đến sự tồn tại của đại thiên thế giới.

- Ta đã xem qua một ít cổ tịch, nói là bên trên thế giới này còn có Thiên ngoại thiên, mà cường giả của thiên ngoại thiên đủ sức để chống lại cường giả của huyết tà tộc

Bạch y nữ vương nói.

Trong đại diện, ánh mắt của đám cao tầng cũng rựa lửa, vô cùng kích động nhìn Mục Trần.

Mục Trần thấy ánh mắt đó của bọn họ, đang định nói chuyện thì thần sắc chợt động, hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa xôi, nóiPhiền phức tìm đến nơi rồi!"

Nghe Mục Trần nói thế, những người khác còn chưa hiểu cái gì, nhưng sắc mặt của bạch y nữ vương thì không nhịn được mà biến đổi, trong ánh mắt thoáng hiện vẻ cừu hận cùng một ít sợ hãi.

Toàn bộ thiên địa đều tràn ngập mùi máu tanh.

- Nguy rồi, là huyết tà tộc tới!

. Thấy sự biến đổi như vậy, những cao tầng này đều nhất thời biến sắc, trên khuôn mặt hiện lên vẻ sợ hãi nồng đậm.

Mà lúc này, cả toà thành bang bao la cũng trở nên hỗn loại, vô số dân bản địa sợ hãi nhìn bầu trời máu, bọn họ co quắp ngã xuống, phát ra thanh âm tuyệt vọng.

Trên thế giới này, huyết tà tộc xuất hiện chính là chuyện khiến người là tuyệt vọng.

Dưới vô số ánh mắt tuyệt vọng, xa xa có một mảng huyết vân lớn gào thét tới, cuối cùng xuất hiện trên bầu trời của thành bang, trong huyết vân hiện ra vô sô thân ảnh huyết sắc, ánh mắt hung ác dữ tợn.

ở vị trí đầu tiên, huyết vân tản ra, lộ ra 4 thân ảnh cao lớn như Ma Thần, bọn chúng 2 tay ôm ngực, ánh mắt âm lệ quét nhìn toà thành bang to lớn, cảm giác áp bách mạnh mẽ từ trong cơ thể chúng quét ra.

- Lại là 4 vị huyết ma tướng tới!

Nhìn thấy 4 thân ảnh cao lớn này, trong đại điện, sắc mắt những cao tầng này trong nháy mắt trờ nên trắng bệch, tất cả mọi người cũng toát ra vẻ sợ hãi, huyết ma tướng thì cho dù là nữ vương của bọn họ cũng chỉ có thể ứng phó một vị mà thôi.

Ánh mắt của Mục Trần cũng không thèm dừng lại trên 4 vị ma tướng, mà là nhìn về phía sau bọn họ, 2 mắt híp lại.

Mà dưới sự xăm soi của Mục Trần, 4 vị huyết ma tướng kia chợt cung kính lui ra, vì thế, phía sau bọn họ hiện ra một cái vương toạ huyết sắc, ở trên đó có một thân ảnh tóc trắng áo đỏ, đang lười biếng tựa vào.

Khi đạo thản ảnh này xuất hiện, tất cả các cao tầng đều run rầy, sự tuyệt vọng trong mắt cũng không che dấu được nữa, thậm chí một vài người bắt đầu run rẩy khuỵu xuống.

Cho dù là bạch y nữ vương kia cũng siết chặt bàn tay, thân thể mềm mại khẽ run một cái, khó khăn nói:

- Ngay cả huyết ma vương cũng xuất động sao...

- Huyết ma vương sao?

Mục Trần ngưng mắt nhìn đạo thân ảnh này, đây chính là huyết ma vương sao? Dựa theo hắn cảm ứng, thực lực của huyết ma vương này tương đồng với đám người tử vân chân quân, đều có thể so với cường giả chạm tới thiên chí tôn.

Thực lực như vậy, đã bắt đầu đủ để Mục Trần nhìn thẳng.

Cùng lúc đó, thân ảnh tóc trắng trên vương toạ kia cúi đầu nhìn về phía bọn họ, ánh mắt hờ hững, tựa như đối đãi với một đám súc vật đợi làm thịt.

Một khắc sau, thanh âm không chút cảm xúc của hắn cũng vang lên trong toàn bộ thiên địa:

- Đem người giao ra đây, lần này để trừng phạt, bản vương sẽ đem đi 10 triệu huyết thực

Thanh âm của hắn vang vọng trong thiên địa, nhất thời khiến cho cả toà thành bang vang lên vô số tiếng kêu tuyệt vọng.

Trong đại điện, tất cả các cao tầng đều trở nên run rẩy.

- Khặc khặc, không phải lúc trước các ngươi rất đắc ý sao?

. Mà trong lúc bọn họ đang sợ hãi, lúc này, lão giả bị găm trên cột đá kia lại cười lớn, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm Mục Trần.

Một vài cao tầng cũng run rẩy nhìn bạch y nữ vương, nói:

- Bệ hạ, chúng ta phải làm gì?

Bọn họ len lén nhìn về phía Mục Trần, hiển nhiên mơ hồ đã có ý muốn giao người.

Mục Trần nhìn mỉm cười nhìn cảnh này, cũng không nói gì, chỉ chăm chú nhìn nữ vương, muốn xem xem nàng lựa chọn thế nào.

trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm nữ vương, nàng lúc này cũng siết chặt tay, thân thể mềm mại run rẩy, chợt nàng hít sâu một hơi, bộ ngực đầy đặn phập phồng.

Ánh mắt nàng chậm rãi quét ra, nhẹ giọng nói:

- Các vị, các ngươi thật sự nguyện ý kéo dài hơi tàn như vậy, mặc cho bọn chúng nuôi nhốt chúng ta như súc vật sao?

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đỏ bừng, thân thề run rẩy, đối với huyết tà tộc, làm sao bọn họ lại không cừu hận vô cùng, thế nhưng trước sức mạnh tuyệt đối như vậy cũng đủ khiến bọn họ tuyệt vọng.

Bạch y nữ vương tiếp tục nhẹ giọng nói:

- Bất kể các ngươi muốn thế nào, ta không muốn tiếp tục giao tộc nhân của chúng ta ra như súc vật, mặc cho bọn chúng nuốt chửng nữa...

Nói đến đây, sắc mặt nàng đột nhiên trở nên sắc bén quả quyết, nàng đưa mắt nhìn mọi người, trầm giọng nói:

- Cho nên, lần này, ta không giao người

Trong đại điện, thân thể của tất cả mọi người đều rung lên, sau đó ánh mắt phức tạp nhìn về Mục Trần, bọn họ làm sao lại không nhận ra,lần này tất cả hy vọng của nữ vương đều đã đặt cả trên người thanh niên này...

Nếu như thua, cả tộc của bọn họ sợ rằng sẽ hoàn toàn tuyệt diệt.

Mục Trần cũng có chút kinh ngạc nhìn bạch y nữ vương này một cái, hiển nhiên cũng ngạc nhiên vì sự quả quyết của nàng, dù sao loại lựa chọn này cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Vì vậy, hắn nhìn mọi người thật sâu, nói:

- Trong huyết tà tộc này còn có tồn tại mạnh hơn huyết ma vương không?

Bạch y nữ vương lắc đầu, trầm giọng nói:

- Trong huyết tà tộc tổng cộng chỉ có 6 vị huyết ma vương, bọn họ chính là chúa tể của huyết tà tộc

- Vậy sao...

Mục Trần khẽ thở ra một hơi, sau đó dưới đông đảo ánh mắt chăm chú, hắn xoay người rời khỏi đại điện, cùng lúc đó, thanh âm của hắn cũng truyền ra trong đại điện.

- Vậy sau này bọn chúng chỉ còn 5 người.