Đại Chúa Tể

Chương 1494: Đao Thánh vẫn



ầm!

Trong thiên địa, dao động linh lực cuồng bạo bộc phát, 5 đạo quang ảnh không ngừng giằng co, mỗi một lần giao thoa lại khiến thiên địa rung chuyển, tựa như ngay cả trời cao cũng sẽ bị xé nát.

Có điều, nói là giằng co cũng không chính xác, bời vì căn bản là trước mắt, 4 đạo thân ảnh đều chật vật chạy thục mạng khắp nơi, phía sau, một thân ảnh ám kim thế như chẻ tre đuổi giết, bất kỳ thế công nào cũng bị nó dễ dàng xé nát...

4 thân ảnh này tự nhiên chính là Mục Trần, Ma Ha u, Diệp Kình, Thác bạt thương...

lúc này bọn họ đã bị thân ảnh ám kim thần bí này dây dưa một nén nhang, trong vòng 1 nén nhang này, bọn họ đã trải qua cái gọi lả chật vật như chó nhà có tang, đối mặt với sự truy đuổi của thân ảnh ám kim này, bọn họ ngoài việc chạy thục mạng khắp nơi ra, thật sự không còn cách nào khác.Lúc trước ma ha u bị đuổi giết, nổi giận, mạnh mẽ dốc toàn lực thử một lần, nhưng hậu quả chính là bị thân ảnh ám kim kia xé mất một cánh tay...

sau lần đó, đám người Mục Trần cũng hoàn toàn dập tắt tâm tư chính diện phản kháng, chỉ có thể chật vật chạy thục mạng, nhưng cũng may là thân ảnh ám kim này sau một thời gian truy đuổi thì sẽ xé rách hư không, cướp đoạt lấy bất hủ bản nguyên từ trong vạn cổ tháp, lúc đó mới để bọn họ có cơ hội thờ dốc.

Nhưng bọn họ ai cũng hiểu, đây không phải là phương án lâu dài.

Bởi vì cùng với việc thân ảnh ám kim kia đoạt lấy bất hủ bản nguyên từ trong vạn cổ tháp, dao động tản ra từ cơ thể nó cũng ngày càng kinh khủng...

hiển nhiên đạo thân ảnh ám kim kia vẫn đang không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn.

lúc này, 4 người Mục Trần đều mặt mũi khổ sở, mặc dù lúc này bọn họ có thể lựa chọn rời khỏi vạn cổ tháp, nhưng họ đều hiểu, một khi rời đi, chỉ sợ cũng hoàn toàn mất đi cơ hội tranh đoạt vạn cổ bất hủ thân, cho nên dĩ nhiên là không muốn rời đi trước tiên.

hống!

mà trong lúc ý niệm trong lòng bọn họ đang lật nhào, thì phía sau, thân ảnh ám kim lại một lần nữa lấy đi một lượng lớn bất hủ bản nguyên từ trong hư không, dẫn tới ám kim sắc trên người nó càng thêm thâm sâu, áp bách tản ra từ trong cơ thể khiến không gian quanh thân không ngừng vỡ tan như thủy tinh.

Nó ngửa mặt lên trời phát ra tiếng hống nhẹ, 2 mắt thoáng hiện vẻ hỗn loạn, thanh âm không chút cảm xúc lại lần nữa vang lên trong thiên địa: "ở lại, hòa vào cùng thiên địa này đi!”

Đối với thanh âm hàm chứa sát cơ đậm đặc của nó, 3 người ma ha u đều như không nghe thấy, nhanh chóng thoát đi.

Tiếng gầm nhẹ này dường như là hướng về phía bọn họ, nhưng không biết vì sao, Mục Trần cảm giác nhạy cảm tới, đây dường như cũng không phải thanh âm mà thân ảnh tử kim này muốn phát ra, bởi vì Mục Trần có thể nhận ra một tia kháng cự trong đó.

"Hòa vào cùng thiên địa này...thiên địa này, là chỉ vạn cổ tháp sao?". Ánh mắt Mục Trần lóe lên, tự nói trong lòng.

ầm!

ý niệm trong lòng Mục Trần vừa dứt, chợt phía sau có âm thanh không khí nổ tung truyền tới, ánh mắt của hắn đảo qua, liền sợ hãi trong lòng, bời vì ngay cả hắn cũng chỉ có thể thấy một vệt ánh sáng ám kim xẹt qua chân trời.

"Tốc độ của nó lại tăng nhanh!"

Cánh phượng sau lưng Mục Trần đột nhiên đập mạnh, cuồng phong nổi lên, mà thân ảnh của hắn cũng trong nháy mắt biến mất, trực tiếp đẩy tốc độ lên cực hạn.

Trong khoảnh khắc Mục Trần vừa biến mất, một bàn tay ám kim cắm vào lồng ngực của tàn ảnh nơi hắn biến mất, dao động linh lực đáng sự trực tiếp chấn vỡ tàn ảnh.

một kích thất bại, thân ảnh ám kim kia cũng phát ra tiếng gầm nhẹ, thân hình lần nữa chợt lóe, nhưng lần này, nỏ cũng không truy đuổi Mục Trần tiếp, mà là xuất hiện sau lưng thác bạt thương, người có tốc độ chậm nhất trong 4 người.

"Bất hủ kim liên!".

Nhận ra thân ảnh ám kim đuổi theo, sắc mặt thác bạt thương kịch biến, chỉ thấy vô số đạo bất hủ thần văn cuồn cuộn tới, một lần nữa hóa thành một tòa hoa sen thật to, bảo vệ hắn trong đó.

xèo!

Nhưng mà lần này, bất hủ kim liên cũng không thể ngăn cản công kích của thân ảnh ám kim thêm chút nào nữa, bàn tay ám kim kia dường như hàm chứa sức mạnh không cách nào tưởng tượng nổi, chẳng qua chỉ nhẹ nhàng đánh xuống, đã xé rách bất hủ kim liên.

uỳnh!

Bất hủ kim liên sắp nổ tung ra, thác bạt thương đang định lui, một bàn tay ám kim từ hư không thò ra, đặt trên đỉnh đầu hắn!

Trong mắt thác bạt thương hiện lên vẻ hoảng sợ, không chút do dự quát len: "Ta rút lui!"

dựa theo quy định của vạn cổ tháp, chỉ cần người tham gia chủ động rút lui, vậy cũng sẽ lập tức bị vạn cổ tháp đá ra ngoài, vốn thác bạt thương còn có chút không cam lòng, nhưng đã tới lúc thế này, đã không cho phép hắn suy nghĩ những thứ khác, dù sao tính mạng vẫn quan trọng hơn.

sau khi thanh âm rút lui phát ra, thân thể thác bạt thương hơi buông lỏng một cái, chờ đợi không gian vặn vẹo đá ra, nhưng cũng đúng lúc này, hắn dường như nhìn thấy khóe miệng của thân ảnh ám kim nhấc lên một nụ cười dữ tợn, không gian vặn vẹo hắn chờ đợi cũng không xuất hiện.

Cảm giác lạnh toát đột nhiên xộc thẳng từ bàn chân của thác bạt thương dâng lên đình đầu, chớp mắt sau đó, hắn liền điên cuồng bộc phát linh lực trong cơ thể.

rắc rắc!

Nhưng mà, trong khoảnh khắc khi linh lực vận chuyển trong cơ thề hắn, một luồng linh lực cuồng bạo không cách nào hình dung, trực tiếp không chút kiêng kỵ vọt vào trong cơ thể hắn, luồng linh lực kia mạnh mẽ đến mức, hầu như trong khoảnh khắc đánh nổ đầu hắn ra...

ầm ầm!

liên tiếp 2 tiếng trầm muộn vang lên, thân thể thác bạt thương cũng uỳnh uỳnh nổ tung thành huyết vụ, phía sau lưng bất hủ kim thân cũng phát ra tiếng bi ai, liền nổ tung lên, hóa thành đốm sáng tử kim đầy trời...

Thản ảnh ám kim hít sâu một hơi, những đốm sáng tử kim kia bị hắn nuốt vào trong miệng.

Biến cố tới quá mức đột ngột, thậm chỉ khi 3 người Mục Trần, ma ha u, diệp kình thấy cảnh này, trên mặt đều thoáng hiện vẻ hoảng sợ.

Bởi vì bọn họ cảm ứng rõ ràng, thác bạt thương đã hoàn toàn bị mạt sát.

"Hắn tại sao lại không bị đá ra khỏi vạn cổ tháp!", sắc mặt diệp kình cực kỳ khó coi, hắn có nghe thấy thác bạt thương hô lên rút lui, thế nhưng vạn cố tháp dường như cũng không đá hắn ra.

Ma ha u sắc mặt âm tình bất định, một lần nữa nhìn về phía thân ảnh ám kim, trong mắt tràn đầy kiêng kỵ cùng một tia sợ hãi.

"vạn cổ tháp...sợ rằng đã xảy ra chút vấn đề". Mục Trần âm trầm thấp giọng nói, khi thân ảnh ám kim này xuất hiện, dường như cục diện cũng có chút mất khống chế, có lẽ là do nó quấy nhiễu nên vạn cổ tháp đã không thể đá người bên trong ra ngoài.

Ma Ha u cùng Diệp Kình nghe vậy, con ngươi cũng chợt co rụt lại, nếu quả thật không cách nào ra khỏi vạn cổ tháp, vậy chẳng phải bọn họ cũng đều hoàn toàn bị chôn vùi ở đây?

Nghĩ tới đây, sắc mặt 2 người trở nên âm trầm.

mà cùng lúc đó, bên ngoài vạn cổ tháp, cũng là xôn xao ngập trời, vô số cường giả há hốc mồm nhìn cảnh thác bạt thương bị mạt sát,, một luồng khí lạnh dâng lên từ đáy lòng.

Đây chính là cường giả tiên phẩm hậu kì đỉnh cao, vậy mà cứ thế bị mạt sát ngay trước mắt họ?

Thanh diên tịnh nhìn cảnh này, sắc mặt cũng khẽ biến, bởi vì nàng phát hiện ra thác bạt thương rút lui thất bại...lúc này, đôi mắt bén nhọn quét về phía ma ha thiên, thanh âm trầm thấp hỏi: "Vạn cổ tháp xảy ra vấn đề?"

Sắc mặt ma ha thiên lộ vẻ khó coi, gật đầu một cái, nói: "Ngươi cũng đừng tìm ta, ma ha cổ tộc chúng ta không cách nào khống chế được vạn cổ tháp, cho nên có vấn đề, ta cũng không giải quyết được"

Thanh diên tịnh bàn tay siết chặt, trong mắt thoáng hiện sát khí, thân ảnh ám kim kia quỷ dị mạnh mẽ, Mục Trần hiển nhiên không thể nào là đối thủ của nó, nếu cứ theo đà này, hắn tất nhiên sẽ dữ nhiều lành ít.

"vậy thì phá hủy vạn cổ tháp đi!". THanh diên tịnh lạnh giọng nói.

"không được". Ma Ha thiên lập tức phản đối, nói: "Vạn nhất phá hủy vạn cổ tháp, vạn cổ bất hủ thân bên trong đó cũng bị liên lụy, vậy ai chịu trách nhiệm?"

"Vạn cổ bất hủ thân nếu dễ dàng bị phá hủy như vậy, vậy nó cùng không phải là nguyên thủy pháp thân rồi!". Thanh diên tịnh cười lạnh nói.

"Vậy cũng không được! Ma Ha cổ tộc ta bảo vệ nó mấy vạn năm, nhất định phải bảo đảm nó không thể xảy ra chuyện gì!". Ma Ha Thiên không nhượng bộ chút nào, lạnh lùng nói.

"vậy ta cũng chỉ có thể cưỡng ép!"

"Hừ, nơi này là Ma Ha cổ tộc chúng ta, không phải là Phù Đồ cổ tộc các ngươi"

"vậy thì thử một chút"

2 đại thánh phẩm cường giả đối đầu nhau, mơ hồ có uy thế kinh khủng tản ra, trực tiếp làm cho mảnh thiên địa này trở nên ám trầm xuống, vô số cường giả câm như hến, 2 vị thần tiên này nếu đấu nhau, sợ rằng phạm vi trăm vạn dặm quanh đây cũng sẽ hóa thành phế tích...

Bên trong tháp, sau khi thân ảnh ám kim nuốt xong bất hủ kim thân của thác bạt thương, kim quang trong mắt nó càng trở nên nồng nặc hơn, tiếp sau đó, ánh mắt tham lam chuyển hướng tới ba người Mục Trần, Ma Ha u, Thác Bạt Thương.

ầm!

Thân thể nó rung lên, hóa thành kim quang, trực tiếp vọt tới người mạnh nhất là Ma Ha u, hiển nhiên là biết được bất hủ kim thân của hắn sẽ còn cho nó lợi ích lớn hơn nữa.

Mà Ma Ha u thấy vậy, sắc mặt biến đổi, vội vàng thối lui.

Có điều lúc này, tốc độ của thân ảnh ám kim đã tăng vọt lên rất nhiều, bất kể ma ha u chạy thục mạng như thế nào, khoảng cách giữa 2 bên đều càng ngày càng thu lại.

Cứ như vậy vài hơi thở sau, ma ha u đã có thể cảm giác được sau lưng kình phong gào thét tới.

khóe mắt lướt qua nhìn thân ảnh ám kim đột ngột tới gần, ánh mắt ma ha u chợt quét về phía Mục Trần nơi xa, trong mắt thoáng hiện vẻ âm lãnh, chợt trong tay hắn xuất hiện một cái la bàn tam giác, trên la bàn hiện đầy văn lộ huyền ảo.

"Bát Tinh Linh Bàn, hoán vị quyết!"

Trên la bàn tản ra ánh sáng thần dị, trực tiếp bao phủ lên thân ảnh ám kim.

Ngay từ thời điểm ma ha u lấy ra la bàn, Mục Trần đã sinh lòng cảnh giác, mơ hồ cảm thấy bất an, thân hình chợt lui, muốn lui ra xa.

soạt.

Cỏ điều trong lúc hắn đang muốn lui ra, thân ảnh ám kim vốn gần đuổi kịp ma ha u đột nhiên quỷ dị biến mất, ngay sau đó, con ngươi Mục Trần co rụt lại nhìn thấy, phía trước hắn, không gian vỡ ra, một thân ảnh ám kim vọt ra, cặp mắt ám kim không chút tình cảm gắt gao nhìn chằm chằm lên người hắn.

Nhìn thân ảnh ám kim gần trong gang tấc, sắc mặt Mục Trần cũng trở nên âm trầm xuống.

Tên tạp chủng ma ha u này, lại dám chơi hắn!

***

Dịch bởi zero