Đã mấy tháng trôi qua, vết thương của anh cũng đã gần như là bình phục hoàn toàn. Những cư dân trên hòn đảo đều không biết anh là ai nên họ đối xử với anh thân thiết lắm.
Hoắc Cửu Thần sau khi đi lại được thì hầu như hôm nào cũng ra ngoài dạo chơi cho khuây khỏa. Dù đã 40 tuổi nhưng sự tuấn tú của anh không thể che dấu, người ngoài nhìn vào không thể đoán ra tuổi anh. Có vài ông cụ hàng xóm còn hay trêu ghẹo gọi anh là cậu trai mới lớn.
Ở nơi chợ thôn quê tấp nập có ông bác mở quán nhậu, quán ăn hay chơi cờ tướng với Hoắc Cửu Thần. Anh dù giỏi tới đâu thì ở đây vẫn thua xa ông bác ấy.
" Haha Tiểu tử này, ta lại thắng rồi nha!"
Ông ấy cười lớn rồi vỗ vay Hoắc Cửu Thần. Anh cười trừ rồi tỏ ra thất vọng. Đang vui vẻ cười nói với ông bác thì có một đám khách tới. Nhìn trông vô cùng bặm trợn và lôi thôi. Có tên đi đầu mặt mũi trông cũng ghê gớm ra phết, mặc áo phanh ngực lôi thôi ngoác miệng ra cười ha hả. Ngay sau đó là một cậu trai tầm khoảng 20 tuổi có khuôn mặt điển trai sắc sảo khác hoàn toàn so với các tên đi kế.
Họ ngồi xuống bàn mà nói chuyện cười đùa ầm ĩ làm cho nhiều khách khác rời đi. Một người hét lên gọi món.
" Cho 8 chai bia và 5 đĩa lạc rang, 3 đĩa mực, thêm 2 bát bún."
Ông bác đứng dậy gọi thêm nhân viên rồi họ cùng làm đồ ăn. Hoắc Cửu Thần bị thu hút đặc biệt bởi cậu trai trạc 20 tuổi mặt mũi sáng sủa. Anh cứ nhìn vào hội nhóm đó mà quan sát. Thấy rằng có vẻ cậu đó giống đang bị dồn ép, hay có địa vị thấp trong đám đấy.
" Đồ ăn ra đây rồi !"
Sau hơn 20 phút thì ông bác Tần bê dần đồ mà họ gọi ra bàn. Sau khi ông bác quay lại chỗ Hoắc Cửu Thần thì cười cười vỗ vai anh.
" Tiểu Hoắc ! Cháu đang nhìn gì vậy?"
Anh lắc đầu rồi lại cùng bác Tần tiếp tục chơi cờ.
.....
AAAA
" Ông chủ đâu ra đây gặp tôi!"
Tên mặt sẹo nào đó quát lớn lên rồi tiếp theo đó là tất cả đập bàn đứng dậy. Tất cả mấy nhân viên trong quán ông đều rụt rè tránh xa họ. Ông Tần điềm đạm bước tới hỏi.
" Có chuyện gì thế ?"
Tên kia hằng giọng " Con gián này trong bát bún của tôi. Lão định xử lý như nào!"
Ông Tần hơi nhướn mày.
" Sao có thể chứ! Quán tôi trước giờ làm ăn sạch sẽ uy tín có tiếng mà!"
Một tên nói như hét vào mặt ông.
" Mẹ kiếp! Ý lão là bọn này cố tình để con gián vào?."
Lão Tần chưa kịp nói thì có một tên lại nói.
" Thôi xem như là xui, về bọn mày!"
Ông bác Tần vội vàng chặn trước mặt họ rồi nói.
" Các anh chưa trả tiền!"
Một tên đấy mạnh lão xuống rồi quát.
" Mẹ nó chứ lão già chết tiệt này đã làm ăn không ra gì mà đòi lấy tiền nữa hả? Cút cho ông!"
Hoắc Cửu Thần thấy tình hình không ổn anh đứng dậy định đi tới thì nhận được ngay ánh mắt của ông Tần ra hiệu mặc kệ ông.
Ông Tần khó nhọc đứng lên rồi lại chắn ở đó. Tên mặt sẹo không kiên nhẫn nổi bèn ra lệnh cho đàn em đập phá quán. Chúng hất tung bàn gỗ rồi đạp gẫy ghế.
Hoắc Cửu Thần lúc này nắm chặt lấy bàn tay đi tới chỗ tên mặt sẹo đấm cho hắn một phát thì những tên khác lao tới anh ngay.
Anh đạp vào bụng tên đang phi tới rồi nhấc tên mặt sẹo quăng vào tên đang phi tới tiếp theo. Lần lượt lần lượt mấy tên đó đã nếm trải từng cú đấm của anh. Chưa tới 1 phút Hoắc Cửu Thần đã cho tất cả nằm sõng soài trên đất ôm cơ thể.
Chỉ trừ cậu trai kia chỉ đứng một góc khoanh tay xem phim hành động thực tế. Bà con trong chợ tới xem bu đông còn vỗ tay hoan hô cho anh. Họ nhìn anh bằng con mắt ngưỡng mộ rồi hô to tán thưởng anh như là một "" DŨNG SĨ DẸP LOẠN""
Đám này hoành hành ở đây cũng lâu rồi nhưng nay mới có dịp được tẩm quất cho chừa tới già.
Hoắc Cửu Thần xoay xoay cổ tay, hướng đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo tới lũ côn đồ yếu ớt dưới đất. Đúng là lâu rồi anh mới được hoạt động gân cốt. Lũ này chắc là bước lộn chân ra đường nên mới gặp phải anh.
Anh hắng giọng hỏi tên mặt sẹo:" Tao hỏi lần cuối mày bỏ con gián vào đúng không ?"
Hắn ta lắc đầu nguây nguẩy sợ hãi cúi thấp mặt. Hoắc Cửu Thần lại giẫm lên bàn tay hắn bất thình lình làm cho hắn hét lên đau đớn.
" Là tên đó đã bỏ con gián vào nhằm vu oan cho ông chủ để quỵt tiền. Nhiều quán khác cũng đã bị họ tới quỵt tiền nhưng lần này chắc cũng chừa rồi!"
Cậu trai đi từ góc tường ra cười nửa miệng nói với Hoắc Cửu Thần.